古诗词大全

热度:79 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|

南山新长凤凰雏,眉目分明画不如。

年小从他爱梨栗,长成须读五车书。

zèng wài sūn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
nán shān xīn zhǎng fèng huáng chú méi fèn míng huà        nián xiǎo cóng ài zhǎng chéng chē shū       
热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写山|寂寞|写云|

早悟耆山善,今为洛社豪。

有生常寂寞,所得是风骚。

露夕吟逾苦,云收思共高。

此怀差自适,千社一牛毛。

zèng shū shèng yuàn jiǎn dào rén
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
zǎo shān shàn jīn wéi luò shè háo        yǒu shēng cháng suǒ shì fēng sāo        yín yún shōu gòng gāo        huái 怀 chà shì qiān shè niú máo       
热度:8 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写山|

白下有贤宰,能歌如紫芝。

民欺自不忍,县治本无为。

风月谁同赏,江山我亦思。

粉墙侵醉墨,怊怅绿苔滋。

zèng shàng yuán zǎi liáng zhī chéng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
bái xià yǒu xián zǎi néng zhī        mín rěn xiàn zhì běn wéi        fēng yuè shuí tóng shǎng jiāng shān        fěn qiáng qīn zuì chāo chàng 绿 tái       
热度:9 作者: [宋朝] 王安石
类型:写水|写云|

纷纷扰扰十年间,世事何尝不强颜。

亦欲心如秋水静,应须身似岭云闲。

zèng sēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
fēn fēn rǎo rǎo shí nián jiān shì shì cháng qiáng yán        xīn qiū shuǐ jìng yīng shēn lǐng yún xián       
热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:写水|写云|行路|

鄱水滔天竟东注,气泽所锺贤可慕。

文章浩渺足波澜,行义迢迢有归处。

中江秋浸两崖间,逆洄与我相往还。

我挹其清久未竭,复得纵观於波澜。

放言深入妙云海,示我仙圣本所寰。

楞伽我亦见彷佛,岁晚所悲行路难。

zèng péng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shuǐ tāo tiān jìng dōng zhù suǒ zhōng xián        wén zhāng hào miǎo lán háng tiáo tiáo yǒu guī chù        zhōng jiāng qiū jìn liǎng jiān huí xiàng wǎng hái        qīng jiǔ wèi jié zòng guān lán        fàng yán shēn miào yún hǎi shì xiān shèng běn suǒ huán        léng jiàn páng suì wǎn suǒ bēi háng nán       
热度:1 作者: [宋朝] 王安石
类型:山水|写山|写水|写人|寂寞|

李子山水人,而常寓城郭。

毫端出窈窕,心手初不著。

我闻大梵天,擎跨鸡孔雀。

执铃扬赤幡,浩劫净无作。

仕哉子能图,可以慰寂寞。

相与验其真,他年在寥廓。

zèng shì yún
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shān shuǐ rén ér cháng chéng guō        háo duān chū yǎo tiǎo xīn shǒu chū zhe        wén fàn tiān qíng kuà kǒng què        zhí líng yáng chì fān hào jié jìng zuò        shì zāi néng wèi        xiàng yàn zhēn nián zài liáo kuò       
热度:1 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写人|写酒|

季主逡巡居卜肆,弥明邂逅作诗翁。

曾令宋贾叹车上,更使刘侯惊坐中。

杳杳人传多异事,冥冥谁识此高风。

行歌过我非无谓,唯恨贫家酒盏空。

zèng shì níng dào rén
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
zhǔ qūn xún bo míng xiè hòu zuò shī wēng        céng lìng sòng jiǎ tàn chē shàng gèng shǐ 使 liú hóu jīng zuò zhōng        yǎo yǎo rén chuán duō shì míng míng shuí shí gāo fēng        háng guò fēi wèi wéi hèn pín jiā jiǔ zhǎn kōng       
热度:7 作者: [宋朝] 王安石
类型:

地蟠江汉久知灵,通德门中见老成。

南去伏波推将略,北来光禄擅诗名。

密章赠襚连三组,画翣丧车载一旌。

阴德故应多後福,可能生子但升卿。

zèng gōng shì láng zhèng gōng wǎn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
pán jiāng hàn jiǔ zhī líng tōng mén zhōng jiàn lǎo chéng        nán tuī jiāng luè běi lái guāng shàn shī míng        zhāng zèng suì lián sān huà shà sàng chē zǎi jīng        yīn yīng duō hòu néng shēng dàn shēng qīng       
热度:3 作者: [宋朝] 王安石
类型:写人|

吾尝奇华佗,肠胃真割剖。

神膏既傅之,顷刻活残朽。

昔闻今则信,绝伎世尝有。

堂堂颍川士,察脉极渊薮。

珍丸起病瘠,鱠虫随泄呕。

挛足四五年,下针使之走。

一言傥不合,万金莫可诱。

又复能赋诗,往往吹琼玖。

卷纸夸速成,语怪若神授。

名声动京洛,踪迹晦莨莠。

相逢但长啸,遇饮辄掩口。

独醒竟何如,无乃寡俗偶。

顾非避世翁,疑是壁中叟。

安得斯人术,付之经国手。

zèng chén jun1 jǐng chū
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
cháng huá tuó cháng wèi zhēn pōu        shén gāo zhī qǐng huó cán xiǔ        wén jīn xìn jué shì cháng yǒu        táng táng yǐng chuān shì chá yuān sǒu        zhēn wán bìng kuài chóng suí xiè ǒu        luán nián xià zhēn shǐ 使 zhī zǒu        yán tǎng wàn jīn yòu        yòu néng shī wǎng wǎng chuī qióng jiǔ        juàn zhǐ kuā chéng guài ruò shén shòu        míng shēng dòng jīng luò zōng huì làng yǒu        xiàng féng dàn zhǎng xiào yǐn zhé yǎn kǒu        xǐng jìng nǎi guǎ ǒu        fēi shì wēng shì zhōng sǒu        ān rén shù zhī jīng guó shǒu       
热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:写水|

曾子文章众无有,水之江汉星之斗。

挟才乘气不媚柔,群儿谤伤均一口。

吾语群儿勿谤伤,岂有曾子终皇皇。

借令不幸贱且死,後日犹为班与扬。

zèng céng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
céng wén zhāng zhòng yǒu shuǐ zhī jiāng hàn xīng zhī dòu        jiā cái chéng mèi róu qún ér bàng shāng jun1 kǒu        qún ér bàng shāng yǒu céng zhōng huáng huáng        jiè lìng xìng jiàn qiě hòu yóu wéi bān yáng