帘外辛夷定已开,开时莫放艳阳回。
年华若到经风雨,便是胡僧话劫灰。
龙山晴雪凤楼霞,洞里迷人有几家。
我为伤春心自醉,不劳君劝石榴花。
jì
寄
nǎo
恼
hán
韩
tóng
同
nián
年
èr
二
shǒu
首
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
lǐ
李
shāng
商
yǐn
隐
lián
帘
wài
外
xīn
辛
yí
夷
dìng
定
yǐ
已
kāi
开
,
,
kāi
开
shí
时
mò
莫
fàng
放
yàn
艳
yáng
阳
huí
回
。
。
nián
年
huá
华
ruò
若
dào
到
jīng
经
fēng
风
yǔ
雨
,
,
biàn
便
shì
是
hú
胡
sēng
僧
huà
话
jié
劫
huī
灰
。
。
lóng
龙
shān
山
qíng
晴
xuě
雪
fèng
凤
lóu
楼
xiá
霞
,
,
dòng
洞
lǐ
里
mí
迷
rén
人
yǒu
有
jǐ
几
jiā
家
。
。
wǒ
我
wéi
为
shāng
伤
chūn
春
xīn
心
zì
自
zuì
醉
,
,
bú
不
láo
劳
jun1
君
quàn
劝
shí
石
liú
榴
huā
花
。
。