古诗词大全

热度:22 作者: [唐朝] 孙逖
类型:写山|写马|写人|写雷|洞庭|

吴王初鼎峙,羽猎骋雄才。

辇道阊门出,军容茂苑来。

山从列嶂转,江自绕林回。

剑骑缘汀入,旌门隔屿开。

合离纷若电,驰逐溢成雷。

胜地虞人守,归舟汉女陪。

可怜夷漫处,犹在洞庭隈。

山静吟猿父,城空应雉媒。

戎行委乔木,马迹尽黄埃。

揽涕问遗老,繁华安在哉。

zhǎng zhōu yuàn huáng zhōng xiào liè
[ [ táng cháo ] ] sūn
wáng chū dǐng zhì liè chěng xióng cái        niǎn dào chāng mén chū jun1 róng mào yuàn lái        shān cóng liè zhàng zhuǎn jiāng rào lín huí        jiàn yuán tīng jīng mén 屿 kāi        fēn ruò diàn chí zhú chéng léi        shèng rén shǒu guī zhōu hàn péi        lián màn chù yóu zài dòng tíng wēi        shān jìng yín yuán chéng kōng yīng zhì méi        róng háng wěi qiáo jìn huáng āi        lǎn wèn lǎo fán huá ān zài zāi       
热度:6 作者: [明朝] 李东阳
类型:写人|洞庭|

三十六湾湾对湾,人家多住白茅间。

直过洞庭三百里,长沙城北是彤关。

zhǎng shā zhú zhī shí shǒu · ·
[ [ míng cháo ] ] dōng yáng
sān shí liù wān wān duì wān rén jiā duō zhù bái máo jiān        zhí guò dòng tíng sān bǎi zhǎng shā chéng běi shì tóng guān       
热度:10 作者: [明朝] 李东阳
类型:写山|洞庭|写酒|

南船北船满洞庭,萧公祠前牲酒馨。

二妃枉作君王后,君看君山山自青。

zhǎng shā zhú zhī shí shǒu · · líng
[ [ míng cháo ] ] dōng yáng
nán chuán běi chuán mǎn dòng tíng xiāo gōng qián shēng jiǔ xīn        èr fēi wǎng zuò jun1 wáng hòu jun1 kàn jun1 shān shān qīng       
热度:10 作者: [宋朝] 汪元量
类型:写雨|写风|登楼|写鱼|洞庭|写酒|

洞庭过了浪犹高,河伯欣然止怒涛。

傍岸买鱼仍问米,登楼呼酒更持螯。

湘汀暮雨幽兰溼,野渡寒风古树号。

诗到巴陵吟不得,屈原千古有离骚。

zhǎng shā
[ [ sòng cháo ] ] wāng yuán liàng
dòng tíng guò le làng yóu gāo xīn rán zhǐ tāo        bàng àn mǎi réng wèn dēng lóu jiǔ gèng chí áo        xiāng tīng yōu lán shī hán fēng shù hào        shī dào líng yín yuán qiān yǒu sāo       
热度:19 作者: [明朝] 李东阳
类型:写风|写山|写水|长江|黄河|写马|写人|写鬼|英雄|洞庭|

大江西来是何年,奔流直下岷山巅。

长风一万里,吹破鸿蒙天。

天开地辟万物茁,五岳四渎皆森然。

帝遣长江作南渎,直与天地相周旋。

是时共工怒触天柱折,遂使后土东南偏。

女娲补天不补地,山崩谷罅漏百川。

有崇之叟狂而颠,坐看万国赤子沦深渊。

帝赫怒,罚乃罪。

神禹来,乘四载。

驱大章,走竖亥。

黄龙夹舟稳不惊,直送驰波到东海。

朝离巴峡暮洞庭,九派却转浔阳城。

萦纡南徐万余里,更万余里通蓬瀛。

君不见黄河之水天上下,其大如股空纵横。

长游清济出中境,曷敢南向争权衡。

千流万派琐琐不足数,虽有吐纳无亏盈。

下亘厚地,上摩高空。

日月出没,蛟龙所宫。

奇形异态,不可以物象,但见变化无终穷。

或如重胎抱混沌,或如颢气开穹窿。

或如织女拖素练,或如天马驰风鬃。

空山怒哮饱后虎,巨壑下饮渴死虹。

或如轩辕铸九鼎,大冶鼓动洪垆风。

或如夸父逐三足,曳杖狂走无西东。

或如甲兵宵驰,聚啸满山谷。

或如神鬼昼露,万象出入虚无中。

吁嗟乎长江!胡为若兹雄,人不识,无乃造化之奇功。

天开九州,十有二山。

南北并峙,江流其间。

尧舜都冀方,三苗尚为顽。

魏帝倚天叹,征吴但空还。

吁嗟乎长江!其险不可攀。

古来英雄必南骛,我祖开基自江渡。

古来建国惟中原,我宗坐制东南藩。

如知天险不足恃,惟有圣德可以通乾坤。

长江来,自西极,包人寰,环帝宅。

我来何为?

为观国。

泛吴涛,航楚泽。

笑张骞,悲祖逖。

壮神功,歌圣德。

圣德浩荡如江波,千秋万岁同山河。

而我无才竟若何,吁嗟乎,聊为击节长江歌。

zhǎng jiāng háng
[ [ míng cháo ] ] dōng yáng
jiāng 西 lái shì nián bēn liú zhí xià mín shān diān        zhǎng fēng wàn chuī hóng 鸿 méng tiān        tiān kāi wàn zhuó yuè jiē sēn rán        qiǎn zhǎng jiāng zuò nán zhí tiān xiàng zhōu xuán        shì shí gòng gōng chù tiān zhù shé suí shǐ 使 hòu dōng nán piān        tiān shān bēng xià lòu bǎi chuān        yǒu chóng zhī sǒu kuáng ér diān zuò kàn wàn guó chì lún shēn yuān        nǎi zuì        shén lái chéng zǎi        zhāng zǒu shù hài        huáng lóng jiá zhōu wěn jīng zhí sòng chí dào dōng hǎi        cháo xiá dòng tíng jiǔ pài què zhuǎn xún yáng chéng        yíng nán wàn gèng wàn tōng péng yíng        jun1 jiàn huáng zhī shuǐ tiān shàng xià kōng zòng héng        zhǎng yóu qīng chū zhōng jìng gǎn nán xiàng zhēng quán héng        qiān liú wàn pài suǒ suǒ shù suī yǒu kuī yíng        xià gèn hòu shàng gāo kōng        yuè chū méi jiāo lóng suǒ gōng        xíng tài xiàng dàn jiàn biàn huà zhōng qióng        huò zhòng tāi bào hún dùn huò hào kāi qióng lóng 窿        huò zhī tuō liàn huò tiān chí fēng zōng        kōng shān xiāo bǎo hòu xià yǐn hóng        huò xuān yuán zhù jiǔ dǐng dòng hóng fēng        huò kuā zhú sān zhàng kuáng zǒu 西 dōng        huò jiǎ bīng xiāo chí xiào mǎn shān        huò shén guǐ zhòu wàn xiàng chū zhōng        jiē zhǎng jiāng wéi ruò xióng rén shí nǎi zào huà zhī gōng        tiān kāi jiǔ zhōu shí yǒu èr shān        nán běi bìng zhì jiāng liú jiān        yáo shùn dōu fāng sān miáo shàng wéi wán        wèi tiān tàn zhēng dàn kōng hái        jiē zhǎng jiāng xiǎn pān        lái yīng xióng nán kāi jiāng        lái jiàn guó wéi zhōng yuán zōng zuò zhì dōng nán fān        zhī tiān xiǎn shì wéi yǒu shèng tōng qián kūn        zhǎng jiāng lái 西 bāo rén huán huán zhái        lái wéi ? ?        wéi guān guó        fàn tāo háng chǔ        xiào zhāng qiān bēi        zhuàng shén gōng shèng        shèng hào dàng jiāng qiān qiū wàn suì tóng shān        ér cái jìng ruò jiē liáo wéi jiē zhǎng jiāng       
热度:6 作者: [明朝] 张以宁
类型:写雨|写雪|写风|写山|写水|写人|写草|写桥|写云|洞庭|写酒|

漷州太守吾同年,香凝画戟春风前。

谈诗虚幌坐白昼,忽见浩荡万里之江天。

天开地辟鸿蒙外,风回日动神灵会。

蓉旂翠节下威蕤,阴火明珠出光怪。

西山雪水青霄来,豁然峡断长川开。

洞庭浪阔秋荡漾,汉阳树远云徘徊。

庐阜迢遥到牛渚,复渚重洲散平楚。

布帆漠漠瓜步烟,红叶离离石城雨。

山庵似听疏钟鸣,野桥疑有行人行。

村墟微茫灌木暗,绝境毫末俱分明。

旅榜前头更渔艇,万鹜千鸦动寒影。

水穷霞尽已欲无,犹是海门秋万顷。

野人兴发沧洲间,欲呼艇子吾东还。

熟看乃是云巢画,巧夺神力回天慳。

太守邀我题小草,上有仙人虞阁老。

开图欢喜悲忽来,令我有句不能道。

仙人昔欲三神游,我居三神海上头。

成连携我鼓琴处,白浪如山龙出游。

夜梦从之看浴日,十洲青小洪波赤。

仙人教读新宫铭,酒醒扶桑露华白。

小山桂树淮之洲,雁影几度空江秋。

呜呼仙人不可见,太守与我心悠悠。

zhǎng jiāng wàn wéi tóng nián wāng huá
[ [ míng cháo ] ] zhāng níng
kuò zhōu tài shǒu tóng nián xiāng níng huà chūn fēng qián        tán shī huǎng zuò bái zhòu jiàn hào dàng wàn zhī jiāng tiān        tiān kāi hóng 鸿 méng wài fēng huí dòng shén líng huì        róng cuì jiē xià wēi ruí yīn huǒ míng zhū chū guāng guài        西 shān xuě shuǐ qīng xiāo lái huō rán xiá duàn zhǎng chuān kāi        dòng tíng làng kuò qiū dàng yàng hàn yáng shù yuǎn yún pái huái        tiáo yáo dào niú zhǔ zhǔ zhòng zhōu sàn píng chǔ        fān guā yān hóng shí chéng        shān ān tīng shū zhōng míng qiáo yǒu háng rén háng        cūn wēi máng guàn àn jué jìng háo fèn míng        bǎng qián tóu gèng tǐng wàn qiān dòng hán yǐng        shuǐ qióng xiá jìn yóu shì hǎi mén qiū wàn qǐng        rén xìng cāng zhōu jiān tǐng dōng hái        shú kàn nǎi shì yún cháo huà qiǎo duó shén huí tiān qiān        tài shǒu yāo xiǎo cǎo shàng yǒu xiān rén lǎo        kāi huān bēi lái lìng yǒu néng dào        xiān rén sān shén yóu sān shén hǎi shàng tóu        chéng lián xié qín chù bái làng shān lóng chū yóu        mèng cóng zhī kàn shí zhōu qīng xiǎo hóng chì        xiān rén jiāo xīn gōng míng jiǔ xǐng sāng huá bái        xiǎo shān guì shù huái zhī zhōu yàn yǐng kōng jiāng qiū        xiān rén jiàn tài shǒu xīn yōu yōu       
热度:7 作者: [明朝] 屠隆
类型:写景|秋天|写雪|写风|写花|写水|边塞|写人|人情|写湖|写草|写桥|写鱼|洞庭|

长安明月正秋宵,桂树扶疏香不销。

初悬碧海生华屋,渐转朱城隐丽谯。

白露玉盘流素液,丹霞宝镜拂轻绡。

明浮汉殿凉仙掌,暗入秦楼湿紫箫。

魄满中秋天浩荡,光圆三五夜迢遥。

参差玉叶披香树,宛转金波太液桥。

披香太液纷相属,玉叶金波寒蔌蔌。

万户平临不夜城,六街尽在清凉国。

洞庭湖中木叶稀,姑苏台上城乌宿。

灵妃鼓瑟湘江头,神女弄珠汉水曲。

朱弦的的泛崇兰,翠袖娟娟映修竹。

既从天汉掩疏星,亦与君王代银烛。

君王对此秋漫漫,龙楼鱼钥开长安。

闪闪鸳鸯香雾绕,溶溶幹鹊玉华溥。

风飘绰约双鬟女,花近葳蕤七宝栏。

新出蛾眉插正似,圆来娇面借同看。

昭阳粉黛生香暖,长信梧桐照影寒。

飞燕单衫初舞罢,班姬双泪欲啼干。

自以光辉荐寒暖,每逢佳节助悲欢。

有时照入空闺里,萧瑟流黄夜惊起。

能于瓦上白如霜,复遣床前凉似水。

情到鸾笺泪万行,梦回鸳帐人千里。

有时照向边塞头,黄沙茫茫白草秋。

已伤长夜吹边穟,又奈寒光照戍楼。

归兴三秋度辽水,愁心一夜满并州。

古来一片长安月,对之万种人情别。

月圆月缺如循环,秋去秋来无断绝。

遂令皎皎地上霜,都作星星鬓边雪。

从他人世换春秋,不向中天数圆缺。

且因光景及芳年,乘兴先开歌舞筵。

同酬彩笔邀希逸,自举金杯呼谪仙。

佳会于人既不易,良宵顾影亦堪怜。

兴来坐到星河晓,醉后还操《明月篇》。

最爱《霓裳羽衣》曲,乘风便欲问婵娟。

zhǎng ān míng yuè piān
[ [ míng cháo ] ] lóng
zhǎng ān míng yuè zhèng qiū xiāo guì shù shū xiāng xiāo        chū xuán hǎi shēng huá jiàn zhuǎn zhū chéng yǐn qiáo        bái pán liú dān xiá bǎo jìng qīng xiāo        míng hàn diàn 殿 liáng xiān zhǎng àn qín lóu shī 湿 xiāo        mǎn zhōng qiū tiān hào dàng guāng yuán sān tiáo yáo        cān chà xiāng shù wǎn zhuǎn jīn tài qiáo        xiāng tài fēn xiàng shǔ jīn hán        wàn píng lín chéng liù jiē jìn zài qīng liáng guó        dòng tíng zhōng tái shàng chéng xiǔ 宿        líng fēi xiāng jiāng tóu shén nòng zhū hàn shuǐ        zhū xián de de fàn chóng lán cuì xiù juān juān yìng xiū zhú        cóng tiān hàn yǎn shū xīng jun1 wáng dài yín zhú        jun1 wáng duì qiū màn màn lóng lóu yào kāi zhǎng ān        shǎn shǎn yuān yāng xiāng rào róng róng gàn què huá        fēng piāo chāo yuē shuāng huán huā jìn wēi ruí bǎo lán        xīn chū é méi chā zhèng yuán lái jiāo miàn jiè tóng kàn        zhāo yáng fěn dài shēng xiāng nuǎn zhǎng xìn tóng zhào yǐng hán        fēi yàn dān shān chū bān shuāng lèi gàn        guāng huī jiàn hán nuǎn měi féng jiā jiē zhù bēi huān        yǒu shí zhào kōng guī xiāo liú huáng jīng        néng shàng bái shuāng qiǎn chuáng qián liáng shuǐ        qíng dào luán jiān lèi wàn háng mèng huí yuān zhàng rén qiān        yǒu shí zhào xiàng biān sāi tóu huáng shā máng máng bái cǎo qiū        shāng zhǎng chuī biān suì yòu nài hán guāng zhào shù lóu        guī xìng sān qiū liáo shuǐ chóu xīn mǎn bìng zhōu        lái piàn zhǎng ān yuè duì zhī wàn zhǒng rén qíng bié        yuè yuán yuè quē xún huán qiū qiū lái duàn jué        suí lìng jiǎo jiǎo shàng shuāng dōu zuò xīng xīng bìn biān xuě        cóng rén shì huàn chūn qiū xiàng zhōng tiān shù yuán quē        qiě yīn guāng jǐng fāng nián chéng xìng xiān kāi yàn        tóng chóu cǎi yāo jīn bēi zhé xiān        jiā huì rén liáng xiāo yǐng kān lián        xìng lái zuò dào xīng xiǎo zuì hòu hái cāo míng yuè piān        zuì ài shang chéng fēng biàn 便 wèn chán juān       
热度:3 作者: [明朝] 王叔承
类型:写风|写花|梅花|写山|写水|写人|写湖|写梅|洞庭|写酒|

武昌老笛名铁龙,洪武之间来浙东。

江湖万里忽相失,当时哭死陈家翁。

流落人间二百秋,苍龙化去青天愁。

子孙累世觅宗器,汉家宝剑周天球。

或言槜李豪家得,夜夜龙光射南极。

十年空费陈生心,购问惭无万金直。

一朝海客持相换,生脱貂裘妇钗钏。

合浦重归明月珠,精魂似识先人面。

太古琅玕轻欲折,孔窍参差头尾裂。

丹砂错落水银花,苔痕蚀尽并州铁。

薄如藤纸枯如木,灯前三弄秋声蹙。

万点梅花潇席寒,夜半空山扣哀玉。

羌儿虎踞鸣塞鸿,怪蛟人立吹烟竹。

忆昔汝祖浮洞庭,潇湘片月开黄陵。

纯阳真人坐黄鹤,汉江绿酒倾瑶瓶。

飘然将笛下东海,铁龙声断江风腥。

汝今与笛竟何适,楚水吴山愁客星。

汝祖从战鄱阳濆,佩刀曾佐高皇勋。

叹汝飘零把孤笛,丹青竟作曹将军。

半生我亦怀青蘋,袖来不用生龙鳞。

不如黄鹤楼前换酒听吹笛,与君醉杀湘江春。

tiě yǒu
[ [ míng cháo ] ] wáng shū chéng
chāng lǎo míng tiě lóng hóng zhī jiān lái zhè dōng        jiāng wàn xiàng shī dāng shí chén jiā wēng        liú luò rén jiān èr bǎi qiū cāng lóng huà qīng tiān chóu        sūn lèi shì zōng hàn jiā bǎo jiàn zhōu tiān qiú        huò yán zhì háo jiā lóng guāng shè nán        shí nián kōng fèi chén shēng xīn gòu wèn cán wàn jīn zhí        cháo hǎi chí xiàng huàn shēng tuō diāo qiú chāi chuàn        zhòng guī míng yuè zhū jīng hún shí xiān rén miàn        tài láng gān qīng shé kǒng qiào cān chà tóu wěi liè        dān shā cuò luò shuǐ yín huā tái hén shí jìn bìng zhōu tiě        báo téng zhǐ dēng qián sān nòng qiū shēng        wàn diǎn méi huā xiāo hán bàn kōng shān kòu āi        qiāng ér míng sāi hóng 鸿 guài jiāo rén chuī yān zhú        dòng tíng xiāo xiāng piàn yuè kāi huáng líng        chún yáng zhēn rén zuò huáng hàn jiāng 绿 jiǔ qīng yáo píng        piāo rán jiāng xià dōng hǎi tiě lóng shēng duàn jiāng fēng xīng        jīn jìng shì chǔ shuǐ shān chóu xīng        cóng zhàn yáng pēn pèi dāo céng zuǒ gāo huáng xūn        tàn piāo líng dān qīng jìng zuò cáo jiāng jun1        bàn shēng huái 怀 qīng pín xiù lái yòng shēng lóng lín        huáng lóu qián huàn jiǔ tīng chuī jun1 zuì shā xiāng jiāng chūn       
热度:6 作者: [宋朝] 王义山
类型:写人|洞庭|

徃来不特地之灵,西有长庚一点星。

九路大开行省府,几人争看小朝廷。

只消余力镇衡岳,许大先声到洞庭。

净洗甲兵从此去,烦公更为挽沧溟。

qián zhǎng bái zuǒ chéng
[ [ sòng cháo ] ] wáng shān
wǎng lái zhī líng 西 yǒu zhǎng gēng diǎn xīng        jiǔ kāi háng shěng rén zhēng kàn xiǎo cháo tíng        zhī xiāo zhèn héng yuè xiān shēng dào dòng tíng        jìng jiǎ bīng cóng fán gōng gèng wéi wǎn cāng míng       
热度:4 作者: [宋朝] 张继先
类型:写风|写山|写水|写人|写云|洞庭|

几万人家水绕城,白云开处见丹青。

地连金色三千界,山映瑶峰六尺屏。

晓凭阑干披宿露,夜收帘幕透寒星。

浙江风物端无赛,增拎蓬莱半洞庭。

qián táng
[ [ sòng cháo ] ] zhāng xiān
wàn rén jiā shuǐ rào chéng bái yún kāi chù jiàn dān qīng        lián jīn sān qiān jiè shān yìng yáo fēng liù chǐ píng        xiǎo píng lán gàn xiǔ 宿 shōu lián tòu hán xīng        zhè jiāng fēng duān sài zēng līn péng lái bàn dòng tíng