古诗词大全

热度:1 作者: [明朝]
类型:写山|写水|写人|美人|写湖|写塔|

弥望东皋上,青山亦未遐。

烟岚深邃谷,林薄两三家。

戏聚沙成塔,清环水学巴。

美人湖一曲,吾欲采瑶华。

xìng
[ [ míng cháo ] ]
wàng dōng gāo shàng qīng shān wèi xiá        yān lán shēn suì lín báo liǎng sān jiā        shā chéng qīng huán shuǐ xué        měi rén cǎi yáo huá       
热度:4 作者: [唐朝] 陆龟蒙
类型:写人|美人|

朱阁前头露井多,碧梧桐下美人过。

寒泉未必能如此,奈有银瓶素绠何。

jǐng
[ [ táng cháo ] ] guī méng
zhū qián tóu jǐng duō tóng xià měi rén guò        hán quán wèi néng nài yǒu yín píng gěng       
热度:2 作者: [明朝] 张祥鸢
类型:写人|美人|

丛菊几枝吐,重阳昨夜过。

美人别我去,怀抱奈秋何。

月露闲阶砌,衣裳旧薜萝。

手携小儿女,顾影舞婆娑。

zhòng yáng hòu tíng zhōng wǎn
[ [ míng cháo ] ] zhāng xiáng yuān
cóng zhī zhòng yáng zuó guò        měi rén bié huái 怀 bào nài qiū        yuè xián jiē shang jiù luó        shǒu xié xiǎo ér yǐng suō       
热度:5 作者: [宋朝] 余壹
类型:写雨|写风|写山|写人|美人|登高|少年|写云|写酒|

兹城实佳丽,上与浮云齐。

加望川之阴,津途去不迷。

一旦起楼高百尺,城高跨楼满金碧。

朱门峨临九衢,一片彩霞迎晓日。

好奇赏俊实难逢,看此宁避雨与风。

仍夸县尹风骚客,与人一心成大功。

应喜中原正无事,出为苍生作仙吏。

大贤为政即多闻,不独文章推国器。

立驱巘崿压波澜,千古烟霞一望间。

江上晚来堪画处,丹青画出是君山。

况乃烹鲜会嘉客,楼上重重歌吹发。

艳歌一曲酒一杯,华筵有戏呈初彻。

楼中美人夺神仙,轻身起舞红烛前。

须臾宴罢日将夕,断烬遗香袅翠烟。

四座少年君听取,太平时节难身遇。

先生中业不可量,此中岂是久留处。

且饮美酒登高楼,高视乾坤又何愁。

早晚北门下徵诏,佩声归去凤池头。

zhòng xiū cháo zōng mén lóu chéng wáng zǎi
[ [ sòng cháo ] ]
chéng shí jiā shàng yún        jiā wàng chuān zhī yīn jīn        dàn lóu gāo bǎi chǐ chéng gāo kuà lóu mǎn jīn        zhū mén é lín jiǔ piàn cǎi xiá yíng xiǎo        hǎo shǎng jun4 shí nán féng kàn níng fēng        réng kuā xiàn yǐn fēng sāo rén xīn chéng gōng        yīng zhōng yuán zhèng shì chū wéi cāng shēng zuò xiān        xián wéi zhèng duō wén wén zhāng tuī guó        yǎn è 崿 lán qiān yān xiá wàng jiān        jiāng shàng wǎn lái kān huà chù dān qīng huà chū shì jun1 shān        kuàng nǎi pēng xiān huì jiā lóu shàng zhòng zhòng chuī        yàn jiǔ bēi huá yàn yǒu chéng chū chè        lóu zhōng měi rén duó shén xiān qīng shēn hóng zhú qián        yàn jiāng duàn jìn xiāng niǎo cuì yān        zuò shǎo nián jun1 tīng tài píng shí jiē nán shēn        xiān shēng zhōng liàng zhōng shì jiǔ liú chù        qiě yǐn měi jiǔ dēng gāo lóu gāo shì qián kūn yòu chóu        zǎo wǎn běi mén xià zhēng zhào pèi shēng guī fèng chí tóu       
热度:5 作者: [宋朝] 徐积
类型:写风|写花|写水|写人|美人|

此花未开时,美子藏深闺。

香心若无有,深浅何由知。

前日花忽开,美人放出深闺来。

春风尽日不相管,莺是郎兮蝶是媒。

谁将金钱掷西子,笑中不掩胭脂腮。

君王亲执紫我盏,太真又醉白瑶台。

此花万态不可说,莫教容易为尘埃。

我心虽然淡如水,为花一醉何辞哉。

zuì zhōng yǒng dān
[ [ sòng cháo ] ]
huā wèi kāi shí měi cáng shēn guī        xiāng xīn ruò yǒu shēn qiǎn yóu zhī        qián huā kāi měi rén fàng chū shēn guī lái        chūn fēng jìn xiàng guǎn yīng shì láng dié shì méi        shuí jiāng jīn qián zhì 西 xiào zhōng yǎn yān zhī sāi        jun1 wáng qīn zhí zhǎn tài zhēn yòu zuì bái yáo tái        huā wàn tài shuō jiāo róng wéi chén āi        xīn suī rán dàn shuǐ wéi huā zuì zāi       
热度:7 作者: [宋朝] 汪宗臣
类型:山水|写山|写水|写人|美人|写鱼|

白蛇宵断,逐鹿人、交趁罾鱼群起。

赤帜雄张军缟素,龙种天生大器。

堪鄙猴冠,自为狼藉,楚帐多尘垒。

胆寒垓下,一鞭东窜休矣。

亭长空舣扁舟,范增群辈,尽涂脂流髓。

望断秦关无限恨,羞面江东山水。

购首千金,若为名利,黯黯斜阳里。

石炉灰冷,美人魂落烟翠。

lèi jiāng yuè - - niàn jiāo
[ [ sòng cháo ] ] wāng zōng chén
bái shé xiāo duàn zhú 鹿 rén jiāo chèn zēng qún        chì zhì xióng zhāng jun1 gǎo lóng zhǒng tiān shēng        kān hóu guàn wéi láng jiè chǔ zhàng duō chén lěi        dǎn hán gāi xià biān dōng cuàn xiū        tíng zhǎng kōng biǎn zhōu fàn zēng qún bèi jìn zhī liú suǐ        wàng duàn qín guān xiàn hèn xiū miàn jiāng dōng shān shuǐ        gòu shǒu qiān jīn ruò wéi míng àn àn xié yáng        shí huī lěng měi rén hún luò yān cuì       
热度:7 作者: [宋朝] 梅尧臣
类型:写水|写鸟|写人|美人|写鬼|

武帝初起铜雀台,丕又建阁延七子。

日日台上群乌饥,峨峨七子宴且喜。

是时阁严人不通,虽有层梯谁可履。

公干才俊或欺事,平视美人曾不起。

五官褊急犹且容,意使忿怒如有鬼。

自兹不得为故人,输作左校滨於死。

其余数子安可存,纷然射去如流矢。

鸟乌声乐台转高,各自毕逋夸疐尾。

而今抚卷迹已陈,唯有漳河旧流水。

zhōng háng
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
chū tóng què tái yòu jiàn yán        tái shàng qún é é yàn qiě        shì shí yán rén tōng suī yǒu céng shuí        gōng gàn cái jun4 huò shì píng shì měi rén céng        guān biǎn yóu qiě róng shǐ 使 fèn 忿 yǒu guǐ        wéi rén shū zuò zuǒ xiào bīn        shù ān cún fēn rán shè liú shǐ        niǎo shēng tái zhuǎn gāo kuā wěi        ér jīn juàn chén wéi yǒu zhāng jiù liú shuǐ       
热度:6 作者: [元朝] 傅若金
类型:写风|写山|写鸟|写人|美人|写鬼|青春|写草|写云|月下|行路|

邯郸城头下白日,邯郸市上风萧瑟。

故垒空余鸟雀悲,荒垣只见狐狸出。

何王坟墓对山阿,尚忆诸侯征战多。

赵客归来重毛遂,秦军老去畏廉颇。

黄尘白草宫前道,鬼火如灯夜相照。

公子秋来不见过,美人月下那闻笑。

当时冠盖激浮云,挝钟考鼓宴青春。

只今惟有邮亭树,还送年年行路人。

hán dān háng
[ [ yuán cháo ] ] ruò jīn
hán dān chéng tóu xià bái hán dān shì shàng fēng xiāo        lěi kōng niǎo què bēi huāng yuán zhī jiàn chū        wáng fén duì shān ā shàng zhū hóu zhēng zhàn duō        zhào guī lái zhòng máo suí qín jun1 lǎo wèi lián        huáng chén bái cǎo gōng qián dào guǐ huǒ dēng xiàng zhào        gōng qiū lái jiàn guò měi rén yuè xià wén xiào        dāng shí guàn gài yún zhōng kǎo yàn qīng chūn        zhī jīn wéi yǒu yóu tíng shù hái sòng nián nián háng rén       
热度:4 作者: [明朝] 康海
类型:写人|美人|杨柳|

兰氏小姬名凤笙,邯郸美人独擅名。

等闲一见万金贱,何况逍遥翡翠屏。

精神婉娈性情适,自恨生身杨柳陌。

陌上羞看游冶郎,镜中愁作当眉碧。

学得秦筝不肯弹,却将针指凑齐纨。

鸳鸯刺就肠先断,掩却银床独自叹。

hán dān měi rén
[ [ míng cháo ] ] kāng hǎi
lán shì xiǎo míng fèng shēng hán dān měi rén shàn míng        děng xián jiàn wàn jīn jiàn kuàng xiāo yáo fěi cuì píng        jīng shén wǎn luán xìng qíng shì hèn shēng shēn yáng liǔ        shàng xiū kàn yóu láng jìng zhōng chóu zuò dāng méi        xué qín zhēng kěn dàn què jiāng zhēn zhǐ còu wán        yuān yāng jiù cháng xiān duàn yǎn què yín chuáng tàn       
热度:2 作者: [元朝] 杨维桢
类型:写花|写水|写马|写人|美人|

邯郸市上美人家,美人小袜青月牙。

绣靴对着平头鸦。

平头鸦,蹋场下。

包银壶,驮细马。

裙翻柳脚垂青空,水花吹乱秋芙蓉。

须叟气喘如渴虹。

如渴虹,索银瘿。

转辘轳,饮金井。

hán dān měi rén èr shǒu
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
hán dān shì shàng měi rén jiā měi rén xiǎo qīng yuè        xiù xuē duì zhe píng tóu        píng tóu chǎng xià        bāo yín tuó        qún fān liǔ jiǎo chuí qīng kōng shuǐ huā chuī luàn qiū róng        sǒu chuǎn hóng        hóng suǒ yín yǐng        zhuǎn yǐn jīn jǐng