古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|寄语|

南阳居士月城翁,曾习禅那问色空。

卓荦想超文字外,低徊却寄语言中。

真心妙道终无二,末学殊方自不同。

此理世间多未悟,因君往往叹西风。

wéi jun1 zhāng shì
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
nán yáng shì yuè chéng wēng céng chán wèn kōng        zhuó luò xiǎng chāo wén wài huái què yán zhōng        zhēn xīn miào dào zhōng èr xué shū fāng tóng        shì jiān duō wèi yīn jun1 wǎng wǎng tàn 西 fēng       
热度:3 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|相思|身世|少年|悲歌|

少年倏忽不再得,後日欢娱能几何。

顾我面颜衰更早,怜君身世病还多。

窗间暗淡月含雾,船底飘颻风送波。

一寸古心俱未试,相思中夜起悲歌。

wáng huí shēn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shǎo nián shū zài hòu huān néng        miàn yán shuāi gèng zǎo lián jun1 shēn shì bìng hái duō        chuāng jiān àn dàn yuè hán chuán piāo yáo fēng sòng        cùn xīn wèi shì xiàng zhōng bēi       
热度:4 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写人|写草|写云|

北风吹云埋九垓,草木零落空池台。

六龙避逃不敢出,地上独有寒崔嵬。

披衣起行愁不惬,归坐把卷阖且开。

永怀古人今已矣,感此近世何为哉。

申韩百家爇火起,孔子大道寒於灰。

儒衣纷纷欲满地,无复气焰空煤炱。

力排异端谁助我,忆见夫子真奇材,楩柟豫章概白日,秖要匠石聊穿裁。

我方官拘不得往,子有闲暇宜能来。

晤言相与入圣处,一取万古光芒回。

wáng féng yuán
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
běi fēng chuī yún mái jiǔ gāi cǎo líng luò kōng chí tái        liù lóng táo gǎn chū shàng yǒu hán cuī wéi        háng chóu qiè guī zuò juàn qiě kāi        yǒng huái 怀 rén jīn gǎn jìn shì wéi zāi        shēn hán bǎi jiā ruò huǒ kǒng dào hán huī        fēn fēn mǎn yàn kōng méi tái        pái duān shuí zhù jiàn zhēn cái pián nán zhāng gài bái zhī yào jiàng shí liáo chuān 穿 cái        fāng guān wǎng yǒu xián xiá néng lái        yán xiàng shèng chù wàn guāng máng huí       
热度:7 作者: [宋朝] 王安石
类型:写水|写人|人情|

平居相值晚,况复道涂留。

今我思挥麈,逢君为舣舟。

人情方慕贵,吾道合归休。

吏责真难塞,聊为泮水游。

wáng zhī
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
píng xiàng zhí wǎn kuàng dào liú        jīn huī zhǔ féng jun1 wéi zhōu        rén qíng fāng guì dào guī xiū        zhēn nán sāi liáo wéi pàn shuǐ yóu       
热度:9 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写花|写山|写水|写鸟|饮酒|山川|写云|写酒|

陵阳游观吾所好,恨不即过众乐亭。

尝闻彷佛入梦寐,吟笔自欲图丹青。

千峰秀出百里外,忽於其上峥檐楹。

朝云嘘岩日暖暖,夜水落涧风泠泠。

春花窈窕鸟争舞,夏木荫郁猿哀鸣。

潦收叶落天地爽,海月影到山川明。

篮舆晨出谁与适,坐与万物观虚盈。

令思民事不忍後,田间笑语催蚕耕。

吏休归舍狱讼少,墟落饮酒欲秋成。

唯愁一日夺令去,出来老稚交逢迎。

彼民安知方禄仕,徒喜使我宽逋征。

令知道义士林服,遗爱岂用吾诗评。

zhòng tíng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
líng yáng yóu guān suǒ hǎo hèn guò zhòng tíng        cháng wén páng mèng mèi yín dān qīng        qiān fēng xiù chū bǎi wài shàng zhēng yán yíng        cháo yún yán nuǎn nuǎn shuǐ luò jiàn fēng líng líng        chūn huā yǎo tiǎo niǎo zhēng xià yīn yuán āi míng        liáo shōu luò tiān shuǎng hǎi yuè yǐng dào shān chuān míng        lán chén chū shuí shì zuò wàn guān yíng        lìng mín shì rěn hòu tián jiān xiào cuī cán gēng        xiū guī shě sòng shǎo luò yǐn jiǔ qiū chéng        wéi chóu duó lìng chū lái lǎo zhì jiāo féng yíng        mín ān zhī fāng shì shǐ 使 kuān zhēng        lìng zhī dào shì lín ài yòng shī píng       
热度:15 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写马|写人|

刘侯少慷慨,天马脱馽羁。

一官不得意,州县老委蛇。

新居当中条,墙屋稍补治。

疏轩以睡名,从我远求诗。

朝廷法令具,百吏但循持。

又况佐小邑,有才安所施。

赋租如簿领,狱讼了鞭笞。

翛然即高枕,於此乐可知。

王官有空谷,隐者常栖迟。

拂榻梦其人,亦足慰所思。

嗟予久留连,窃食坐无为。

浩歌临西风,更欲往从之。

shuì xuān
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
liú hóu shǎo kāng kǎi tiān tuō zhí        guān zhōu xiàn lǎo wěi shé        xīn dāng zhōng tiáo qiáng shāo zhì        shū xuān shuì míng cóng yuǎn qiú shī        cháo tíng lìng bǎi dàn xún chí        yòu kuàng zuǒ xiǎo yǒu cái ān suǒ shī        簿 lǐng sòng le biān chī        xiāo rán gāo zhěn zhī        wáng guān yǒu kōng yǐn zhě cháng chí        mèng rén wèi suǒ        jiē jiǔ liú lián qiè shí zuò wéi        hào lín 西 fēng gèng wǎng cóng zhī       
热度:5 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写人|

明碧轩南竹数丛,别来江外几秋风。

道人无复人间世,嗟我今为白发翁。

háng zhōu míng qìng yuàn xiū guǎng 广 shī míng xuān
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
míng xuān nán zhú shù cóng bié lái jiāng wài qiū fēng        dào rén rén jiān shì jiē jīn wéi bái wēng       
热度:9 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|写水|

吴楚东南最上游,江山多在物华楼。

遥瞻旌节临尊俎,独卧柴荆阻献酬。

想有新诗传素壁,怪无余墨到沧洲。

湡浯南望重重绿,章水还能向此流。

chéng gōng huá lóu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
chǔ dōng nán zuì shàng yóu jiāng shān duō zài huá lóu        yáo zhān jīng jiē lín zūn chái jīng xiàn chóu        xiǎng yǒu xīn shī chuán guài dào cāng zhōu        nán wàng zhòng zhòng 绿 zhāng shuǐ hái néng xiàng liú       
热度:7 作者: [宋朝] 王安石
类型:惆怅|

少时已感韩子诗,东西南北俱欲往。

新年尤觉此语悲,恨无羽翼超惚恍。

肺肝欲绝形骸外,涕洟自落衣巾上。

此忧难与世共知,忆子论心更惆怅。

sūn zhèng zhī
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shǎo shí gǎn hán shī dōng 西 nán běi wǎng        xīn nián yóu jiào bēi hèn chāo huǎng        fèi gān jué xíng hái wài luò jīn shàng        yōu nán shì gòng zhī lùn xīn gèng chóu chàng       
热度:10 作者: [宋朝] 王安石
类型:写草|

数篇持往助欢咍,想见封题手自开。

春草已生无可句,阿连空复梦中来。

zhí fǎng èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
shù piān chí wǎng zhù huān tāi xiǎng jiàn fēng shǒu kāi        chūn cǎo shēng ā lián kōng mèng zhōng lái