古诗词大全

热度:4 作者: [元朝] 王冕
类型:写风|写山|写马|写云|

舜江楼上一徘徊,四面云山锦障开。

于古岂徒贤二相,只今睍可致三台。

月明鼓角空中起,风静波涛地底回。

别驾清名动乡国,金鞍五马望重来。

shùn jiāng lóu
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
shùn jiāng lóu shàng pái huái miàn yún shān jǐn zhàng kāi        xián èr xiàng zhī jīn xiàn zhì sān tái        yuè míng jiǎo kōng zhōng fēng jìng tāo huí        bié jià qīng míng dòng xiāng guó jīn ān wàng zhòng lái       
热度:2 作者: [元朝] 王冕
类型:写山|写鸟|山林|父母|忠义|写云|写鱼|

父母生我时,爱如掌上珠。

襁褓辟寒暑,乳哺随所须。

周岁会言语,大小相引呼。

摇头却梨栗,行行不须扶。

三年离怀抱,已知亲与疏。

相揖识进退,应对无嗫嚅。

五六渐精爽,气貌与众殊。

怡怡浴仁化,喜听论之乎。

八龄入小学,一一随范模。

厌睹诡谲行,不读非圣书。

宗族惊我异,父母悯我孤。

宾客皆回头,指为汗血驹。

长大怀刚肠,明学循良图。

硕画决自必,不以迂腐拘。

愿秉忠义心,致君尚唐虞。

欲使天下民,还淳洗嚣虚。

声施勒金石,以显父母誉。

此志竟萧条,衣冠混泥涂。

蹭蹬三十秋,靡靡如蠹鱼。

归耕无寸田,归牧无寸刍。

羁逆泛萍梗,望云空叹吁。

世俗鄙我微,故旧嗤我愚。

赖有父母慈,倚门复倚闾。

我心苦凄戚,我情痛郁纡。

山林竞蛇虺,道路喧豺□。

荒林落日阴,羞见反哺乌。

乌鸟有如此,吾生当何如?

gǎn
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
shēng shí ài zhǎng shàng zhū        qiǎng bǎo hán shǔ suí suǒ        zhōu suì huì yán xiǎo xiàng yǐn        yáo tóu què háng háng        sān nián huái 怀 bào zhī qīn shū        xiàng shí jìn tuì 退 yīng duì niè        liù jiàn jīng shuǎng mào zhòng shū        rén huà tīng lùn zhī        líng xiǎo xué suí fàn        yàn guǐ jué háng fēi shèng shū        zōng jīng mǐn        bīn jiē huí tóu zhǐ wéi hàn xuè        zhǎng huái 怀 gāng cháng míng xué xún liáng        shuò huà jué        yuàn bǐng zhōng xīn zhì jun1 shàng táng        shǐ 使 tiān xià mín hái chún xiāo        shēng shī jīn shí xiǎn        zhì jìng xiāo tiáo guàn hún        cèng dēng sān shí qiū        guī gēng cùn tián guī cùn chú        fàn píng gěng wàng yún kōng tàn        shì wēi jiù chī        lài yǒu mén        xīn qíng tòng        shān lín jìng shé huī dào xuān chái        huāng lín luò yīn xiū jiàn fǎn        niǎo yǒu shēng dāng ? ?       
热度:3 作者: [元朝] 王冕
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写鸟|写人|月光|凄凉|英雄|艰难|风俗|写草|惆怅|写云|写鱼|

天阙星河近,关山道路长。

断云依野树,归鸟傍斜阳。

吊古添惆怅,伤时重慨慷。

艰难衣带缓,辛苦□毛苍。

昨日辞崔镇,今晨过回梁。

躲船荦愁确,打牵畏汪洋。

舟子招呼急,商人问信忙。

新州山顶上,沛县水中央。

古昔英雄地,萧条战斗场。

歌风传汉祖,决胜信张良。

转首风云改,重瞻日月光。

喜看新社稷,不问旧封疆。

鱼鳖行官道,狐狸上庙堂,凄凄黄叶浦,漭漭白苹乡。

提挈何狼籍,奔趋适诈狂。

人伦俱丧失,风俗尽凋伤。

白纻流吴曲,红花烂楚芳。

礼仪从此废,廉耻竟何将?

戢戢哀流落,纠纠俱暴强。

郎官思卓鲁,牧守想龚黄。

鹰隼锋棱劲,豺狼气势张。

抚绥徒文饰,渔猎尽逃亡。

东鲁书声寂,西秦客梦扬。

可怜吾老大,那忍见凄凉。

饥望家家火,愁悬处处肠。

竞穿泥窟穴,争觅草衣裳。

密雪团花大,飞冰就木僵。

垂情徒郁郁,极目转茫茫。

圣主春秋盛,贤臣事业张。

愿言宣德化,四海一陶唐。

cuī zhèn zhì zhōu rén qíng fēng tàn sān shí yùn
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
tiān què xīng jìn guān shān dào zhǎng        duàn yún shù guī niǎo bàng xié yáng        diào tiān chóu chàng shāng shí zhòng kǎi kāng        jiān nán dài huǎn xīn máo cāng        zuó cuī zhèn jīn chén guò huí liáng        duǒ chuán luò chóu què qiān wèi wāng yáng        zhōu zhāo shāng rén wèn xìn máng        xīn zhōu shān dǐng shàng pèi xiàn shuǐ zhōng yāng        yīng xióng xiāo tiáo zhàn dòu chǎng        fēng chuán hàn jué shèng xìn zhāng liáng        zhuǎn shǒu fēng yún gǎi zhòng zhān yuè guāng        kàn xīn shè wèn jiù fēng jiāng        biē háng guān dào shàng miào táng huáng mǎng mǎng bái píng xiāng        qiè láng bēn shì zhà kuáng        rén lún sàng shī fēng jìn diāo shāng        bái zhù liú hóng huā làn chǔ fāng        cóng fèi lián chǐ jìng jiāng ? ?        āi liú luò jiū jiū bào qiáng        láng guān zhuó shǒu xiǎng gōng huáng        yīng sǔn fēng léng jìn chái láng shì zhāng        suí wén shì liè jìn táo wáng        dōng shū shēng 西 qín mèng yáng        lián lǎo rěn jiàn liáng        wàng jiā jiā huǒ chóu xuán chù chù cháng        jìng chuān 穿 xué zhēng cǎo shang        xuě tuán huā fēi bīng jiù jiāng        chuí qíng zhuǎn máng máng        shèng zhǔ chūn qiū shèng xián chén shì zhāng        yuàn yán xuān huà hǎi táo táng       
热度:4 作者: [元朝] 王冕
类型:伤春|写酒|

清苦谁能共?

孤高只自怜。

为因知定分,不解问归田。

对酒伤春思,看书减夜眠。

信无朝贺表,留病过新年。

yǒng
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
qīng shuí néng gòng ? ?        gāo zhī lián        wéi yīn zhī dìng fèn jiě wèn guī tián        duì jiǔ shāng chūn kàn shū jiǎn mián        xìn cháo biǎo liú bìng guò xīn nián       
热度:0 作者: [元朝] 王冕
类型:写雨|写花|写水|写云|

高堂素壁无纤埃,上有老柏参天来。

铜柯旁奋龙爪出,密叶暗拥玄云堆。

江干水落见白石,小竹无声弄秋碧。

君不见剑峰低空绝行迹,诸葛祠前二千尺,霜皮溜雨苔花蚀,至今父老犹能识。

lǎo bǎi wéi zhāng xīn tián
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
gāo táng xiān āi shàng yǒu lǎo bǎi cān tiān lái        tóng páng fèn lóng zhǎo chū àn yōng xuán yún duī        jiāng gàn shuǐ luò jiàn bái shí xiǎo zhú shēng nòng qiū        jun1 jiàn jiàn fēng kōng jué háng zhū qián èr qiān chǐ shuāng liū tái huā shí zhì jīn lǎo yóu néng shí       
热度:3 作者: [元朝] 王冕
类型:写风|写花|写山|写水|

绿水流洙泗,青山出鲁邹。

凭高殊有兴,吊古不胜愁。

日落江花重,风生野树秋。

掀髯一长笑,不负壮年游。

绿 shuǐ
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
绿 shuǐ liú zhū qīng shān chū zōu        píng gāo shū yǒu xìng diào shèng chóu        luò jiāng huā zhòng fēng shēng shù qiū        xiān rán zhǎng xiào zhuàng nián yóu       
热度:5 作者: [元朝] 王冕
类型:写雪|写花|写水|写草|

楮衾能洁白,孤卧得平安。

作客心如水,缠身雪作团。

吴绫烂花草,蜀锦动螭鸾。

未必清如此,那堪慰考盘。

zhǐ qīn
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
chǔ qīn néng jié bái píng ān        zuò xīn shuǐ chán shēn xuě zuò tuán        líng làn huā cǎo shǔ jǐn dòng chī luán        wèi qīng kān wèi kǎo pán       
热度:2 作者: [元朝] 王冕
类型:写风|写人|写云|

春风吹起石底云,丰隆唤出苍龙孙。

古苔初破土膏滑,露华净洗龟筒痕。

先生爱笋如爱玉,冷笑人间饫膏肉。

我生无家怀此君,十年未解求一束。

先生卜筑江之干,轩窗萧洒鸣风湍。

玉麈不挥秋飒飒,翠佩欲动声珊珊。

高歌不觉凛毛发,坐令异境生清寒。

便欲契青奴,谢彼苜蓿盘。

先生若肯慰我之大嚼,我亦为之披腹呈琅轩。

suǒ sǔn zhǎng yǐn jun1
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
chūn fēng chuī shí yún fēng lóng huàn chū cāng lóng sūn        tái chū gāo huá huá jìng guī tǒng hén        xiān shēng ài sǔn ài lěng xiào rén jiān gāo ròu        shēng jiā huái 怀 jun1 shí nián wèi jiě qiú shù        xiān shēng bo zhù jiāng zhī gàn xuān chuāng xiāo míng fēng tuān        zhǔ huī qiū cuì pèi dòng shēng shān shān        gāo jiào lǐn máo zuò lìng jìng shēng qīng hán        biàn 便 qīng xiè xu pán        xiān shēng ruò kěn wèi zhī jiáo wéi zhī chéng láng xuān       
热度:4 作者: [元朝] 王冕
类型:写花|写草|写梅|写云|

云间古寺陆机宅,草木萧森鹤不来。

惟有溪头老梅树,霜花犹是旧时开。

méi
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
yún jiān zhái cǎo xiāo sēn lái        wéi yǒu tóu lǎo méi shù shuāng huā yóu shì jiù shí kāi       
热度:6 作者: [元朝] 王冕
类型:写风|写花|梅花|写山|写梅|

今日开门见远山,炼师坛下列清班。

看来都是梅花树,个个春风玉佩环。

méi shí
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
jīn kāi mén jiàn yuǎn shān liàn shī tán xià liè qīng bān        kàn lái dōu shì méi huā shù chūn fēng pèi huán