古诗词大全

热度:10 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写雪|写花|梅花|写人|人情|写梅|写云|

三时收功还朔易,百川斂盈归海{外广内逆去辶}。

谁将苍龙挂秋汉,宇宙中间卷无迹。

人情易感变中化,达者常观消处息。

向来未识梅花时,绕溪问讯巡檐索。

绝怜玉雪倚横参,又爱青黄弄烟日。

中年易里逢梅生,便向根心见华实。

候虫奋地桃李妍,野火烧原葭菼茁。

方从阳壮争门出,直待阴穷排闼入。

随时作计何大痴,争似此君藏用密。

人官天地命万物,二实五殊根则一。

囿形辟盍浑不知,知把真诚作空寂。

亭前拟绘九老图,付与人间子云识。

jiān zhāi bàng méi zhī míng tíng qiě wéi shī wéi zhī yòng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
sān shí shōu gōng hái shuò bǎi chuān liǎn yíng guī hǎi { { wài guǎng 广 nèi zǒu } }        shuí jiāng cāng lóng guà qiū hàn zhòu zhōng jiān juàn        rén qíng gǎn biàn zhōng huà zhě cháng guān xiāo chù        xiàng lái wèi shí méi huā shí rào wèn xùn xún yán suǒ        jué lián xuě héng cān yòu ài qīng huáng nòng yān        zhōng nián féng méi shēng biàn 便 xiàng gēn xīn jiàn huá shí        hòu chóng fèn táo yán huǒ shāo yuán jiā tǎn zhuó        fāng cóng yáng zhuàng zhēng mén chū zhí dài yīn qióng pái        suí shí zuò chī zhēng jun1 cáng yòng        rén guān tiān mìng wàn èr shí shū gēn        yòu xíng hún zhī zhī zhēn chéng zuò kōng        tíng qián huì jiǔ lǎo rén jiān yún shí       
热度:2 作者: [宋朝] 洪皓
类型:写人|人情|怀远|

息肩弛担未多时,便祝郎君愿德弥。

念母年高班张老,为儒学浅愧萧师。

三年不问交邻道,万里宁知复命期。

南国人情都不远,赋诗怀远莫相疑。

lǎo shì yuè shēng háng nián shí yǒu sān yǒu gǎn ér zuò
[ [ sòng cháo ] ] hóng hào
jiān chí dān wèi duō shí biàn 便 zhù láng jun1 yuàn        niàn nián gāo bān zhāng lǎo wéi xué qiǎn kuì xiāo shī        sān nián wèn jiāo lín dào wàn níng zhī mìng        nán guó rén qíng dōu yuǎn shī huái 怀 yuǎn xiàng       
热度:1 作者: [宋朝] 陈师道
类型:写风|写鸟|写人|人情|

英姿带枯槁,劲节阙和柔。

物理有兴坏,人情成去留。

稍看栖鸟集,聊待晚风秋。

解道庭前柏,何曾识赵州。

lǎo bǎi sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] chén shī dào
yīng 姿 dài gǎo jìn jiē què róu        yǒu xìng huài rén qíng chéng liú        shāo kàn niǎo liáo dài wǎn fēng qiū        jiě dào tíng qián bǎi céng shí zhào zhōu       
热度:2 作者: [宋朝] 刘克庄
类型:写山|写水|写人|人情|写云|写酒|

即令身在水云间,不著斯人玉笋班。

子美步归犹恋阙,浩然肩耸径还山。

人情薄似平原酒,世路危于滟澦滩。

华栋把茅皆幻假,祝君黄发映朱颜。

gōng jiāo huì shī yùn èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] liú zhuāng
lìng shēn zài shuǐ yún jiān zhe rén sǔn bān        měi guī yóu liàn què hào rán jiān sǒng jìng hái shān        rén qíng báo píng yuán jiǔ shì wēi yàn tān        huá dòng máo jiē huàn jiǎ zhù jun1 huáng yìng zhū yán       
热度:4 作者: [明朝]
类型:写风|写花|写人|人情|少年|写草|

少年意气向谁倾,闲把琵琶出凤城。

染草未匀春色嫩,勒花不住晓寒轻。

风飘十里香尘满,日照三条广路明。

洒扫东堂游射处,分鹅亦足慰人情。

qún gōng
[ [ míng cháo ] ]
shǎo nián xiàng shuí qīng xián chū fèng chéng        rǎn cǎo wèi yún chūn nèn huā zhù xiǎo hán qīng        fēng piāo shí xiāng chén mǎn zhào sān tiáo guǎng 广 míng        sǎo dōng táng yóu shè chù fèn é wèi rén qíng       
热度:3 作者: [宋朝] 邵雍
类型:写水|写人|人情|

水能平而不能直,绳能直而不能平。

安得绳水为人情,而使天下都无争。

shéng shuǐ yín · · líng
[ [ sòng cháo ] ] shào yōng
shuǐ néng píng ér néng zhí shéng néng zhí ér néng píng        ān shéng shuǐ wéi rén qíng ér shǐ 使 tiān xià dōu zhēng       
热度:6 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写雨|写人|怀人|人情|写雷|写草|行舟|写梅|写云|

夏更宜,更宜倚栏客。

扇化养之清微,布丰美之涧泽。

空翠幄之桑柘,涨黄云之麰麦。

扫园囿之落红,溢亩浍之疎白。

亘东西之入望,固高下之无择。

响缫车於林野,度牧笛於阡陌。

消永昼於尊罍,散轻暑於絺綌。

嘉宾可以娱,尘襟可以释。

俯槛草芊芊,怀人情脉脉。

黄梅熟兮大霔,洪涛涨兮古渡。

前渚长兮长已没,浮梁断兮断无路。

驻征客之行舟,失远村之芳树。

望青林之济溺,虑黄帕之为蠹。

浪汹涌而未息,云冥濛而犹固。

幸学海不为远,忽安流已如故。

赤日照奇峰,绝壑召神龙。

奔雷过车响,急雨跳珠容。

为霖利已溥,泼墨收无踪。

微凉入殿阁,朝爽开心胸。

高明可居君莫厌,变化莫测吟可供。

yǒng · · xūn fēng xià gèng
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
xià gèng gèng lán        shàn huà yǎng zhī qīng wēi fēng měi zhī jiàn        kōng cuì zhī sāng zhè zhǎng huáng yún zhī móu mài        sǎo yuán yòu zhī luò hóng huì zhī shū bái        gèn dōng 西 zhī wàng gāo xià zhī        xiǎng sāo chē lín qiān        xiāo yǒng zhòu zūn léi sàn qīng shǔ zhǐ        jiā bīn chén jīn shì        kǎn cǎo qiān qiān huái 怀 rén qíng        huáng méi shú zhù hóng tāo zhǎng        qián zhǔ zhǎng zhǎng méi liáng duàn duàn        zhù zhēng zhī háng zhōu shī yuǎn cūn zhī fāng shù        wàng qīng lín zhī huáng zhī wéi        làng xiōng yǒng ér wèi yún míng méng ér yóu        xìng xué hǎi wéi yuǎn ān liú        chì zhào fēng jué zhào shén lóng        bēn léi guò chē xiǎng tiào zhū róng        wéi lín shōu zōng        wēi liáng diàn 殿 cháo shuǎng kāi xīn xiōng        gāo míng jun1 yàn biàn huà yín gòng       
热度:6 作者: [明朝] 王问
类型:写风|写山|写人|人情|写酒|

述者终已矣,存者日以衰。

秋风感人情,胡能不悲思。

胤子至我前,楚楚有令仪。

谓从嘉祥月,奉君掩累。

托体青山阿,夜台甗音辉。

昔君常相近,今者隔泉闱。

陇下一杯酒,酹君讵能知。

xiù lǐng xià diào shī
[ [ míng cháo ] ] wáng wèn
shù zhě zhōng cún zhě shuāi        qiū fēng gǎn rén qíng néng bēi        yìn zhì qián chǔ chǔ yǒu lìng        wèi cóng jiā xiáng yuè fèng jun1 yǎn lèi        tuō qīng shān ā tái yǎn yīn huī        jun1 cháng xiàng jìn jīn zhě quán wéi        lǒng xià bēi jiǔ lèi jun1 néng zhī       
热度:1 作者: [明朝]
类型:写风|写马|写人|人情|

世态人情薄如纸,平原倏忽风波起。

那知筵上绝缨客,匹马横戈为君死。

jié
[ [ míng cháo ] ]
shì tài rén qíng báo zhǐ píng yuán shū fēng        zhī yàn shàng jué yīng héng wéi jun1       
热度:4 作者: [明朝] 冯琦
类型:写风|写山|写水|写人|人情|山林|写湖|写云|写鱼|写酒|

呜呼!结交难结心,无论廊庙及山林。

下里浮沉世事浅,中朝出入人情深。

二十年来与公厚,倒屐倾筐无不有。

亹亹清谈曲席前,沉沉夜酌疏钟后。

有时联骑游郊衢,谁相从者葛与朱。

侯生亦自有侠骨,酒酣击缶歌呜呜。

远从京华望丘壑,迥如樊笯思寥阔。

一朝客散长安邸,千林万点从风落。

朱君窜,葛君死,贵阳老将亦归里。

齐鲁天青两少微,并驱中原与公耳。

尚书舄学士鱼,岁云暮矣公何如。

安得朝廷新事少,渐看社稷旧人疏。

公别长安能几载,故侣心期复谁在。

里中何人与同调,公近岱宗仆近海。

丈夫岂必长垂绅,羡公有笔如获麟。

城边黄石应知我,海上青山不负人。

问余山中何所有,冶湖一曲竹十亩。

有山有水复有酒,公能命驾一来否?

jié jiāo háng huái 怀 shān nián jiān xùn hóu jiāng jun1
[ [ míng cháo ] ] féng
jié jiāo nán jié xīn lùn láng miào shān lín        xià chén shì shì qiǎn zhōng cháo chū rén qíng shēn        èr shí nián lái gōng hòu dǎo qīng kuāng yǒu        wěi wěi qīng tán qián chén chén zhuó shū zhōng hòu        yǒu shí lián yóu jiāo shuí xiàng cóng zhě zhū        hóu shēng yǒu xiá jiǔ hān fǒu        yuǎn cóng jīng huá wàng qiū jiǒng fán liáo kuò        cháo sàn zhǎng ān qiān lín wàn diǎn cóng fēng luò        zhū jun1 cuàn jun1 guì yáng lǎo jiāng guī        tiān qīng liǎng shǎo wēi bìng zhōng yuán gōng ěr        shàng shū xué shì suì yún gōng        ān cháo tíng xīn shì shǎo jiàn kàn shè jiù rén shū        gōng bié zhǎng ān néng zǎi xīn shuí zài        zhōng rén tóng diào gōng jìn dài zōng jìn hǎi        zhàng zhǎng chuí shēn xiàn gōng yǒu huò lín        chéng biān huáng shí yīng zhī hǎi shàng qīng shān rén        wèn shān zhōng suǒ yǒu zhú shí        yǒu shān yǒu shuǐ yǒu jiǔ gōng néng mìng jià lái fǒu ? ?