古诗词大全

热度:7 作者: [宋朝] 文天祥
类型:写风|寂寞|写梅|

相府亭前梅六株,四围香影护琴书。

月华犹带玉堂色,风味曾分金鼎馀。

五柳门前空寂寞,三槐堂上竟萧疏。

惟渠不变凌霜操,千古风标只自如。

chén zhèng xiàn gōng liù méi tíng
[ [ sòng cháo ] ] wén tiān xiáng
xiàng tíng qián méi liù zhū wéi xiāng yǐng qín shū        yuè huá yóu dài táng fēng wèi céng fèn jīn dǐng        liǔ mén qián kōng sān huái táng shàng jìng xiāo shū        wéi biàn líng shuāng cāo qiān fēng biāo zhī       
热度:7 作者: [宋朝] 韩元吉
类型:写雨|写风|写山|写水|写马|写人|寂寞|写云|写酒|

蓬莱水弱波连天,五城十二楼空传。

行人欲至风引船,不知路出巫山前。

巫山仙子世莫识,十二高峰作颜色。

暮去朝来雨复云,却将幽恨感行人。

江流东下几千里,日日饥鸦噪船尾。

灵帐负生酹酒浆,古庙烟青客遥指。

崧高漫说甫与申,道帝况有昭君村。

蛾眉妙手不能画,枉学瑶姬梦中嫁。

黄牛白马江声寒,昭君传入琵琶弹。

汉庭无人楚宫远,阳台寂寞空云间。

君家此画来何许,照水烟鬟欲相语。

要须媠服令侍旁,不用作赋回枯肠。

chén líng jiā shān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] hán yuán
péng lái shuǐ ruò lián tiān chéng shí èr lóu kōng chuán        háng rén zhì fēng yǐn chuán zhī chū shān qián        shān xiān shì shí shí èr gāo fēng zuò yán        cháo lái yún què jiāng yōu hèn gǎn háng rén        jiāng liú dōng xià qiān zào chuán wěi        líng zhàng shēng lèi jiǔ jiāng miào yān qīng yáo zhǐ        sōng gāo màn shuō shēn dào kuàng yǒu zhāo jun1 cūn        é méi miào shǒu néng huà wǎng xué yáo mèng zhōng jià        huáng niú bái jiāng shēng hán zhāo jun1 chuán dàn        hàn tíng rén chǔ gōng yuǎn yáng tái kōng yún jiān        jun1 jiā huà lái zhào shuǐ yān huán xiàng        yào duò lìng shì páng yòng zuò huí cháng       
热度:6 作者: [宋朝] 梁竑
类型:写山|写水|写马|写人|寂寞|题诗|写云|往事|

刘郎辛苦逐秦鹿,尚欲长鞭及马腹。

蛮夷大长梦不惊,海边椎髻乘黄屋。

江淮貔貅始闲暇,忍使驱令渡篁竹。

陆生手持尺二组,唤起老子同分肉。

诗书尚晓骂儒翁,岂忧桀骜难拘束。

筑坛再拜受王印,雄辨泠泠听不足。

当时未有北有辅,留寓年深染污浴。

乍闻高论耳目清,如掩笙簧奏冰玉。

境中胜处应更履,更溯余皇到山麓。

大夫何独粤人重,汉廷公卿俱竦服。

陈平奇计须深念,张子全身甘辟谷。

此外候王希识字,带砺功存半诛戮。

惟君坐使将相欢,燕喜优游刘氏福。

年少终军学高步,空有英称命难续。

乃知智者应世间,妙似庖丁奏刀熟。

往事浮云变灭尽,越水悠悠浸山绿。

荒祠寂寞傍僧居,日暮饥鸦噪乔木。

我来三叹重迟留,为酌寒泉荐秋菊。

《夷坚志》:乾道间,梁{左立右宅}入都,檥舟庙下。

夜梦一客,自称陆大夫,云:"我抑郁于此千余岁矣,君幸见过,愿留一诗。

"遂题诗于壁而去。

jiǎ miào
[ [ sòng cháo ] ] liáng hóng
liú láng xīn zhú qín 鹿 shàng zhǎng biān        mán zhǎng mèng jīng hǎi biān zhuī chéng huáng        jiāng huái xiū shǐ xián xiá rěn shǐ 使 lìng huáng zhú        shēng shǒu chí chǐ èr huàn lǎo tóng fèn ròu        shī shū shàng xiǎo wēng yōu jié ào nán shù        zhù tán zài bài shòu wáng yìn xióng biàn líng líng tīng        dāng shí wèi yǒu běi yǒu liú nián shēn rǎn        zhà wén gāo lùn ěr qīng yǎn shēng huáng zòu bīng        jìng zhōng shèng chù yīng gèng gèng huáng dào shān        yuè rén zhòng hàn tíng gōng qīng sǒng        chén píng shēn niàn zhāng quán shēn gān        wài hòu wáng shí dài gōng cún bàn zhū        wéi jun1 zuò shǐ 使 jiāng xiàng huān yàn yōu yóu liú shì        nián shǎo zhōng jun1 xué gāo kōng yǒu yīng chēng mìng nán        nǎi zhī zhì zhě yīng shì jiān miào páo dīng zòu dāo shú        wǎng shì yún biàn miè jìn yuè shuǐ yōu yōu jìn shān 绿        huāng bàng sēng zào qiáo        lái sān tàn zhòng chí liú wéi zhuó hán quán jiàn qiū        jiān zhì qián dào jiān liáng { { zuǒ yòu zhái } } dōu zhōu miào xià        mèng chēng yún " " qiān suì jun1 xìng jiàn guò yuàn liú shī        " " suí shī ér       
热度:11 作者: [明朝] 易恒
类型:写雨|写风|写花|写山|寂寞|

浣花寂寞钟山远,今见风流在曲江。

八十仪刑今有几,三千辞赋总无双。

屋头秋老凌霜树,竹下春闲听雨窗。

好向两村寻旧隐,月轮峰下涧飞泷。

qián jiāng cǎo táng
[ [ míng cháo ] ] héng
huàn huā zhōng shān yuǎn jīn jiàn fēng liú zài jiāng        shí xíng jīn yǒu sān qiān zǒng shuāng        tóu qiū lǎo líng shuāng shù zhú xià chūn xián tīng chuāng        hǎo xiàng liǎng cūn xún jiù yǐn yuè lún fēng xià jiàn fēi lóng       
热度:2 作者: [宋朝]
类型:寂寞|写草|

古木摇阴绿插空,梵宫寂寞草发忪。

可怜昔日掀天事,曾对君王跨六龙。

jīn guī shān huà xuān shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ]
yáo yīn 绿 chā kōng fàn gōng cǎo sōng        lián xiān tiān shì céng duì jun1 wáng kuà liù lóng       
热度:4 作者: [宋朝] 白玉蟾
类型:写雪|写风|写山|写人|寂寞|写梅|写云|

白云乳山深复深,洞口枯树鸣幽禽。

玉雪影梅春寂寞,琅风韵竹夜萧森。

海流城外青罗带,岩耸天边碧玉簪。

忆著仙人郑文叔,泪随夕照落平林。

jīn dòng
[ [ sòng cháo ] ] bái chán
bái yún shān shēn shēn dòng kǒu shù míng yōu qín        xuě yǐng méi chūn láng fēng yùn zhú xiāo sēn        hǎi liú chéng wài qīng luó dài yán sǒng tiān biān zān        zhe xiān rén zhèng wén shū lèi suí zhào luò píng lín       
热度:7 作者: [宋朝] 汪应辰
类型:写马|写人|寂寞|写云|

子云抱遗经,寂寞饥欲死。

谁家千金郎,车马塞闾里。

如何今世人,持此欲胜彼。

要知圣贤心,不为取青紫,冷暖自所知,吾言聊尔尔。

zhèng shì yíng jīn táng
[ [ sòng cháo ] ] wāng yīng chén
yún bào jīng        shuí jiā qiān jīn láng chē sāi        jīn shì rén chí shèng        yào zhī shèng xián xīn wéi qīng lěng nuǎn suǒ zhī yán liáo ěr ěr       
热度:6 作者: [宋朝] 乐雷发
类型:写雨|写风|写山|写人|寂寞|写云|

醉呼仙叟共浮湘,稛载风烟满锦囊,名似浦云山雨起,诗连沅芷沣兰香。

好吟秋月招元结,莫赋朝云恼楚襄。

吴巨老仙今寂寞,行人还解识珩璜。

zhāng sòng yóu xiāng shī juàn
[ [ sòng cháo ] ] léi
zuì xiān sǒu gòng xiāng kǔn zǎi fēng yān mǎn jǐn náng míng yún shān shī lián yuán zhǐ fēng lán xiāng        hǎo yín qiū yuè zhāo yuán jié cháo yún nǎo chǔ xiāng        lǎo xiān jīn háng rén hái jiě shí héng huáng       
热度:5 作者: [明朝] 顾清
类型:写风|写花|菊花|写人|寂寞|写草|

郎中画菊真是菊,蒙泉蒲萄太常竹。

一时能事并驰声,岂直文章难继续。

狂挥急扫皆称意,不特品高机亦熟。

西涯坐间生色障,一见当时已心服。

不知何日到君家,净洗朱铅斗清淑。

疏篁古木交映带,深浅生枯俱入态。

欹风一枝惊欲折,倚竹数丛如有待。

飞鸾坠羽时自压,老蛟蜕骨令人骸。

张颠草圣久寂寞,何意兹晨忽倾盖。

郎中郎中今有无,后来尚远眼中疏。

柔肌脆骨争媚妩,不然蔓草纷黄垆。

颓波一去谁与返,把卷抚玩增长吁。

君不见近时淮海上,亦有菊花一派往往传京都。

láng zhōng cáo xué jiā cáng
[ [ míng cháo ] ] qīng
láng zhōng huà zhēn shì méng quán táo tài cháng zhú        shí néng shì bìng chí shēng zhí wén zhāng nán        kuáng huī sǎo jiē chēng pǐn gāo shú        西 zuò jiān shēng zhàng jiàn dāng shí xīn        zhī dào jun1 jiā jìng zhū qiān dòu qīng shū        shū huáng jiāo yìng dài shēn qiǎn shēng tài        fēng zhī jīng shé zhú shù cóng yǒu dài        fēi luán zhuì shí lǎo jiāo tuì lìng rén hái        zhāng diān cǎo shèng jiǔ chén qīng gài        láng zhōng láng zhōng jīn yǒu hòu lái shàng yuǎn yǎn zhōng shū        róu cuì zhēng mèi rán màn cǎo fēn huáng        tuí shuí fǎn juàn wán zēng zhǎng        jun1 jiàn jìn shí huái hǎi shàng yǒu huā pài wǎng wǎng chuán jīng dōu       
热度:6 作者: [宋朝] 王之望
类型:写风|寂寞|写雷|写鱼|

西北峨峨叠嶂来,涛奔浪涌势难回。

忽临城郭千峰住,下有源泉万斛开。

鱼鳖宁容腥沼沚,蛟龙曾是起风雷。

平时寂寞何灵响,岁旱方蜂济物才。

méng quán
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhī wàng
西 běi é é dié zhàng lái tāo bēn làng yǒng shì nán huí        lín chéng guō qiān fēng zhù xià yǒu yuán quán wàn kāi        biē níng róng xīng zhǎo zhǐ jiāo lóng céng shì fēng léi        píng shí líng xiǎng suì hàn fāng fēng cái