古诗词大全

热度:3 作者: [唐朝] 姚系
类型:写花|写山|写人|人情|写云|

山中眇然意,此意乃平生。

常日望鸣皋,遥对洛阳城。

故人吏为隐,怀此若蓬瀛。

夕气冒岩上,晨流泻岸明。

存亡区中事,影响羽人情。

溪寂值猿下,云归闻鹤声。

及兹春始暮,花葛正明荣。

会有携手日,悠悠去无程。

·247·

sòng hún zhǔ 簿 zhào zōng zhī rèn
[ [ táng cháo ] ] yáo
shān zhōng miǎo rán nǎi píng shēng        cháng wàng míng gāo yáo duì luò yáng chéng        rén wéi yǐn huái 怀 ruò péng yíng        mào yán shàng chén liú xiè àn míng        cún wáng zhōng shì yǐng xiǎng rén qíng        zhí yuán xià yún guī wén shēng        chūn shǐ huā zhèng míng róng        huì yǒu xié shǒu yōu yōu chéng        · · 2 2 4 4 7 7 · ·
热度:5 作者: [宋朝] 楼钥
类型:写人|别离|人情|少年|

去年送君来,今年送君归。

君善全去就,我独念别离。

君是忠孝家,袭紫传金龟。

门户二百年,所寄在一夔。

少年便老苍,况今更险夷。

不独妙言语,理窟深莫窥。

健笔照手泽,典刑从可知。

向来御祥琴,欲把江海麾。

促召归旧班,退食方委蛇。

世事等飘瓦,人情叹燃萁。

向非浑金质,百炼岂不衰。

浩然赋归欤,洁身而去之。

为僚曾未几,弃我忽若遗。

君既弃我去,谪仙复追随。

陡去二良友,掺祛重分岐。

前别易再会,今见当何时。

才具素绝纶,涵养日以滋。

且为牧严陵,赤手摩疮痍。

归来应不晚,青毡当属谁。

愿君厚自爱,岁寒尚相期。

sòng qián tóng chéng shǒu yán líng
[ [ sòng cháo ] ] lóu yào
nián sòng jun1 lái jīn nián sòng jun1 guī        jun1 shàn quán jiù niàn bié        jun1 shì zhōng xiào jiā chuán jīn guī        mén èr bǎi nián suǒ zài kuí        shǎo nián biàn 便 lǎo cāng kuàng jīn gèng xiǎn        miào yán shēn kuī        jiàn zhào shǒu diǎn xíng cóng zhī        xiàng lái xiáng qín jiāng hǎi huī        zhào guī jiù bān tuì 退 shí fāng wěi shé        shì shì děng piāo rén qíng tàn rán        xiàng fēi hún jīn zhì bǎi liàn shuāi        hào rán guī jié shēn ér zhī        wéi liáo céng wèi ruò        jun1 zhé xiān zhuī suí        dǒu èr liáng yǒu chān zhòng fèn        qián bié zài huì jīn jiàn dāng shí        cái jué lún hán yǎng        qiě wéi yán líng chì shǒu chuāng        guī lái yīng wǎn qīng zhān dāng shǔ shuí        yuàn jun1 hòu ài suì hán shàng xiàng       
热度:4 作者: [宋朝] 何梦桂
类型:写风|山水|写山|写水|写马|写人|人情|写雷|写草|写酒|

切变浩无极,俯仰长吁嘻。

人情恩与雠,相值每不期。

邯郸至受兵,何与鲁酒醨。

弄丸本我心,乃解两家围。

怀古意未竟,伤今有余悲。

世无武城宰,偃室有谁归。

世无吴兴令,牛屋奚敢辞。

不虞涉吾地,叫嚣且突隳。

樽俎化桎梏,宾主生戎夷。

范睢几拉骼,蔡泽成成颐。

自怜还自笑,此物至奚宜。

犁牛受鞭絷,文貍附阱机。

此岂物有罪,罪在角与皮。

安之若有命,虽死无悔追。

俄闻天际星,一夕躔次移。

光芒照人间,是为使者车。

翩然下青冥,持斧衣绣衣。

文章星斗烂,号令雷霆威。

幕府遴高选,分遣羽檄飞。

君来山水县,草木生光辉。

洗手奉三尺,不肯枉毫釐。

登山缚虎兕,入水擒蛟螭。

斯民久疮痏,妪喣以每慈。

遂使斯道福,溥及山泽癯。

盘水无先容,倾盖无素知。

南北风马牛,何以极至斯。

生物不言功,固匪天地私。

寸草犹有心,那得报春晖。

临行持杯水,劝君重踌躇。

为我更持献,端谢夹谷师。

sòng táng wáng jīng sān shí yùn
[ [ sòng cháo ] ] mèng guì
qiē biàn hào yǎng zhǎng        rén qíng ēn chóu xiàng zhí měi        hán dān zhì shòu bīng jiǔ        nòng wán běn xīn nǎi jiě liǎng jiā wéi        huái 怀 wèi jìng shāng jīn yǒu bēi        shì chéng zǎi yǎn shì yǒu shuí guī        shì xìng lìng niú gǎn        shè jiào xiāo qiě huī        zūn huà zhì bīn zhǔ shēng róng        fàn suī cài chéng chéng        lián hái xiào zhì        niú shòu biān zhí wén mái jǐng        yǒu zuì zuì zài jiǎo        ān zhī ruò yǒu mìng suī huǐ zhuī        é wén tiān xīng chán        guāng máng zhào rén jiān shì wéi shǐ 使 zhě chē        piān rán xià qīng míng chí xiù        wén zhāng xīng dòu làn hào lìng léi tíng wēi        lín gāo xuǎn fèn qiǎn fēi        jun1 lái shān shuǐ xiàn cǎo shēng guāng huī        shǒu fèng sān chǐ kěn wǎng háo        dēng shān shuǐ qín jiāo chī        mín jiǔ chuāng yòu měi        suí shǐ 使 dào shān        pán shuǐ xiān róng qīng gài zhī        nán běi fēng niú zhì        shēng yán gōng fěi tiān        cùn cǎo yóu yǒu xīn bào chūn huī        lín háng chí bēi shuǐ quàn jun1 zhòng chóu chú        wéi gèng chí xiàn duān xiè jiá shī       
热度:2 作者: [宋朝] 陈傅良
类型:写人|人情|渡江|赠言|往事|写酒|

言诗必南雅,自郐吾无讥。

嗟余生已晚,观人以观诗。

人情日变化,往事十九非。

相从饰边幅,欲语怀衔羁。

久不见官寺,下与家人夷。

渡江六十年,得此心目疑。

早从诸公游,晚佐一郡治。

居尝陈谊高,动与作吏违。

大白浮朋簪,单车款民扉。

多文虽素履,用拙真良规。

二年意绸缪,一别事渺瀰。

有酒公不饮,赠言我何裨。

穆穆清朝班,佥曰尚德宜。

何妨着此翁,衣冠皓须眉。

sòng xiè jǐng yīng què
[ [ sòng cháo ] ] chén liáng
yán shī nán kuài        jiē shēng wǎn guān rén guān shī        rén qíng biàn huà wǎng shì shí jiǔ fēi        xiàng cóng shì biān huái 怀 xián        jiǔ jiàn guān xià jiā rén        jiāng liù shí nián xīn        zǎo cóng zhū gōng yóu wǎn zuǒ jun4 zhì        cháng chén gāo dòng zuò wéi        bái péng zān dān chē kuǎn mín fēi        duō wén suī yòng zhuō zhēn liáng guī        èr nián chóu miù bié shì miǎo        yǒu jiǔ gōng yǐn zèng yán        qīng cháo bān qiān yuē shàng        fáng zhe wēng guàn hào méi       
热度:3 作者: [宋朝] 孙应时
类型:写风|写山|写人|人情|书信|写羊|

底事书生用一官,强随时样著衣冠。

千年蠹简人情冷,百折羊肠世路难。

未必功名欺老在,且凭书信报平安。

秋风我亦淮东去,留取江山对眼看。

sòng yuán shū huái yīn wèi
[ [ sòng cháo ] ] sūn yīng shí
shì shū shēng yòng guān qiáng suí shí yàng zhe guàn        qiān nián jiǎn rén qíng lěng bǎi shé yáng cháng shì nán        wèi gōng míng lǎo zài qiě píng shū xìn bào píng ān        qiū fēng huái dōng liú jiāng shān duì yǎn kàn       
热度:7 作者: [唐朝] 徐铉
类型:写风|写山|写人|人情|惆怅|

早年闻有蒯先生,二十余年道不行。

抵掌曾论天下事,折腰犹悟俗人情。

老还上国欢娱少,贫聚归资结束轻。

迁客临流倍惆怅,冷风黄叶满山城。

sòng kuǎi guī jīng liàng
[ [ táng cháo ] ] xuàn
zǎo nián wén yǒu kuǎi xiān shēng èr shí nián dào háng        zhǎng céng lùn tiān xià shì shé yāo yóu rén qíng        lǎo hái shàng guó huān shǎo pín guī jié shù qīng        qiān lín liú bèi chóu chàng lěng fēng huáng mǎn shān chéng       
热度:7 作者: [宋朝] 包恢
类型:写山|写鸟|写人|人生|山川|人情|写雷|艰难|写鱼|

乾坤常简易,险阻知最精。

尧舜何艰难,难在知人明。

孔子每所患,因予犹改更。

险如彼山川,无如世人情。

明天而昧人,古人所讥评。

卓哉子陆子,高具双眼睛。

气貌才一雇,肺肝见如倾。

或但因传闻,能见人生平。

万象悉呈露,如揭日月行。

何畏乎功令,尧舜为法程。

所恶利口覆,孔子为权衡。

欲希象山翁,此目不可肓。

众欺恐寡信,多伪难皆诚。

虚受而实责,无容偏且轻。

张陈门下客,莫非天下英。

后至所居国,皆能居公卿。

济世才最急,泰道非徒亨。

下视瓮盎内,成雷聚蚊虻。

鸟须九霄鹏,鱼必东海鲸。

为己与为国,灼知在先生。

sòng méng zhāi zhào liù shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] bāo huī
qián kūn cháng jiǎn xiǎn zhī zuì jīng        yáo shùn jiān nán nán zài zhī rén míng        kǒng měi suǒ huàn yīn yóu gǎi gèng        xiǎn shān chuān shì rén qíng        míng tiān ér mèi rén rén suǒ píng        zhuó zāi gāo shuāng yǎn jīng        mào cái fèi gān jiàn qīng        huò dàn yīn chuán wén néng jiàn rén shēng píng        wàn xiàng chéng jiē yuè háng        wèi gōng lìng yáo shùn wéi chéng        suǒ è kǒu kǒng wéi quán héng        xiàng shān wēng huāng        zhòng kǒng guǎ xìn duō wěi nán jiē chéng        shòu ér shí róng piān qiě qīng        zhāng chén mén xià fēi tiān xià yīng        hòu zhì suǒ guó jiē néng gōng qīng        shì cái zuì tài dào fēi hēng        xià shì wèng àng nèi chéng léi wén méng        niǎo jiǔ xiāo péng dōng hǎi jīng        wéi wéi guó zhuó zhī zài xiān shēng       
热度:7 作者: [宋朝] 文同
类型:写风|写山|写马|写人|人情|杨柳|写草|写桥|写酒|

遝遝走闾巷,都人起中宵。

相拥候府门,惟恐失此朝。

尽言来送公,车马城北桥。

桥边脂辖亭,大尹此相邀。

歌管盛宴集,簪裾合群僚。

四座酒既行,相顾魂已销。

亭前有杨柳,秋风减长条。

折以持赠公,莫厌霜叶凋。

节物虽谓晚,比春情更饶。

递起劝公饮,双呼金翠翘。

岂徒要公醉,恐公遽乘轺。

借问何尔为,重公若琼瑶。

美质未省变,与人存久要。

既莫不可留,征衫遂飘飘,鸣驺过升迁,群甿闹如蜩。

感公来二年,免我于无聊。

今公舍我去,何由借诸朝。

愿君富且贵,寿命等松乔。

直似先令公,巍巍佐唐尧。

涕泪逐公行,不惮公更遥。

公诚上下通,和如奏笙箫。

所以得如此,人情不相辽。

嗟同缪与公,一时赴弓招。

于今二十年,不见有所超。

前日荷君相,与印垂之腰。

使归守山郡,藏伏甘寂寥。

闻公将治行,乃心日夜摇。

恨不能送公,俯首类酸痟。

徒为送公诗,有如草虫喓。

强勉写之去,忧来立危谯。

sòng fàn yáo
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
zǒu xiàng dōu rén zhōng xiāo        xiàng yōng hòu mén wéi kǒng shī cháo        jìn yán lái sòng gōng chē chéng běi qiáo        qiáo biān zhī xiá tíng yǐn xiàng yāo        guǎn shèng yàn zān qún liáo        zuò jiǔ háng xiàng hún xiāo        tíng qián yǒu yáng liǔ qiū fēng jiǎn zhǎng tiáo        shé chí zèng gōng yàn shuāng diāo        jiē suī wèi wǎn chūn qíng gèng ráo        quàn gōng yǐn shuāng jīn cuì qiào        yào gōng zuì kǒng gōng chéng yáo        jiè wèn ěr wéi zhòng gōng ruò qióng yáo        měi zhì wèi shěng biàn rén cún jiǔ yào        liú zhēng shān suí piāo piāo míng zōu guò shēng qiān qún máng nào tiáo        gǎn gōng lái èr nián miǎn liáo        jīn gōng shě yóu jiè zhū cháo        yuàn jun1 qiě guì shòu 寿 mìng děng sōng qiáo        zhí xiān lìng gōng wēi wēi zuǒ táng yáo        lèi zhú gōng háng dàn gōng gèng yáo        gōng chéng shàng xià tōng zòu shēng xiāo        suǒ rén qíng xiàng liáo        jiē tóng miù gōng shí gōng zhāo        jīn èr shí nián jiàn yǒu suǒ chāo        qián jun1 xiàng yìn chuí zhī yāo        shǐ 使 guī shǒu shān jun4 cáng gān liáo        wén gōng jiāng zhì háng nǎi xīn yáo        hèn néng sòng gōng shǒu lèi suān xiāo        wéi sòng gōng shī yǒu cǎo chóng yāo        qiáng miǎn xiě zhī yōu lái wēi qiáo       
热度:1 作者: [宋朝] 张舜民
类型:写人|人情|感慨|

同年事契最知名,众谓朝廷得老成。

感慨共论平昔事,蹉跎还累故人情。

节旄落尽髭仍黑,髀肉消残宠未惊。

若过函关须北望,皑然依复俟河清。

sòng zhāng zhì tóng nián
[ [ sòng cháo ] ] zhāng shùn mín
tóng nián shì zuì zhī míng zhòng wèi cháo tíng lǎo chéng        gǎn kǎi gòng lùn píng shì cuō tuó hái lèi rén qíng        jiē máo luò jìn réng hēi ròu xiāo cán chǒng wèi jīng        ruò guò hán guān běi wàng ái rán qīng       
热度:3 作者: [宋朝] 项安世
类型:写马|写人|人情|

昂昂天马驹,志岂甘伏枥。

虓虓岩下虎,平生肯求食。

可怜百鍊钢,绕指化为席。

丈夫有不遇,此事今犹昔。

程侯西南来,气若朱弦直。

宝剑光出炉,铦锋净如拭。

萧萧万里足,矫矫九秋翮。

君看吴楚越,何处无行迹。

岁晚赋归来,天寒倦游役。

海鹤愿鸡栖,榆鸠困鹏翼。

人间竟如此,使我三太息。

虽然聊戏君,万事多所历。

巧定不如痴,言真短于默。

世路危世蹊,人情险矛戟。

从来菱上剌,不若芡中实。

但学幽冀推,稳为郊庙璧。

行矣无多言,此事君已识。

冷暖今日知,勿受豪士感。

sòng chéng dào huī zhī guǎng 广
[ [ sòng cháo ] ] xiàng ān shì
áng áng tiān zhì gān        xiāo xiāo yán xià píng shēng kěn qiú shí        lián bǎi liàn gāng rào zhǐ huà wéi        zhàng yǒu shì jīn yóu        chéng hóu 西 nán lái ruò zhū xián zhí        bǎo jiàn guāng chū tiǎn fēng jìng shì        xiāo xiāo wàn jiǎo jiǎo jiǔ qiū        jun1 kàn chǔ yuè chù háng        suì wǎn guī lái tiān hán juàn yóu        hǎi yuàn jiū kùn péng        rén jiān jìng shǐ 使 sān tài        suī rán liáo jun1 wàn shì duō suǒ        qiǎo dìng chī yán zhēn duǎn        shì wēi shì rén qíng xiǎn máo        cóng lái líng shàng ruò qiàn zhōng shí        dàn xué yōu tuī wěn wéi jiāo miào        háng duō yán shì jun1 shí        lěng nuǎn jīn zhī shòu háo shì gǎn