古诗词大全

热度:14 作者: [宋朝] 王安石
类型:写雪|写风|写水|写鸟|写马|写草|写梅|悲歌|

雪释沙轻马蹄疾,北城可游今暇日。

溅溅溪谷水乱流,漠漠郊原草争出。

娇梅过两吹烂熳,幽鸟迎阳语啾唧。

分香欲满锦树园,剪彩休开宝刀室。

胡为我辈坐自苦,不念兹时去如失。

饱闻高径动车轮,甘卧空堂守经帙。

淮蝗蔽天农久饿,越卒围城盗少逸。

至尊深拱罢箫韶,元老相看进刀笔。

春风生物尚有意,壮士忧民岂无术。

不成欢醉但悲歌,回首功名古难必。

zhōng xiōng chūn yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
xuě shì shā qīng běi chéng yóu jīn xiá        jiàn jiàn shuǐ luàn liú jiāo yuán cǎo zhēng chū        jiāo méi guò liǎng chuī làn màn yōu niǎo yíng yáng jiū        fèn xiāng mǎn jǐn shù yuán jiǎn cǎi xiū kāi bǎo dāo shì        wéi bèi zuò niàn shí shī        bǎo wén gāo jìng dòng chē lún gān kōng táng shǒu jīng zhì        huái huáng tiān nóng jiǔ è 饿 yuè wéi chéng dào shǎo        zhì zūn shēn gǒng xiāo sháo yuán lǎo xiàng kàn jìn dāo        chūn fēng shēng shàng yǒu zhuàng shì yōu mín shù        chéng huān zuì dàn bēi huí shǒu gōng míng nán       
热度:5 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|写水|写人|

茆堂竹树水之滨,耕稼逍遥似子真。

小吏一身今倦宦,先生三亩独安贫。

欲抛县印辞黄绶,来伴山冠戴白纶。

只恐明时收士急,不容家有两闲人。

zhèng shū huái 怀 xiōng cǎo táng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
máo táng zhú shù shuǐ zhī bīn gēng jià xiāo yáo zhēn        xiǎo shēn jīn juàn huàn xiān shēng sān ān pín        pāo xiàn yìn huáng shòu lái bàn shān guàn dài bái lún        zhī kǒng míng shí shōu shì róng jiā yǒu liǎng xián rén       
热度:2 作者: [宋朝] 王安石
类型:写人|

一梦章江已十年,故人重见想皤然。

只应两岸当时柳,能到春来尚可怜。

zhāng zhòng tōng zhōng líng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
mèng zhāng jiāng shí nián rén zhòng jiàn xiǎng rán        zhī yīng liǎng àn dāng shí liǔ néng dào chūn lái shàng lián       
热度:11 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写花|写水|写云|写鱼|

霭霭祥云辇路晴,传呼万岁杂春声。

蔽亏玉仗宫花密,映烛金沟御水清。

珠蕊受风天下暖,锦鳞吹浪日边明。

从容乐饮真荣遇,愿赋嘉鱼颂太平。

zhì shǎng huā diào èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
ǎi ǎi xiáng yún niǎn qíng chuán wàn suì chūn shēng        kuī zhàng gōng huā yìng zhú jīn gōu shuǐ qīng        zhū ruǐ shòu fēng tiān xià nuǎn jǐn lín chuī làng biān míng        cóng róng yǐn zhēn róng yuàn jiā sòng tài píng       
热度:2 作者: [宋朝] 王安石
类型:相思|

宅带园林五亩余,萧条还似茂陵居。

杀青满架书新缮,生白当窗室久虚。

孤学自难窥奥密,重言犹得慰空疏。

相思每欲投诗社,只待春蒲叶又书。

yáng dào jiàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
zhái dài yuán lín xiāo tiáo hái mào líng        shā qīng mǎn jià shū xīn shàn shēng bái dāng chuāng shì jiǔ        xué nán kuī ào zhòng yán yóu wèi kōng shū        xiàng měi tóu shī shè zhī dài chūn yòu shū       
热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写山|写水|写人|写雷|写云|

栅锁城扉晓一开,柂牙车轴转成雷。

黄尘欲碍龟山出,白浪空分汴水来。

澄观有材邀昧陋,霁云无力报奸回。

骚人此日追前事,悲气随风动管灰。

shǐ lín huái gǎn shì
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shān suǒ chéng fēi xiǎo kāi chē zhóu zhuǎn chéng léi        huáng chén ài guī shān chū bái làng kōng fèn biàn shuǐ lái        chéng guān yǒu cái yāo mèi lòu yún bào jiān huí        sāo rén zhuī qián shì bēi suí fēng dòng guǎn huī       
热度:10 作者: [宋朝] 王安石
类型:写水|自强|写云|

郑国欲弊秦,渠成秦富强。

本始意已陋,末流功更长。

维汴亦如此,浚源在淫荒。

归作万世利,谁能弛其防。

夷门筑天都,横带国之阳。

漕引天下半,岂云独荆扬。

货入空外府,租输陈太仓。

东南一百年,寡老无残粻。

自宜富京师,乃亦窘盖藏。

征求过夙昔,机巧到莛芒。

御史闵其然,志欲穷舟航。

此言信有激,此水存何伤。

救世讵无术,习传自先王。

念非老经纶,岂易识其方。

我懒不足数,君材仍自强。

他日听施设,无乃弃篇章。

shǐ biàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
zhèng guó qín chéng qín qiáng        běn shǐ lòu liú gōng gèng zhǎng        wéi biàn xùn yuán zài yín huāng        guī zuò wàn shì shuí néng chí fáng        mén zhù tiān dōu héng dài guó zhī yáng        cáo yǐn tiān xià bàn yún jīng yáng        huò kōng wài shū chén tài cāng        dōng nán bǎi nián guǎ lǎo cán zhāng        jīng shī nǎi jiǒng gài cáng        zhēng qiú guò qiǎo dào tíng máng        shǐ mǐn rán zhì qióng zhōu háng        yán xìn yǒu shuǐ cún shāng        jiù shì shù chuán xiān wáng        niàn fēi lǎo jīng lún shí fāng        lǎn shù jun1 cái réng qiáng        tīng shī shè nǎi piān zhāng       
热度:2 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写水|

承华往岁幸踌躇,风月清谈接绪余。

并辔趁朝今已老,连墙得屋喜如初。

诛茅我梦江皋地,浇薤公思洛水渠。

歛退故应容拙者,先营环堵祭牢蔬。

xiàng gōng dōng ǒu chéng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
chéng huá wǎng suì xìng chóu chú fēng yuè qīng tán jiē        bìng pèi chèn cháo jīn lǎo lián qiáng chū        zhū máo mèng jiāng gāo jiāo xiè gōng luò shuǐ        liǎn tuì 退 yīng róng zhuō zhě xiān yíng huán láo shū       
热度:9 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写山|写人|写鬼|写云|

寒林昏鸦相与还,下有跂石苍孱颜。

曾於古图见彷佛,已怪刀笔非人间。

君家石屏谁为写,古图所传无似者。

鸦飞历乱止且鸣,林叶惨惨风烟生。

高斋日午坐中见,意以落日空上行。

君诗雄盛付君手,云此非人乃天巧。

嗟哉浑沌死,乾坤至,造作万物丑妍巨细各有理。

问此谁主何其精,恢奇谲诡多可喜。

人於其间乃复雕鑱刻画出智力,欲与造代追相倾。

拙者婆烫尚欲奋,工者固已穷夸矜。

吾观鬼神独人意异,虽有至巧无所争。

所以虢山间,埋没此宝千万岁,不为见者惊。

吾又以此知妙伟之入在百世後,造始乃与元气并。

画工粉墨非不好,岁久剥烂空留名。

能从太古到今日,独此不朽由天成。

世人尚奇轻货力,山珍海怪采掇今欲索。

此屏後出为君得,胡贾欲价著不识。

吾知金帛不足论,当与君诗两相直。

chōng qīng míng shù shí píng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
hán lín hūn xiàng hái xià yǒu shí cāng chán yán        céng jiàn páng guài dāo fēi rén jiān        jun1 jiā shí píng shuí wéi xiě suǒ chuán zhě        fēi luàn zhǐ qiě míng lín cǎn cǎn fēng yān shēng        gāo zhāi zuò zhōng jiàn luò kōng shàng háng        jun1 shī xióng shèng jun1 shǒu yún fēi rén nǎi tiān qiǎo        jiē zāi hún dùn qián kūn zhì zào zuò wàn chǒu yán yǒu        wèn shuí zhǔ jīng huī jué guǐ duō        rén jiān nǎi diāo chán huà chū zhì zào dài zhuī xiàng qīng        zhuō zhě tàng shàng fèn gōng zhě qióng kuā jīn        guān guǐ shén rén suī yǒu zhì qiǎo suǒ zhēng        suǒ guó shān jiān mái méi bǎo qiān wàn suì wéi jiàn zhě jīng        yòu zhī miào wěi zhī zài bǎi shì hòu zào shǐ nǎi yuán bìng        huà gōng fěn fēi hǎo suì jiǔ bāo làn kōng liú míng        néng cóng tài dào jīn xiǔ yóu tiān chéng        shì rén shàng qīng huò shān zhēn hǎi guài cǎi duō jīn suǒ        píng hòu chū wéi jun1 jiǎ jià zhe shí        zhī jīn lùn dāng jun1 shī liǎng xiàng zhí       
热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:写马|写人|写云|

虎士开阊阖,鸡人唱九霄。

云移银阙角,日转玉廊腰。

箒动川收潦,靴鸣海上潮。

舞袍沾宿润,拜笏拥残飘。

赐饮人何乐,归嘶马亦骄。

低徊但忘食,吟咏得逍遥。

chōng qīng xuě chén cháo
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shì kāi chāng rén chàng jiǔ xiāo        yún yín què jiǎo zhuǎn láng yāo        zhǒu dòng chuān shōu liáo xuē míng hǎi shàng cháo        páo zhān xiǔ 宿 rùn bài yōng cán piāo        yǐn rén guī jiāo        huái dàn wàng shí yín yǒng xiāo yáo