古诗词大全

热度:83 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写人|

晓鹤弹古舌,婆罗门叫音。

应吹天上律,不使尘中寻。

虚空梦皆断,歆唏安能禁。

如开孤月口,似说明星心。

既非人间韵,枉作人间禽。

不如相将去,碧落窠巢深。

xiǎo
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
xiǎo dàn shé , , luó mén jiào yīn       
yīng chuī tiān shàng , , shǐ 使 chén zhōng xún       
kōng mèng jiē duàn , , xīn ān néng jìn       
kāi yuè kǒu , , shuō míng xīng xīn       
fēi rén jiān yùn , , wǎng zuò rén jiān qín       
xiàng jiāng , , luò cháo shēn

热度:81 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写景|写人|

五月中夜息,饥蚊尚营营。

但将膏血求,岂觉性命轻。

顾己宁自愧,饮人以偷生。

愿为天下幮,一使夜景清。

wén
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
yuè zhōng , , wén shàng yíng yíng       
dàn jiāng gāo xuè qiú , , jiào xìng mìng qīng       
níng kuì , , yǐn rén tōu shēng       
yuàn wéi tiān xià chú , , shǐ 使 jǐng qīng
热度:116 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写花|

弱弱本易惊,看看势难定。

因风似醉舞,尽日不能正。

时邀咏花女,笑辍春妆镜。

柔弱的柳枝本就容易受惊扰,看起来它的态势难以稳定。因为风吹它好似醉汉在舞蹈,整日都不能挺直。时常会吸引来咏花的女子,她们笑着停下了春日梳妆的动作。

yáo liǔ
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
ruò ruò běn jīng , , kàn kàn shì nán dìng       
yīn fēng zuì , , jìn néng zhèng       
shí yāo yǒng huā , , xiào chuò chūn zhuāng jìng
热度:107 作者: [唐朝] 孟郊
类型:

万类皆有性,各各禀天和。

蚕身与汝身,汝身何太讹。

蚕身不为己,汝身不为佗。

蚕丝为衣裳,汝丝为网罗。

济物几无功,害物日已多。

百虫虽切恨,其将奈尔何。

zhī zhū fěng
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
wàn lèi jiē yǒu xìng , , bǐng tiān       
cán shēn shēn , , shēn tài é       
cán shēn wéi , , shēn wéi tuó       
cán wéi shang , , wéi wǎng luó       
gōng , , hài duō       
bǎi chóng suī qiē hèn , , jiāng nài ěr
热度:98 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写花|相思|拟古|

玉缕青葳蕤,结为芳树姿。

忽惊明月钩,钩出珊瑚枝。

灼灼不死花,蒙蒙长生丝。

饮柏泛仙味,咏兰拟古词。

霜风清飕飕,与君长相思。

wén xiù cái zhāi zhōng hǎi liǔ yǒng
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
qīng wēi ruí , , jié wéi fāng shù 姿       
jīng míng yuè gōu , , gōu chū shān zhī       
zhuó zhuó huā , , méng méng zhǎng shēng       
yǐn bǎi fàn xiān wèi , , yǒng lán       
shuāng fēng qīng sōu sōu , , jun1 zhǎng xiàng
热度:119 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写花|写云|

深锁银泉甃,高叶架云空。

不与凡木并,自将仙盖同。

影疏千点月,声细万条风。

迸子邻沟外,飘香客位中。

花杯承此饮,椿岁小无穷。

jǐng shàng gǒu jià
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
shēn suǒ yín quán zhòu , , gāo jià yún kōng       
fán bìng , , jiāng xiān gài tóng       
yǐng shū qiān diǎn yuè , , shēng wàn tiáo fēng       
bèng lín gōu wài , , piāo xiāng wèi zhōng       
huā bēi chéng yǐn , , chūn 椿 suì xiǎo qióng
热度:165 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写景|写风|写人|

洛河向西道,石波横磷磷。

清风送君子,车远无还尘。

春别亦萧索,况兹冰霜晨。

零落景易入,郁抑抱难申。

百宵华灯宴,一旦星散人。

岁去弦吐箭,忧来蚕抽纶。

绵绵无穷事,各各驰绕身。

徘徊黄缥缈,倏忽春霜宾。

相为物表物,永谢区中姻。

日嗟来教士,仰望无由亲。

东都清风减,君子西归朝。

独抱岁晏恨,泗吟不成谣。

贵游意多味,贱别情易消。

回雁忆前叫,浪凫念后漂。

悠悠孤飞景,耸耸衔霜条。

昧趣多滞涩,懒朋寡新僚。

病深理方悟,悔至心自烧。

寂静道何在,忧勤学空饶。

乃知减闻见,始遂情逍遥。

文字徒营织,声华谅疑骄。

顾惭耕稼士,朴略气韵调。

善士有馀食,佳畦冬生苗。

养人在养身,此旨清如韶。

愿贡高古言,敢望锡类招。

洛河朝着西边流淌,水面上石头激起的波纹层层泛起。清风吹拂,送别君子,车子越行越远,扬起的尘土也渐渐消散。春天的离别本就显得冷清,更何况是在这寒冷如冰霜的早晨。凋零的景象容易让人感伤,心中的郁闷却难以倾诉。曾经无数个夜晚举办华灯璀璨的宴会,如今众人却如星辰般离散。岁月流逝如同离弦之箭般迅速,忧愁袭来好似春蚕吐丝般连绵不断。数不清的琐事,各自缠绕在身上。我在黄昏中徘徊,恍惚间又迎来了春天的寒霜。我与您本是不同世界的人,从今往后将永远告别尘世的因缘。每日感叹那些前来求学的人,只能仰望您却无缘亲近。东都的清风渐渐消散,君子您西归朝廷。我独自怀着年末的遗憾,低声吟唱却不成歌谣。富贵之人的情谊丰富多彩,而贫贱之人的离别之情却容易消散。回想起大雁先前的鸣叫,就像想起自己过去的经历;看着野鸭在浪中漂浮,又担忧自己未来的漂泊。那孤独飞行的身影,就像那傲立霜雪的枝条。我生性愚钝,趣味多有不通之处,又懒惰交友,身边新的同僚很少。直到病入膏肓才领悟道理,后悔时内心如同火烧一般。寂静之中,正道究竟在哪里呢?忧愁勤学却收获寥寥。这才知道减少见闻,才能让心情逍遥自在。文字不过是徒劳的经营编织,声名荣耀也让人怀疑是骄矜。我惭愧自己不如那些耕种的人,他们质朴无华却气韵调和。善良的人有多余的粮食,好的田畦在冬天也能长出青苗。养育他人首先要修养自身,这个道理如同美好的乐章般清晰。我愿意献上这些高古的言论,怎敢奢望能得到您的接纳和指引。

shòu 寿 ān 西 fèng bié zhèng xiàng gōng
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
luò xiàng 西 dào , , shí héng lín lín       
qīng fēng sòng jun1 , , chē yuǎn hái chén       
chūn bié xiāo suǒ , , kuàng bīng shuāng chén       
líng luò jǐng , , bào nán shēn       
bǎi xiāo huá dēng yàn , , dàn xīng sàn rén       
suì xián jiàn , , yōu lái cán chōu lún       
mián mián qióng shì , , chí rào shēn       
pái huái huáng piāo miǎo , , shū chūn shuāng bīn       
xiàng wéi biǎo , , yǒng xiè zhōng yīn       
jiē lái jiāo shì , , yǎng wàng yóu qīn       
dōng dōu qīng fēng jiǎn , , jun1 西 guī cháo       
bào suì yàn hèn , , yín chéng yáo       
guì yóu duō wèi , , jiàn bié qíng xiāo       
huí yàn qián jiào , , làng niàn hòu piāo       
yōu yōu fēi jǐng , , sǒng sǒng xián shuāng tiáo       
mèi duō zhì , , lǎn péng guǎ xīn liáo       
bìng shēn fāng , , huǐ zhì xīn shāo       
jìng dào zài , , yōu qín xué kōng ráo       
nǎi zhī jiǎn wén jiàn , , shǐ suí qíng xiāo yáo       
wén yíng zhī , , shēng huá liàng jiāo       
cán gēng jià shì , , luè yùn diào       
shàn shì yǒu shí , , jiā dōng shēng miáo       
yǎng rén zài yǎng shēn , , zhǐ qīng sháo       
yuàn gòng gāo yán , , gǎn wàng lèi zhāo
热度:102 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写水|

一拳芙蓉水,倾玉何泠泠。

仙情夙已高,诗味今更馨。

试啜月入骨,再衔愁尽醒。

荷君道古诚,使我善飞翎。

yuán wài xiǎo wèi
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
quán róng shuǐ , , qīng líng líng       
xiān qíng gāo , , shī wèi jīn gèng xīn       
shì chuò yuè , , zài xián chóu jìn xǐng       
jun1 dào chéng , , shǐ 使 shàn fēi líng
热度:121 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写风|写马|写人|写草|

夫子说天地,若与灵龟言。

幽幽人不知,一一予所敦。

秋月吐白夜,凉风韵清源。

旁通忽已远,神感寂不喧。

一悟袪万结,夕怀倾朝烦。

旅輈无停波,别马嘶去辕。

殷勤荒草士,会有知己论。

zèng bié yīn shān rén shuō hòu guī yōu shù
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
shuō tiān , , ruò líng guī yán       
yōu yōu rén zhī , , suǒ dūn       
qiū yuè bái , , liáng fēng yùn qīng yuán       
páng tōng yuǎn , , shén gǎn xuān       
wàn jié , , huái 怀 qīng cháo fán       
zhōu tíng , , bié yuán       
yīn qín huāng cǎo shì , , huì yǒu zhī lùn
热度:89 作者: [唐朝] 孟郊
类型:写雨|写风|

追悲谢灵运,不得殊常封。

纵然孔与颜,亦莫及此松。

此松天格高,耸异千万重。

抓拏巨灵手,擘裂少室峰。

擘裂风雨狞,抓拏指爪傭。

道入难抱心,学生易堕踪。

时时数点仙,袅袅一线龙。

霏微岚浪际,游戏颢兴浓。

品松徒高高,雌鸣讵嗈嗈。

赏异尚可贵,赏潜谁能容。

名华非典实,翦弃徒纤茸。

刻削大雅文,所以不敢慵。

pǐn sōng
[ [ táng cháo ] ] mèng jiāo
zhuī bēi xiè líng yùn , , shū cháng fēng       
zòng rán kǒng yán , , sōng       
sōng tiān gāo , , sǒng qiān wàn zhòng       
zhuā líng shǒu , , liè shǎo shì fēng       
liè fēng níng , , zhuā zhǐ zhǎo chōng       
dào nán bào xīn , , xué shēng duò zōng       
shí shí shù diǎn xiān , , niǎo niǎo xiàn 线 lóng       
fēi wēi lán làng , , yóu hào xìng nóng       
pǐn sōng gāo gāo , , míng yōng yōng       
shǎng shàng guì , , shǎng qián shuí néng róng       
míng huá fēi diǎn shí , , jiǎn xiān róng       
xuē wén , , suǒ gǎn yōng