古诗词大全

热度:3 作者: [元朝] 王冕
类型:写风|写山|故国|写草|写云|

故国荒凉草树迷,春风犹记旧沙堤。

山连天目孤云下,潮上江头海日低。

送客过溪惊虎啸,驱龙出洞听猿啼。

何时与我同清赏?

净取山泉煮木鸡。

sòng sēng guī qián táng
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
guó huāng liáng cǎo shù chūn fēng yóu jiù shā        shān lián tiān yún xià cháo shàng jiāng tóu hǎi        sòng guò jīng xiào lóng chū dòng tīng yuán        shí tóng qīng shǎng ? ?        jìng shān quán zhǔ       
热度:1 作者: [元朝] 王冕
类型:写风|写山|写水|写人|写梅|写云|

天香阁上风如水,千岁岩前云似苔。

明月不期穿树出,老夫曾此听猿来。

相逢五载无书寄,却忆三生有梦回。

乡曲故人凭问信,孤山梅树几番开?

sòng sēng guī zhōng zhú
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
tiān xiāng shàng fēng shuǐ qiān suì yán qián yún tái        míng yuè chuān 穿 shù chū lǎo céng tīng yuán lái        xiàng féng zǎi shū què sān shēng yǒu mèng huí        xiāng rén píng wèn xìn shān méi shù fān kāi ? ?       
热度:1 作者: [元朝] 王冕
类型:写景|写风|写花|写水|写人|江南|写云|写酒|

早买北关门外船,载书应上九重天。

风云步武君可羡,世事乖违吾独怜。

黄阁大官归厚禄,红楼美酒不多钱。

逢人可话江南景,春水流花满石田。

sòng rén běi shàng
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
zǎo mǎi běi guān mén wài chuán zǎi shū yīng shàng jiǔ zhòng tiān        fēng yún jun1 xiàn shì shì guāi wéi lián        huáng guān guī hòu hóng lóu měi jiǔ duō qián        féng rén huà jiāng nán jǐng chūn shuǐ liú huā mǎn shí tián       
热度:0 作者: [元朝] 王冕
类型:写风|写花|写山|写人|看花|写羊|写酒|

燕山三月风和柔,海子酒船如画楼。

丈夫固有四方志,壮年须作京华游。

京华名花大似斗,看花小儿竞奔走。

蒲萄潋滟金叵罗,羊尾驼峰腻人口。

知君慷慨非膏粱,生铜卧匣韬光茫。

出门一笑颇自许,光范不用投文章。

玉露红门天尺五,要为苍生说辛苦。

得时便觅好官归,行道当依圣明主。

我将细酿松花春,明年此时当迟君。

迟君不问宦途事,要知伊傅何如人。

sòng rén shàng yàn
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
yàn shān sān yuè fēng róu hǎi jiǔ chuán huà lóu        zhàng yǒu fāng zhì zhuàng nián zuò jīng huá yóu        jīng huá míng huā dòu kàn huā xiǎo ér jìng bēn zǒu        táo liàn yàn jīn luó yáng wěi tuó fēng rén kǒu        zhī jun1 kāng kǎi fēi gāo liáng shēng tóng xiá tāo guāng máng        chū mén xiào guāng fàn yòng tóu wén zhāng        hóng mén tiān chǐ yào wéi cāng shēng shuō xīn        shí biàn 便 hǎo guān guī háng dào dāng shèng míng zhǔ        jiāng niàng sōng huā chūn míng nián shí dāng chí jun1        chí jun1 wèn huàn shì yào zhī rén       
热度:1 作者: [元朝] 王冕
类型:写人|年老|写草|写云|

我有慈亲年老已,便欲送君难远行。

道边持草或解意,天外见云无限情。

九堰潮平船过稳,五台海近月多明。

故人若见烦相问,头发于今白几茎。

sòng tái zhǎng lǎo
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
yǒu qīn nián lǎo biàn 便 sòng jun1 nán yuǎn háng        dào biān chí cǎo huò jiě tiān wài jiàn yún xiàn qíng        jiǔ yàn cháo píng chuán guò wěn tái hǎi jìn yuè duō míng        rén ruò jiàn fán xiàng wèn tóu jīn bái jīng       
热度:4 作者: [元朝] 王冕
类型:写雨|写风|写花|离别|写酒|

兰若边江次,羁栖喜得邻。

论交留客夜,对酒独花春。

风雨相过近,交情且是真。

无端话离别,把酒忽伤神。

sòng yún sēng
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
lán ruò biān jiāng lín        lùn jiāo liú duì jiǔ huā chūn        fēng xiàng guò jìn jiāo qíng qiě shì zhēn        duān huà bié jiǔ shāng shén       
热度:3 作者: [元朝] 王冕
类型:写雪|写风|写花|写山|写水|写人|

去年夜渡西陵关,待渡兀立江上滩。

滩头潮水倒雪屋,海面月出行金盘。

水花著人如撒霰,过耳斜风快如箭。

叫霜鸿雁零乱飞,政似今年画中见。

寒烟漠漠天冥冥,展阮陡觉心神情。

便欲吹箫骑大鲸,去看海上三山青。

zhào qiān cháo
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
nián 西 líng guān dài jiāng shàng tān        tān tóu cháo shuǐ dǎo xuě hǎi miàn yuè chū háng jīn pán        shuǐ huā zhe rén xiàn guò ěr xié fēng kuài jiàn        jiào shuāng hóng 鸿 yàn líng luàn fēi zhèng jīn nián huà zhōng jiàn        hán yān tiān míng míng zhǎn ruǎn dǒu jiào xīn shén qíng        biàn 便 chuī xiāo jīng kàn hǎi shàng sān shān qīng       
热度:2 作者: [元朝] 王冕
类型:写花|写山|写水|写云|

粲粲疏花照水开,不知春意几时回。

嫩云清绕孤山路,记得短筇寻句来。

zèng líng fēng shàng rén méi
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
càn càn shū huā zhào shuǐ kāi zhī chūn shí huí        nèn yún qīng rào shān duǎn qióng xún lái       
热度:3 作者: [元朝] 王冕
类型:写雨|写雪|写风|写山|写水|写人|无奈|写湖|牡丹|写云|写鱼|

杨君绰有隐者风,须长骨瘦两耳聋。

作诗作画不作意,造化不与常人同。

前年眼健腕有力,捉得老龙归雪壁。

墨雨淋漓天地黑,茅山十日飞霹雳。

去年神固气宇壮,长驱猛虎来堂上。

威雄哮吼万夫栗,满屋生风洗蛮障。

今年忽尔写雁鱼,气韵又与曩日殊。

平湖大泽无界限,黄芦白水秋烟孤。

鱼游不失伦,雁来不失序。

飞鸣泳跃千万状,立意俱由是为主。

啬夫一见大义明,无声诗是无文经。

今人几许浪得名,岂研古人之画情?

杨君杨君一笑起,无奈贱目而贵耳。

宋人固以燕石奇,夫差酷爱西施美。

燕支牡丹荔子图,豪家割舍千金沽。

云林雪□尽埋没,王吴荆李为何如?

安得我有绢万丈?

联成一片青天障。

请君画作风调雨顺图,共乐太平歌击壤。

zèng yáng zhòng kāi huà yǐn
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
yáng jun1 chāo yǒu yǐn zhě fēng zhǎng shòu liǎng ěr lóng        zuò shī zuò huà zuò zào huà cháng rén tóng        qián nián yǎn jiàn wàn yǒu zhuō lǎo lóng guī xuě        lín tiān hēi máo shān shí fēi        nián shén zhuàng zhǎng měng lái táng shàng        wēi xióng xiāo hǒu wàn mǎn shēng fēng mán zhàng        jīn nián ěr xiě yàn yùn yòu nǎng shū        píng jiè xiàn huáng bái shuǐ qiū yān        yóu shī lún yàn lái shī        fēi míng yǒng yuè qiān wàn zhuàng yóu shì wéi zhǔ        jiàn míng shēng shī shì wén jīng        jīn rén làng míng yán rén zhī huà qíng ? ?        yáng jun1 yáng jun1 xiào nài jiàn ér guì ěr        sòng rén yàn shí chà ài 西 shī měi        yàn zhī dān háo jiā shě qiān jīn        yún lín xuě jìn mái méi wáng jīng wéi ? ?        ān yǒu juàn wàn zhàng ? ?        lián chéng piàn qīng tiān zhàng        qǐng jun1 huà zuò fēng diào shùn gòng tài píng rǎng       
热度:4 作者: [元朝] 王冕
类型:写雪|写花|梅花|写山|写水|山林|道德|写草|写梅|

君不见鉴貌但鉴影,写貌难写心。

霍光邓禹在台阁,严陵魏野居山林。

功名道德照千古,不特肖貌传至今。

固知写貌易心难,状之妍丑笔可得。

至理不在颜色间,陈君笔力异众史。

相貌既同心亦似,昨日忘机入城市。

草衣著我丹青里,气爽神清谁比拟?

雪霁梅花映秋水,黄童白叟指点看。

此老不是儒生酸,陈君陈君容我闲。

莫教添上貂婵冠。

zèng xiě zhào chén xiāo táng
[ [ yuán cháo ] ] wáng miǎn
jun1 jiàn jiàn mào dàn jiàn yǐng xiě mào nán xiě xīn        huò guāng dèng zài tái yán líng wèi shān lín        gōng míng dào zhào qiān xiāo mào chuán zhì jīn        zhī xiě mào xīn nán zhuàng zhī yán chǒu        zhì zài yán jiān chén jun1 zhòng shǐ        xiàng mào tóng xīn zuó wàng chéng shì        cǎo zhe dān qīng shuǎng shén qīng shuí ? ?        xuě méi huā yìng qiū shuǐ huáng tóng bái sǒu zhǐ diǎn kàn        lǎo shì shēng suān chén jun1 chén jun1 róng xián        jiāo tiān shàng diāo chán guàn