古诗词大全

热度:144 作者: [宋朝] 秦观
类型:写景|写风|写花|写水|写人|凄凉|黄昏|写云|

过秦淮旷望,迥潇洒、绝纤尘,爱清景风蛩。

吟鞭醉帽,时度疏林,秋来政情味淡。

更一重烟水一重云,千古行人旧恨,尽应分付今人。

渔村。

望断衡门。

芦荻浦、雁先闻。

对触目凄凉,红凋岸蓼,翠减汀萍,凭高正千嶂黯。

便无情到此也销魂。

江月知人念远,上楼来照黄昏。

越过秦淮河极目远望,境界是那样旷远潇洒,毫无一点尘埃。我喜爱这清秋的景色,秋风中蟋蟀在低吟。我手持马鞭,头戴醉帽,不时地穿过稀疏的树林。入秋以来,我的心情格外冷淡,更何况眼前是一重烟水又隔着一重乌云。古往今来,行人的旧恨,如今全应分付给我这远行之人。

极目遥望那渔村,却看不到柴门。首先听到的是芦荻浦边大雁的声音。眼前是一片触目惊心的凄凉景象,岸边的红蓼已经凋零,小洲上的浮萍也失去了翠绿。我凭高望去,只见重重叠叠的山峦一片昏暗,即便我本是个无情之人,到这里也不免黯然销魂。江上的明月好像知道我在思念远方的人,便上楼来照着这黄昏时分的我。

lán huā màn
[ [ sòng cháo ] ] qín guān
guò qín huái kuàng wàng , , jiǒng xiāo jué xiān chén , , ài qīng jǐng fēng qióng       
yín biān zuì mào , , shí shū lín , , qiū lái zhèng qíng wèi dàn       
gèng zhòng yān shuǐ zhòng yún , , qiān háng rén jiù hèn , , jìn yīng fèn jīn rén       
cūn       
wàng duàn héng mén       
yàn xiān wén       
duì chù liáng , , hóng diāo àn liǎo , , cuì jiǎn tīng píng , , píng gāo zhèng qiān zhàng àn       
biàn 便 qíng dào xiāo hún       
jiāng yuè zhī rén niàn yuǎn , , shàng lóu lái zhào huáng hūn
热度:136 作者: [宋朝] 秦观
类型:写山|写水|黄昏|写草|写云|

山抹微云,天连衰草,画角声断谯门。

暂停征棹,聊共引离尊。

多少蓬莱旧事,空回首,烟霭纷纷。

斜阳外,寒鸦万点,流水绕孤村。

销魂,当此际,香囊暗解,罗带轻分。

谩赢得青楼,薄倖名存。

此去何时见也,襟袖上,空惹啼痕。

伤情处,高城望断,灯火已黄昏。

mǎn tíng fāng
[ [ sòng cháo ] ] qín guān
shān wēi yún , , tiān lián shuāi cǎo , , huà jiǎo shēng duàn qiáo mén       
zàn tíng zhēng zhào , , liáo gòng yǐn zūn       
duō shǎo péng lái jiù shì , , kōng huí shǒu , , yān ǎi fēn fēn       
xié yáng wài , , hán wàn diǎn , , liú shuǐ rào cūn       
xiāo hún , , dāng , , xiāng náng àn jiě , , luó dài qīng fèn       
màn yíng qīng lóu , , báo xìng míng cún       
shí jiàn , , jīn xiù shàng , , kōng hén       
shāng qíng chù , , gāo chéng wàng duàn , , dēng huǒ huáng hūn
热度:121 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写花|写人|黄昏|

去年元夜时,花市灯如昼。

月上柳梢头,人约黄昏后。

今年元夜时,月与灯依旧。

不见去年人,泪满春衫袖。

shēng chá
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
nián yuán shí , , huā shì dēng zhòu       
yuè shàng liǔ shāo tóu , , rén yuē huáng hūn hòu       
jīn nián yuán shí , , yuè dēng jiù       
jiàn nián rén , , lèi mǎn chūn shān xiù
热度:149 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写雨|黄昏|写云|

含羞整翠鬟,得意频相顾。

雁柱十三弦,一一春莺语。

娇云容易飞,梦断知何处?深院锁黄昏,阵阵芭蕉雨。

shēng chá
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
hán xiū zhěng cuì huán , , pín xiàng       
yàn zhù shí sān xián , , chūn yīng       
jiāo yún róng fēi , , mèng duàn zhī chù ? ? shēn yuàn suǒ huáng hūn , , zhèn zhèn jiāo
热度:143 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写雨|写人|黄昏|少年|写云|

栏干十二独凭春,晴碧远连云。

千里万里,二月三月,行色苦愁人。

谢家池上,江淹浦畔,吟魄与离魂。

那堪疏雨滴黄昏,更特地、忆王孙。

shǎo nián yóu
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
lán gàn shí èr píng chūn , , qíng yuǎn lián yún       
qiān wàn , , èr yuè sān yuè , , háng chóu rén       
xiè jiā chí shàng , , jiāng yān pàn , , yín hún       
kān shū huáng hūn , , gèng wáng sūn
热度:267 作者: [宋朝] 欧阳修
类型:写雨|写风|写花|黄昏|杨柳|秋千|

庭院深深深几许?杨柳堆烟,帘幕无重数。

玉勒雕鞍游冶处,楼高不见章台路。

雨横风狂三月暮,门掩黄昏,无计留春住。

泪眼问花花不语,乱红飞过秋千去。

dié liàn huā
[ [ sòng cháo ] ] ōu yáng xiū
tíng yuàn shēn shēn shēn ? ? yáng liǔ duī yān , , lián zhòng shù       
diāo ān yóu chù , , lóu gāo jiàn zhāng tái       
héng fēng kuáng sān yuè , , mén yǎn huáng hūn , , liú chūn zhù       
lèi yǎn wèn huā huā , , luàn hóng fēi guò qiū qiān
热度:119 作者: [宋朝] 李重元
类型:写雨|写花|梨花|黄昏|写草|

萋萋芳草忆王孙,柳外楼高空断魂,杜宇声声不忍闻。

欲黄昏,雨打梨花深闭门。

wáng sūn
[ [ sòng cháo ] ] zhòng yuán
fāng cǎo wáng sūn , , liǔ wài lóu gāo kōng duàn hún , , shēng shēng rěn wén       
huáng hūn , , huā shēn mén
热度:132 作者: [宋朝] 李之仪
类型:|写雨|写花|写人|黄昏|图画|写酒

万红暄昼,占尽人间秀。

怎生图画如何绣。

宜推萧史伴,消得东阳瘦。

垂窄袖,花前镇忆相携久。

泪裛回纹皱,好在章台柳。

洞户隔,凭谁叩。

寄声虽有雁,会面难同酒。

无计偶,萧萧暮雨黄昏后。

qiān qiū suì
[ [ sòng cháo ] ] zhī
wàn hóng xuān zhòu , , zhàn jìn rén jiān xiù       
zěn shēng huà xiù       
tuī xiāo shǐ bàn , , xiāo dōng yáng shòu       
chuí zhǎi xiù , , huā qián zhèn xiàng xié jiǔ       
lèi huí wén zhòu , , hǎo zài zhāng tái liǔ       
dòng , , píng shuí kòu       
shēng suī yǒu yàn , , huì miàn nán tóng jiǔ       
ǒu , , xiāo xiāo huáng hūn hòu
热度:440 作者: [近代] 臧克家
类型:写鸟|写人|凄凉|想象|故乡|黄昏|叹息|

日头堕到鸟巢里,黄昏还没溶尽归鸦的翅膀,陌生的道路无归宿的薄暮,把这群人度到这座古镇上。

沉重的影子,扎根在大街两旁,一簇一簇,像秋郊的禾堆一样,静静的,孤寂的,支撑着一个大的凄凉。

满染征尘的古怪的服装,告诉了他们的来历,一张一张兜着阴影的脸皮,说尽了他们的情况。

螺丝的炊烟牵动着一串亲热的眼光,在这群人心上抽出了一个不忍的想象:「这时,黄昏正徘徊在古树梢头,从无烟火的屋顶慢慢地涨大到无边,接着,阴森的凄凉吞了可怜的故乡。

」铁力的疲倦,连人和想象一齐推入了朦胧,但是,更猛烈的饥饿立刻又把他们牵回了异乡。

像一个天神从梦里落到这群人身旁,一只灰色的影子,手里亮着一支长枪。

一个小声,在他们耳中开出天大的响:「年头不对,不敢留生人在镇上。

」「唉!人到那里,灾荒到哪里!」一阵叹息,黄昏更加了苍茫。

一步一步,这群人走下了大街,走开了这异乡,小孩子的哭声乱了大人的心肠,铁门的响声截断了最后一人的脚步,这时,黑夜爬过了古镇的围墙。

nán mín
[ [ jìn dài ] ] zāng jiā
tóu duò dào niǎo cháo , , huáng hūn hái méi róng jìn guī de chì bǎng , , shēng de dào guī xiǔ 宿 de báo , , zhè qún rén dào zhè zuò zhèn shàng       
chén zhòng de yǐng , , zhā gēn zài jiē liǎng páng , , , , xiàng qiū jiāo de duī yàng , , jìng jìng de , , de , , zhī chēng zhe de liáng       
mǎn rǎn zhēng chén de guài de zhuāng , , gào le men de lái , , zhāng zhāng dōu zhe yīn yǐng de liǎn , , shuō jìn le men de qíng kuàng       
luó de chuī yān qiān dòng zhe chuàn qīn de yǎn guāng , , zài zhè qún rén xīn shàng chōu chū le rěn de xiǎng xiàng : : zhè shí , , huáng hūn zhèng pái huái zài shù shāo tóu , , cóng yān huǒ de dǐng màn màn zhǎng dào biān , , jiē zhe , , yīn sēn de liáng tūn le lián de xiāng       
tiě de juàn , , lián rén xiǎng xiàng tuī le méng lóng , , dàn shì , , gèng měng liè de è 饿 yòu men qiān huí le xiāng       
xiàng tiān shén cóng mèng luò dào zhè qún rén shēn páng , , zhī huī de yǐng , , shǒu liàng zhe zhī zhǎng qiāng       
xiǎo shēng , , zài men ěr zhōng kāi chū tiān de xiǎng : : nián tóu duì , , gǎn liú shēng rén zài zhèn shàng       
āi ! ! rén dào , , zāi huāng dào ! ! zhèn tàn , , huáng hūn gèng jiā le cāng máng       
, , zhè qún rén zǒu xià le jiē , , zǒu kāi le zhè xiāng , , xiǎo hái de shēng luàn le rén de xīn cháng , , tiě mén de xiǎng shēng jié duàn le zuì hòu rén de jiǎo , , zhè shí , , hēi guò le zhèn de wéi qiáng
热度:351 作者: [宋朝] 朱淑真
类型:写花|写人|黄昏|

元夕去年元夜时,花市灯如昼。

月上柳梢头,人约黄昏后。

今年元夜时,月与灯依旧。

不见去年人,泪湿春衫袖。

  去年正月十五元宵节,花市灯光像白天一样雪亮。月儿升起在柳树梢头,他约我黄昏以后同叙衷肠。今年正月十五元宵节,月光与灯光同去年一样。再也看不到去年的情人,泪珠儿不觉湿透衣裳。
shēng chá
[ [ sòng cháo ] ] zhū shū zhēn
yuán nián yuán shí , , huā shì dēng zhòu       
yuè shàng liǔ shāo tóu , , rén yuē huáng hūn hòu       
jīn nián yuán shí , , yuè dēng jiù       
jiàn nián rén , , lèi shī 湿 chūn shān xiù