古诗词大全

热度:8 作者: [宋朝] 王安石
类型:写马|写人|美人|写草|

虞美人,态浓意远淑且真。

同辇随君侍君侧,六宫粉黛无颜色。

楚歌四面起,形势反苍黄。

夜闻马嘶晓无迹,蛾眉萧飒如秋霜。

汉家离宫三十六,缓歌慢舞凝丝竹。

人间举眼尽堪悲,独阴崖结茅屋。

美人为黄土,草木皆含愁。

红房紫谭处处有,听曲低昂如有求。

青天漫漫覆长路,今人犁田昔人墓。

虞兮虞兮奈若何,不见玉颜空死处。

měi rén · · měi rén
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
měi rén tài nóng yuǎn shū qiě zhēn        tóng niǎn suí jun1 shì jun1 liù gōng fěn dài yán        chǔ miàn xíng shì fǎn cāng huáng        wén xiǎo é méi xiāo qiū shuāng        hàn jiā gōng sān shí liù huǎn màn níng zhú        rén jiān yǎn jìn kān bēi yīn jié máo        měi rén wéi huáng cǎo jiē hán chóu        hóng fáng tán chù chù yǒu tīng áng yǒu qiú        qīng tiān màn màn zhǎng jīn rén tián rén        nài ruò jiàn yán kōng chù       
热度:13 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写花|写水|写鸟|写人|写草|写桥|

平岸小桥千嶂抱。

柔蓝一水萦花草。

茅屋数间窗窈窕。

尘不到。

时时自有春风扫。

午枕觉来闻语鸟。

欹眠似听朝鸡早。

忽忆故人今总老。

贪梦好。

茫然忘了邯郸道。

jiā ào · · píng àn xiǎo qiáo qiān zhàng bào
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
píng àn xiǎo qiáo qiān zhàng bào        róu lán shuǐ yíng huā cǎo        máo shù jiān chuāng yǎo tiǎo        chén dào        shí shí yǒu chūn fēng sǎo        zhěn jiào lái wén niǎo        mián tīng cháo zǎo        rén jīn zǒng lǎo        tān mèng hǎo        máng rán wàng le hán dān dào       
热度:20 作者: [宋朝] 王安石
类型:写花|写人|桃花|惆怅|

隔岸桃花红未半。

枝头已有蜂儿乱。

惆怅武陵人不管。

清梦断。

亭亭伫立春宵短。

jiā ào · · àn táo huā hóng wèi bàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
àn táo huā hóng wèi bàn        zhī tóu yǒu fēng ér luàn        chóu chàng líng rén guǎn        qīng mèng duàn        tíng tíng zhù chūn xiāo duǎn       
热度:11 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写花|写山|写水|写云|

灯火已收正月半。

山南山北花撩乱。

闻说洊亭新水漫。

骑款段。

穿云入坞寻游伴。

却拂僧床褰素幔。

千岩万壑春风暖。

一弄松声悲急管。

吹梦断。

西看窗日犹嫌短。

jiā ào · · dēng huǒ shōu zhèng yuè bàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
dēng huǒ shōu zhèng yuè bàn        shān nán shān běi huā liáo luàn        wén shuō jiàn tíng xīn shuǐ màn        kuǎn duàn        chuān 穿 yún xún yóu bàn        què sēng chuáng qiān màn        qiān yán wàn chūn fēng nuǎn        nòng sōng shēng bēi guǎn        chuī mèng duàn        西 kàn chuāng yóu xián duǎn       
热度:6 作者: [宋朝] 王安石
类型:

忽去飘然游冶盘,共疑枝策在梁端。

禅心暂起何妨寂,道骨虽清不畏寒。

xiù lǎo rán jiàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
piāo rán yóu pán gòng zhī zài liáng duān        chán xīn zàn fáng dào suī qīng wèi hán       
热度:10 作者: [宋朝] 王安石
类型:写水|写人|写鱼|

绕岸车鸣水欲乾,鱼儿相逐尚相欢。

无人挈入沧江去,汝死那知世界宽。

ér
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
rào àn chē míng shuǐ qián ér xiàng zhú shàng xiàng huān        rén qiè cāng jiāng zhī shì jiè kuān       
热度:9 作者: [宋朝] 王安石
类型:写风|写鸟|写马|故乡|写酒|

余寒驾春风,入我征衣裳。

扪鬓只得冻,蔽面尚疑创。

士耳恐犹坠,马毛欲吹僵。

牢持有失箸,疾饮无留汤。

曈曈扶桑日,出有万里光。

可怜当此时,不湿地上霜。

冥冥鸿雁飞,北望去成行。

谁言有百鸟,此鸟知阴阳。

岂时有必至,前识圣所臧。

把酒谢高翰,我知思故乡。

hán
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
hán jià chūn fēng zhēng shang        mén bìn zhī dòng miàn shàng chuàng        shì ěr kǒng yóu zhuì máo chuī jiāng        láo chí yǒu shī zhù yǐn liú tāng        tóng tóng sāng chū yǒu wàn guāng        lián dāng shí shī 湿 shàng shuāng        míng míng hóng 鸿 yàn fēi běi wàng chéng háng        shuí yán yǒu bǎi niǎo niǎo zhī yīn yáng        shí yǒu zhì qián shí shèng suǒ zāng        jiǔ xiè gāo hàn zhī xiāng       
热度:3 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|写水|写鸟|杨柳|

欹眠随水转东垣,一点炊烟映水昏。

漫漫芙蕖难觅路,翛翛杨柳烛知门。

青山呈露新如染,白鸟嬉游静不烦。

朱雀航边今有此,可能摇荡武陵源。

yòu duàn shì yuán tíng
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
mián suí shuǐ zhuǎn dōng yuán diǎn chuī yān yìng shuǐ hūn        màn màn nán xiāo xiāo yáng liǔ zhú zhī mén        qīng shān chéng xīn rǎn bái niǎo yóu jìng fán        zhū què háng biān jīn yǒu néng yáo dàng líng yuán       
热度:4 作者: [宋朝] 王安石
类型:山水|写山|写水|写马|寂寞|暮归|

忆昔与胡子,戏娱西城幽。

放斥仆与马,独身步田畴。

牛竖歌我旁,听之为久留。

一接田父语,叹之胜王侯。

追逐恨不恣,暮归辄怀愁。

顾常轻千乘,只愿足一丘。

子时怪我少,好此寂寞游。

笙箕不入耳,又不甘醪羞。

那知抱孤伤,罢顿不能遒。

世味已鲜少,但余野心稠。

乖离今十年,班发满我头。

昔兴亦略尽,食眠常百忧。

每逢佳山水,欲往辄复休。

方壮遂如此,况乃高春秋。

yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
西 chéng yōu        fàng chì shēn tián chóu        niú shù páng tīng zhī wéi jiǔ liú        jiē tián tàn zhī shèng wáng hóu        zhuī zhú hèn guī zhé huái 怀 chóu        cháng qīng qiān chéng zhī yuàn qiū        shí guài shǎo hǎo yóu        shēng ěr yòu gān láo xiū        zhī bào shāng dùn néng qiú        shì wèi xiān shǎo dàn xīn chóu        guāi jīn shí nián bān mǎn tóu        xìng luè jìn shí mián cháng bǎi yōu        měi féng jiā shān shuǐ wǎng zhé xiū        fāng zhuàng suí kuàng nǎi gāo chūn qiū       
热度:17 作者: [宋朝] 王安石
类型:写山|写水|写云|夕阳|

两山松栎暗朱藤,一水中间胜武陵。

午梵隔云知有寺,夕阳归去不逢僧。

yóu zhōng shān
[ [ sòng cháo ] ] wáng ān shí
liǎng shān sōng àn zhū téng shuǐ zhōng jiān shèng líng        fàn yún zhī yǒu yáng guī féng sēng