古诗词大全

热度:5 作者: [宋朝] 戴表元
类型:写雪|写风|写花|梅花|少年|写梅|

何物非可邻,聿向翁户设。

翁好诗更佳,萧然得三绝。

他家少年丛,徒尔歌舞热。

正如阅优场,未久意先辍。

翁今一室老,高卧百念灭。

汤炉松林风,纸帐梅花雪。

时时有佳客,文字送日月。

láng fēng shū xiān shēng táng yuán zhòng jiā jiàn shì zhú lián shī zuò · · líng
[ [ sòng cháo ] ] dài biǎo yuán
fēi lín xiàng wēng shè        wēng hǎo shī gèng jiā xiāo rán sān jué        jiā shǎo nián cóng ěr        zhèng yuè yōu chǎng wèi jiǔ xiān chuò        wēng jīn shì lǎo gāo bǎi niàn miè        tāng sōng lín fēng zhǐ zhàng méi huā xuě        shí shí yǒu jiā wén sòng yuè       
热度:7 作者: [宋朝] 楼钥
类型:写风|写花|写人|少年|

老去光阴似小春,如何比得少年人。

君看桃李秋风后,纵有花开不是真。

qiū shì yuē lǎo rén zhī xiǎo chūn yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] lóu yào
lǎo guāng yīn xiǎo chūn shǎo nián rén        jun1 kàn táo qiū fēng hòu zòng yǒu huā kāi shì zhēn       
热度:3 作者: [宋朝] 晁公溯
类型:写风|写山|写马|写人|艰难|少年|写草|写云|悲歌|

长来故倦游,车辙环天下。

艰难不吾容,虎兕适旷野。

世方卧积薪,敢独怨飘瓦。

久荒小山桂,几葬蒲圃槚。

百罹生不辰,一死天所赦。

故交赠绨袍,旅食悲冷炙。

将索长安米,偶中泽宫射。

倚楹日悲歌,鲁国疑欲嫁。

退惭一木微,安足支大厦。

收声就泯默,故意遂衰谢。

二年游诸侯,弹铗守代舍。

地湿恐鵩来,常畏阏单夏。

官惭司马功,学愧齐人诈。

低回甘折腰,俯仰甚出胯。

入遭妻孥笑,出畏官长骂。

一官终无成,他日要税驾。

买山诛茅草,绕屋植桑柘。

妇能躬井臼,时馌南亩稼。

人皆见我穷,连蹇足悲咤。

往往怪范君,何不老閒暇。

不知骥伏枥,风云要凌藉。

一日千里行,汗沟沫流赭。

我方驭欵段,敢追王良靶。

闻君近举子,满室光照社。

少年早乘龙,佳境渐食蔗。

杰思到班扬,英妙等终贾。

被褐肯迷邦,韫椟久待价。

理无珠遗海,果见金跃冶。

出陈治安策,去览德辉下。

大才哙非伍,高论秦可惜。

决科在此举,定取一战霸。

勿为栖棘鸾,会见上金马。

晚来秋风高,木叶下清夜。

急令呼曲生。

为我饮伯雅。

家贫无丝竹,作诗助陶写。

归时更过我,扪虱同倚桦。

wén fàn dào qīng jiāng shì chéng dōu zuò miǎn zhī
[ [ sòng cháo ] ] cháo gōng
zhǎng lái juàn yóu chē zhé huán tiān xià        jiān nán róng shì kuàng        shì fāng xīn gǎn yuàn piāo        jiǔ huāng xiǎo shān guì zàng jiǎ        bǎi shēng chén tiān suǒ shè        jiāo zèng páo shí bēi lěng zhì        jiāng suǒ zhǎng ān ǒu zhōng gōng shè        yíng bēi guó jià        tuì 退 cán wēi ān zhī shà        shōu shēng jiù mǐn suí shuāi xiè        èr nián yóu zhū hóu dàn jiá shǒu dài shě        shī 湿 kǒng lái cháng wèi è dān xià        guān cán gōng xué kuì rén zhà        huí gān shé yāo yǎng shèn chū kuà        zāo xiào chū wèi guān zhǎng        guān zhōng chéng yào shuì jià        mǎi shān zhū máo cǎo rào zhí sāng zhè        néng gōng jǐng jiù shí nán jià        rén jiē jiàn qióng lián jiǎn bēi zhà        wǎng wǎng guài fàn jun1 lǎo jiān xiá        zhī fēng yún yào líng jiè        qiān háng hàn gōu liú zhě        fāng kuǎn duàn gǎn zhuī wáng liáng        wén jun1 jìn mǎn shì guāng zhào shè        shǎo nián zǎo chéng lóng jiā jìng jiàn shí zhè        jié dào bān yáng yīng miào děng zhōng jiǎ        bèi kěn bāng yùn jiǔ dài jià        zhū hǎi guǒ jiàn jīn yuè        chū chén zhì ān lǎn huī xià        cái kuài fēi gāo lùn qín        jué zài dìng zhàn        wéi luán huì jiàn shàng jīn        wǎn lái qiū fēng gāo xià qīng        lìng shēng        wéi yǐn        jiā pín zhú zuò shī zhù táo xiě        guī shí gèng guò mén shī tóng huà       
热度:8 作者: [宋朝] 刘克庄
类型:写风|写马|少年|

少年球马逐秋风,笛起连营响裂空。

今夕梦回村墅冷,一枝孤奏月明中。

wén èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] liú zhuāng
shǎo nián qiú zhú qiū fēng lián yíng xiǎng liè kōng        jīn mèng huí cūn shù lěng zhī zòu yuè míng zhōng       
热度:7 作者: [宋朝] 陈著
类型:写人|少年|男子|

闻说三魁是少年,世閒何必叹才难。

我生亦是奇男子,莫作时人一例看。

wén zhuàng yuán shì shǎo nián
[ [ sòng cháo ] ] chén zhe
wén shuō sān kuí shì shǎo nián shì jiān tàn cái nán        shēng shì nán zuò shí rén kàn       
热度:7 作者: [明朝] 沈周
类型:写花|少年|

都门祖帐百花飞,多见龙钟赋《式微》。

较取柳条千万折,不曾送一少年归。

wén yáng jun1 qiān zhì shì liù shǒu hóng zhì xīn hài · · èr
[ [ míng cháo ] ] shěn zhōu
dōu mén zhàng bǎi huā fēi duō jiàn lóng zhōng shì wēi        jiào liǔ tiáo qiān wàn shé céng sòng shǎo nián guī       
热度:4 作者: [明朝] 沈周
类型:写人|江南|少年|

神武高冠挂急流,老人之事少年谋。

江南四百八十寺,处处磨碑待记游。

wén yáng jun1 qiān zhì shì liù shǒu hóng zhì xīn hài · ·
[ [ míng cháo ] ] shěn zhōu
shén gāo guàn guà liú lǎo rén zhī shì shǎo nián móu        jiāng nán bǎi shí chù chù bēi dài yóu       
热度:1 作者: [宋朝] 郑刚中
类型:写雨|写风|写花|少年|写草|落花|杜鹃|

少年了杜鹃,不领杜鹃意。

朝将书卷开,暮对春风醉。

啼急落花飞,不废书生睡。

年来闻杜鹃,万感集肠胃。

罪大畏斧钺,恩宽见天地。

桑榆寄晚日,骨髓琐深愧。

草舍灯火寒,瘴乡烟雨细。

休作断肠声,孤臣已无泪。

wén juān
[ [ sòng cháo ] ] zhèng gāng zhōng
shǎo nián le juān lǐng juān        cháo jiāng shū juàn kāi duì chūn fēng zuì        luò huā fēi fèi shū shēng shuì        nián lái wén juān wàn gǎn cháng wèi        zuì wèi yuè ēn kuān jiàn tiān        sāng wǎn suǐ suǒ shēn kuì        cǎo shě dēng huǒ hán zhàng xiāng yān        xiū zuò duàn cháng shēng chén lèi       
热度:7 作者: [宋朝] 林逋
类型:写雨|写山|写水|写人|少年|怀乡|

高鸿多北向,极目雨余天。

春满吴山树,人登汴水船。

吟生千里月,醉尽一囊钱。

肯便怀乡邑,时清复少年。

wén chū xiù cái dōng guī
[ [ sòng cháo ] ] lín
gāo hóng 鸿 duō běi xiàng tiān        chūn mǎn shān shù rén dēng biàn shuǐ chuán        yín shēng qiān yuè zuì jìn náng qián        kěn biàn 便 huái 怀 xiāng shí qīng shǎo nián       
热度:16 作者: [宋朝] 钱时
类型:写风|写人|少年|写鱼|写酒|

鱼固人所欲,痰饮常忌此。

兹晨一杯羹,食之乃大美。

渔者包裹来,乐与我为市。

儿辈问何故,秤平不亏尔。

吾家自高曾,仁厚著闾里。

一衡无两权,昭昭坦如柢。

忆昔少年时,猎夫晨卖鹿。

老干持衡出,忽尔非旧比。

此岂我家风,责之怒裂眦。

口腹诈求赢,宁我饿而死。

忍割子孙肉,而以啖我齿。

折衡谢猎圾,劳酒遣乃已。

今余三十载,而得闻斯语。

喜与同志言,书之诏孙子。

wén ér bèi zhě yán chéng diào
[ [ sòng cháo ] ] qián shí
rén suǒ tán yǐn cháng        chén bēi gēng shí zhī nǎi měi        zhě bāo guǒ lái wéi shì        ér bèi wèn chèng píng kuī ěr        jiā gāo céng rén hòu zhe        héng liǎng quán zhāo zhāo tǎn        shǎo nián shí liè chén mài 鹿        lǎo gàn chí héng chū ěr fēi jiù        jiā fēng zhī liè        kǒu zhà qiú yíng níng è 饿 ér        rěn sūn ròu ér dàn chǐ 齿        shé héng xiè liè láo jiǔ qiǎn nǎi        jīn sān shí zǎi ér wén        tóng zhì yán shū zhī zhào sūn