古诗词大全

热度:7 作者: [近代] 王国维
类型:写山|写水|写鸟|写人|身世|写云|

楚灵均后数柴桑,第一伤心人物。

招屈亭前千古水,流向浔阳百折。

夷叔西陵,山阳下国,此恨那堪说。

寂寥千载,有人同此伊郁。

堪叹招隐图成,赤明龙汉,小劫须臾阅。

试与披图寻甲子,尚记义熙年月。

归鸟心期,孤云身世,容易成华发。

乔松无恙,素心还问霜杰。

bǎi lìng sūn ài ān nán chuāng ào
[ [ jìn dài ] ] wáng guó wéi
chǔ líng jun1 hòu shù chái sāng shāng xīn rén        zhāo tíng qián qiān shuǐ liú xiàng xún yáng bǎi shé        shū 西 líng shān yáng xià guó hèn kān shuō        liáo qiān zǎi yǒu rén tóng        kān tàn zhāo yǐn chéng chì míng lóng hàn xiǎo jié yuè        shì xún jiǎ shàng nián yuè        guī niǎo xīn yún shēn shì róng chéng huá        qiáo sōng yàng xīn hái wèn shuāng jié       
热度:11 作者: [近代] 王国维
类型:写风|写山|写人|写湖|

直青山缺处是孤城,倒悬浸明湖。

森千帆影里,参差宫阙,风展旌旟。

向晚棹声渐急,萧瑟杂菰蒲。

列炬严城去,灯火千衢。

不道繁华如许,又万家爆竹,隔院笙竽。

叹沉沉人海,不与慰羁孤。

剩终朝襟裾相对,纵委蛇,人已厌狂疏。

呼灯且觅朱家去,痛饮屠苏。

shēng gān zhōu · · zhí qīng shān quē chù shì chéng
[ [ jìn dài ] ] wáng guó wéi
zhí qīng shān quē chù shì chéng dǎo xuán jìn míng        sēn qiān fān yǐng cān chà gōng què fēng zhǎn jīng        xiàng wǎn zhào shēng jiàn xiāo        liè yán chéng dēng huǒ qiān        dào fán huá yòu wàn jiā bào zhú yuàn shēng        tàn chén chén rén hǎi wèi        shèng zhōng cháo jīn xiàng duì zòng wěi shé rén yàn kuáng shū        dēng qiě zhū jiā tòng yǐn       
热度:41 作者: [近现代] 王国维
类型:
波逐流云,棹歌袅袅凌波去。
数声和橹。
远入蒹葭浦。
落日中流,几点闲鸥鹭。
低飞处。
菰蒲无数。
瑟瑟风前语。
diǎn jiàng chún · · zhú liú yún
[ [ jìn xiàn dài ] ] wáng guó wéi
zhú liú yún zhào niǎo niǎo líng shù shēng yuǎn jiān jiā luò zhōng liú diǎn xián ōu fēi chù shù fēng qián
热度:18 作者: [近现代] 王国维
类型:

天涯已自悲秋极,何须更闻虫语。乍响瑶阶,旋穿绣闼,更入画屏深处。

喁喁似语。有几许哀丝,佐伊机杼。一夜东堂,暗抽离恨万千绪。

tiān shuài yòng jiāng bái shí yuán yùn
[ [ jìn xiàn dài ] ] wáng guó wéi
tiān bēi qiū gèng wén chóng zhà xiǎng yáo jiē xuán chuān 穿 xiù gèng huà píng shēn chù yóng yóng yǒu āi zuǒ zhù dōng táng àn chōu hèn wàn qiān
热度:19 作者: [近现代] 王国维
类型:
高峡流云,人随飞鸟穿云去。数峰着雨。相对青无语。
岭上金光,岭下苍烟沍。人间曙。疏林平楚。历历来时路。
diǎn jiàng chún · · gāo xiá liú yún
[ [ jìn xiàn dài ] ] wáng guó wéi
gāo xiá liú yún rén suí fēi niǎo chuān 穿 yún shù fēng zhe xiàng duì qīng lǐng shàng jīn guāng lǐng xià cāng yān rén jiān shǔ shū lín píng chǔ lái shí
热度:71 作者: [清朝] 王国维
类型:写雨|写风|思念|写人|妇女|写雷|

百尺朱楼临大道。

楼外轻雷,不间昏和晓。

独倚阑干人窈窕。

闲中数尽行人小。

一霎车尘生树杪。

陌上楼头,都向尘中老。

薄晚西风吹雨到。

明朝又是伤流潦。

dié liàn huā
[ [ qīng cháo ] ] wáng guó wéi
bǎi chǐ zhū lóu lín dào       
lóu wài qīng léi , , jiān hūn xiǎo       
lán gàn rén yǎo tiǎo       
xián zhōng shù jìn háng rén xiǎo       
shà chē chén shēng shù miǎo       
shàng lóu tóu , , dōu xiàng chén zhōng lǎo       
báo wǎn 西 fēng chuī dào       
míng cháo yòu shì shāng liú liáo
热度:125 作者: [清朝] 王国维
类型:写景|写雪|写风|写花|写水|写鸟|写马|写人|年华|寂寞|感叹|时光|忆旧|写云|

水抱孤城,云开远戍,垂柳点点栖鸦。

晚潮初落,残日漾平沙。

白鸟悠悠自去,汀洲外、无限蒹葭。

西风起,飞花如雪,冉冉去帆斜。

天涯。

还忆旧,香尘随马,明月窥车。

渐秋风镜里,暗换年华。

纵使长条无恙,重来处、攀折堪嗟。

人何许,朱楼一角,寂寞倚残霞。

①白鸟,指鸥、鹭等羽毛白色的水鸟。②长条,指柳枝。
mǎn tíng fāng
[ [ qīng cháo ] ] wáng guó wéi
shuǐ bào chéng , , yún kāi yuǎn shù , , chuí liǔ diǎn diǎn       
wǎn cháo chū luò , , cán yàng píng shā       
bái niǎo yōu yōu , , tīng zhōu wài xiàn jiān jiā       
西 fēng , , fēi huā xuě , , rǎn rǎn fān xié       
tiān       
hái jiù , , xiāng chén suí , , míng yuè kuī chē       
jiàn qiū fēng jìng , , àn huàn nián huá       
zòng shǐ 使 zhǎng tiáo yàng , , zhòng lái chù pān shé kān jiē       
rén , , zhū lóu jiǎo , , cán xiá
热度:205 作者: [清朝] 王国维
类型:写花|离别|写人|相思|落花|

阅尽天涯离别苦,不道归来,零落花如许。

花底相看无一语,绿窗春与天俱莫。

待把相思灯下诉,一缕新欢,旧恨千千缕。

最是人间留不住,朱颜辞镜花辞树。

词语注释
①阅:经历。
②不道:不料。
③如许:像这样。
④绿窗:绿色的纱窗,指女子居所。韦庄《菩萨蛮》:“劝我早归家,绿窗人似花。”
⑤朱颜:青春年少的容颜。李煜《虞美人》:“雕栏玉砌应犹在,只是朱颜改。”辞镜花辞树。[2] 
白话译文
行遍天涯,看尽人情。想不到重回故地时,故人已如花飘零。忆当时与她花下别离,相对无言,只有离愁别绪噎胸间,现在只剩绿窗青天如故,却已非当时风景了。 想在这萤萤孤灯下细诉相思,新人如玉好,旧人无奈向谁边?早知道这世间美丽的东西都不长久,都难长留,明镜空在,何处得照玉颜,恰似花儿飘落,只余空枝残干,显我孤清。
dié liàn huā
[ [ qīng cháo ] ] wáng guó wéi
yuè jìn tiān bié , , dào guī lái , , líng luò huā       
huā xiàng kàn , , 绿 chuāng chūn tiān       
dài xiàng dēng xià , , xīn huān , , jiù hèn qiān qiān       
zuì shì rén jiān liú zhù , , zhū yán jìng huā shù
热度:91 作者: [清代] 王国维
类型:写雪|写风|写花|写水|写鸟|写马|写人|年华|寂寞|忆旧|写云|

水抱孤城,云开远戍,垂柳点点栖鸦。

晚潮初落,残日漾平沙。

白鸟悠悠自去,汀洲外、无限蒹葭。

西风起,飞花如雪,冉冉去帆斜。

天涯。

还忆旧,香尘随马,明月窥车。

渐秋风镜里,暗换年华。

纵使长条无恙,重来处、攀折堪嗟。

人何许,朱楼一角,寂寞倚残霞。

mǎn tíng fāng
[ [ qīng dài ] ] wáng guó wéi
shuǐ bào chéng , , yún kāi yuǎn shù , , chuí liǔ diǎn diǎn       
wǎn cháo chū luò , , cán yàng píng shā       
bái niǎo yōu yōu , , tīng zhōu wài xiàn jiān jiā       
西 fēng , , fēi huā xuě , , rǎn rǎn fān xié       
tiān       
hái jiù , , xiāng chén suí , , míng yuè kuī chē       
jiàn qiū fēng jìng , , àn huàn nián huá       
zòng shǐ 使 zhǎng tiáo yàng , , zhòng lái chù pān shé kān jiē       
rén , , zhū lóu jiǎo , , cán xiá
热度:91 作者: [清代] 王国维
类型:写风|写花|写梅|

弄梅骑竹嬉游日。

门户初相识。

未能羞涩但娇痴。

却立风前散发衬凝脂。

近来瞥见都无语。

但觉双眉聚。

不知何日始工愁。

记取那回花下一低头。

měi rén
[ [ qīng dài ] ] wáng guó wéi
nòng méi zhú yóu       
mén chū xiàng shí       
wèi néng xiū dàn jiāo chī       
què fēng qián sàn chèn níng zhī       
jìn lái piē jiàn dōu       
dàn jiào shuāng méi       
zhī shǐ gōng chóu       
huí huā xià tóu