古诗词大全

热度:0 作者: [元朝]
类型:写人|人情|

随处道人道友。

勿使人情浓厚。

凡百在平常。

少灾殃。

别后应当西迈。

接待往来宁耐。

他日要相参。

望终南。

dào qíng
[ [ yuán cháo ] ]
suí chù dào rén dào yǒu        shǐ 使 rén qíng nóng hòu        fán bǎi zài píng cháng        shǎo zāi yāng        bié hòu yīng dāng 西 mài        jiē dài wǎng lái níng nài        yào xiàng cān        wàng zhōng nán       
热度:4 作者: [宋朝] 宋伯仁
类型:写人|人情|写梅|杜鹃|

庭阴日日杜鹃啼,问我胡为未赋归。

官况苦如梅豆小,人情轻似柳绵飞。

三年独自知操纵,两耳从他说是非。

瓜戍喜催新代者,獃衫应许换征衣。

tōng xīn dài zhě shū ǒu zuò
[ [ sòng cháo ] ] sòng rén
tíng yīn juān wèn wéi wèi guī        guān kuàng méi dòu xiǎo rén qíng qīng liǔ mián fēi        sān nián zhī cāo zòng liǎng ěr cóng shuō shì fēi        guā shù cuī xīn dài zhě dāi shān yīng huàn zhēng       
热度:2 作者: [宋朝] 张咏
类型:写人|人情|

人情到底重官荣,见我东归夹路迎。

不免旧溪高士笑,天真丧尽得浮名。

zhōng
[ [ sòng cháo ] ] zhāng yǒng
rén qíng dào zhòng guān róng jiàn dōng guī jiá yíng        miǎn jiù gāo shì xiào tiān zhēn sàng jìn míng       
热度:7 作者: [宋朝] 杨泽民
类型:写景|写风|写山|写人|景物|人情|写云|

塞雁呼云,寒蝉噪晚,绕砌夜蛩凄断。

迢迢玉宇,耿耿银河,明月又歌团扇。

行客暮泊邮亭,孤枕难禁,一窗风箭。

念松荒三径,门低五柳,故山犹远。

堪欢处。

对敌风光,题评景物,恶句斐然挥染。

风埃世路,冷暖人情,一瞬几分更变。

唯有芳姿为人,歌意尤深,笑容偏倩。

把新词拍段,偎人低唱,凤鞋轻点。

xuǎn guān - - xuǎn guàn
[ [ sòng cháo ] ] yáng mín
sāi yàn yún hán chán zào wǎn rào qióng duàn        tiáo tiáo gěng gěng yín míng yuè yòu tuán shàn        háng yóu tíng zhěn nán jìn chuāng fēng jiàn        niàn sōng huāng sān jìng mén liǔ shān yóu yuǎn        kān huān chù        duì fēng guāng píng jǐng è fěi rán huī rǎn        fēng āi shì lěng nuǎn rén qíng shùn fèn gèng biàn        wéi yǒu fāng 姿 wéi rén yóu shēn xiào róng piān qiàn        xīn pāi duàn wēi rén chàng fèng xié qīng diǎn       
热度:3 作者: [宋朝] 楼钥
类型:写雨|写风|写水|写人|言志|人情|婚姻|

适斋一片心,它人难与比。

少时发此念,乐施到莫齿。

婚姻成者众,葬埋不知几。

义气追古人,仁风动桑梓。

利益及物物,方便形事事。

先正有此言,源流固有自。

外家有大池,清波照丛桂。

来者不问谁,大小听盈器。

及其旱将涸,一雨复清泚。

我舅为欣然,作诗自言志。

平生欲济人,往往多割己。

向来俸可分,挂冠踰一纪。

心勤力不逮,不得尽如意。

安得有赀财,如此池中水。

来求则应之,吾心斯足矣。

长篇笔余力,亹亹遂满纸。

病足正僵卧,三诵为之起。

韵险不容次,愚言不能止。

公曰汝答我,只用元白体。

公心与天通,言合孟轲氏。

菽粟如水火,此意岂不美。

黄金土同价,但恐无此理。

求水易足用,近止及邻里。

上不过饮食,下亦止濯洗。

求财则无厌,来不问远迩。

应者力已竭,求者殊未已。

有如一富翁,独处百家市。

始焉逐什一,贫富本相济。

余波被四邻,人情皆可喜。

久之责望重,急讼随谤毁。

不言理曲直,但谓富者鄙。

尧舜有至仁,犹病在博施。

所以汉刘德,其言有深旨。

富者民之怨,百万辄散弃。

贫富各有分,取予尤不易。

生长在舅侧,义事熟於耳。

颇亦知为人,缓急力不计。

舅言出於仁,甥言裁以义。

二者若不同,同归於一揆。

爱苟无差等,兼爱几墨子。

岂惟道非中,安有力及此。

仁民与爱物,要自亲亲始。

shì zhāi shì chí shuǐ piān xiào yuán bái xiàng
[ [ sòng cháo ] ] lóu yào
shì zhāi piàn xīn rén nán        shǎo shí niàn shī dào chǐ 齿        hūn yīn chéng zhě zhòng zàng mái zhī        zhuī rén rén fēng dòng sāng        fāng biàn 便 xíng shì shì        xiān zhèng yǒu yán yuán liú yǒu        wài jiā yǒu chí qīng zhào cóng guì        lái zhě wèn shuí xiǎo tīng yíng        hàn jiāng qīng        jiù wéi xīn rán zuò shī yán zhì        píng shēng rén wǎng wǎng duō        xiàng lái fèng fèn guà guàn yáo        xīn qín dǎi jìn        ān yǒu cái chí zhōng shuǐ        lái qiú yīng zhī xīn        zhǎng piān wěi wěi suí mǎn zhǐ        bìng zhèng jiāng sān sòng wéi zhī        yùn xiǎn róng yán néng zhǐ        gōng yuē zhī yòng yuán bái        gōng xīn tiān tōng yán mèng shì        shū shuǐ huǒ měi        huáng jīn tóng jià dàn kǒng        qiú shuǐ yòng jìn zhǐ lín        shàng guò yǐn shí xià zhǐ zhuó        qiú cái yàn lái wèn yuǎn ěr        yīng zhě jié qiú zhě shū wèi        yǒu wēng chù bǎi jiā shì        shǐ yān zhú shí pín běn xiàng        bèi lín rén qíng jiē        jiǔ zhī wàng zhòng sòng suí bàng huǐ        yán zhí dàn wèi zhě        yáo shùn yǒu zhì rén yóu bìng zài shī        suǒ hàn liú yán yǒu shēn zhǐ        zhě mín zhī yuàn bǎi wàn zhé sàn        pín yǒu fèn yóu        shēng zhǎng zài jiù shì shú ěr        zhī wéi rén huǎn        jiù yán chū rén shēng yán cái        èr zhě ruò tóng tóng guī kuí        ài gǒu chà děng jiān ài        wéi dào fēi zhōng ān yǒu        rén mín ài yào qīn qīn shǐ       
热度:4 作者: [宋朝] 魏了翁
类型:写人|人情|写云|

皇帝亲政之初旬,史臣了翁侍严宸。

宜州太守当就国,袖出谏疏前开陈。

炎荒僻在飞燕外,陛下一眎同吾仁。

毋云指搐非害事,往往四体为不信。

臣请选侯如中州,更饬肤使时咨询。

但令正身以率下,炎荒虽远畿甸均。

皇帝雇谓汝可往,布宣德意安吾民。

黄君下殿再拜谢,尽以圣训关史臣。

史臣拜手笔之册,以君所闻还赠君。

维今贪竞羽成俗,公私已屈忧方新。

纪纲法令不敢知,恃以立国维苍旻。

苍旻茫茫不可问,人情忻戚天笑颦。

原君体此深长思,便以圣训书诸绅。

心诚求之莫非事,子苟不欲民无贫。

sòng huáng zhōu zhī jun4
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
huáng qīn zhèng zhī chū xún shǐ chén le wēng shì yán chén        zhōu tài shǒu dāng jiù guó xiù chū jiàn shū qián kāi chén        yán huāng zài fēi yàn wài xià shì tóng rén        yún zhǐ chù fēi hài shì wǎng wǎng wéi xìn        chén qǐng xuǎn hóu zhōng zhōu gèng chì shǐ 使 shí xún        dàn lìng zhèng shēn xià yán huāng suī yuǎn diàn jun1        huáng wèi wǎng xuān ān mín        huáng jun1 xià diàn 殿 zài bài xiè jìn shèng xùn guān shǐ chén        shǐ chén bài shǒu zhī jun1 suǒ wén hái zèng jun1        wéi jīn tān jìng chéng gōng yōu fāng xīn        gāng lìng gǎn zhī shì guó wéi cāng mín        cāng mín máng máng wèn rén qíng xīn tiān xiào pín        yuán jun1 shēn zhǎng biàn 便 shèng xùn shū zhū shēn        xīn chéng qiú zhī fēi shì gǒu mín pín       
热度:2 作者: [宋朝] 项安世
类型:写雨|写风|离别|写人|人情|文学|写湖|西湖|

江西黄郎中,有声满天宇。

于菟老岩穴,晚出彪更怒。

三十补州掾,勇往不辞苦。

首尾庚申年,所事七府主。

不惟吏事知,竞以文学许。

飞章不停剡,礼幣争罗取。

前年开科场,小试便更举。

四海张南轩,人訾公独与。

平生中庸篇,口诵心复睹。

官满贳金归,囊无一钱处。

傅家有风烈,真不愧此父。

阿戎更奇俊,邂逅得佳侣。

三年下陈榻,内省愧参鲁。

出言每不忌,逆耳终无拒。

反兹号畏友,不独赦狂督。

乃知君子心,未易见涯浒。

若令到天阙,定合簉鵷羽。

为邦固常法,有用必超补。

人情重离别,临路各凄楚。

远客见归人,惊心念乡土。

秋风楚江岸,吾亦辨归橹。

期公父子来,同看西湖雨。

sòng huáng gǎi guān dōng guī
[ [ sòng cháo ] ] xiàng ān shì
jiāng 西 huáng láng zhōng yǒu shēng mǎn tiān        lǎo yán xué wǎn chū biāo gèng        sān shí zhōu yuàn yǒng wǎng        shǒu wěi gēng shēn nián suǒ shì zhǔ        wéi shì zhī jìng wén xué        fēi zhāng tíng yǎn zhēng luó        qián nián kāi chǎng xiǎo shì biàn 便 gèng        hǎi zhāng nán xuān rén gōng        píng shēng zhōng yōng piān kǒu sòng xīn        guān mǎn shì jīn guī náng qián chù        jiā yǒu fēng liè zhēn kuì        ā róng gèng jun4 xiè hòu jiā        sān nián xià chén nèi shěng kuì cān        chū yán měi ěr zhōng        fǎn hào wèi yǒu shè kuáng        nǎi zhī jun1 xīn wèi jiàn        ruò lìng dào tiān què dìng zào yuān        wéi bāng cháng yǒu yòng chāo        rén qíng zhòng bié lín chǔ        yuǎn jiàn guī rén jīng xīn niàn xiāng        qiū fēng chǔ jiāng àn biàn guī        gōng lái tóng kàn 西       
热度:6 作者: [宋朝] 陈师道
类型:写雨|写风|写山|写人|人情|怀旧|写云|行路|

积雨断行路,重江未安流。

胡为冒艰险,迫此米帛谋。

岁晏风作横,未宽为子忧。

卒然托异县,所得如所求。

主人如古人,待士礼亦优。

人情乐新知,岂不怀旧丘。

我贫无四壁,爱尔胡能留。

子也尚不容,吾代诸公羞。

勿云百田远,已作千山愁。

念子舍我去,谁复从我游。

诸石吾未识,因子卜可不。

能此已可尚,终焉致绸缪。

sòng wèi yǎn pèi
[ [ sòng cháo ] ] chén shī dào
duàn háng zhòng jiāng wèi ān liú        wéi mào jiān xiǎn móu        suì yàn fēng zuò héng wèi kuān wéi yōu        rán tuō xiàn suǒ suǒ qiú        zhǔ rén rén dài shì yōu        rén qíng xīn zhī huái 怀 jiù qiū        pín ài ěr néng liú        shàng róng dài zhū gōng xiū        yún bǎi tián yuǎn zuò qiān shān chóu        niàn shě shuí cóng yóu        zhū shí wèi shí yīn bo        néng shàng zhōng yān zhì chóu miù       
热度:2 作者: [明朝]
类型:写雨|写雪|写花|写山|写水|写人|湖水|情怀|人情|写湖|黄昏|赠言|写草|写桥|

昔我来吴今五年,青山目断东南天。

越音未改吴音熟,每见乡僧一惘然。

上人何来亦潇洒,才打乡谈便能解。

观光上国及期还,听讲长干前月罢。

梵公此地迹犹存,为我重开忏悔门。

石桥花飞香杳蔼,莲池蛙静雨黄昏。

梦中金鼓声初歇,却舣扁舟欲归越。

碧草遥怜茂苑春,苍苔不扫蛾眉雪。

竹间旧房萝薜侵,箧书芸消生白蟫。

人情怀土无古今,悒悒终为庄舄吟。

我亦因之思禹穴,负儋未息愁难任。

陆沉乡井亦何事,白鸥有盟宜重寻。

清镜阁前湖水深,曾为先人照苦心。

丈夫出处自努力,赠言愧比双南金。

sòng gāo chàn shǒu hái yuè
[ [ míng cháo ] ]
lái jīn nián qīng shān duàn dōng nán tiān        yuè yīn wèi gǎi yīn shú měi jiàn xiāng sēng wǎng rán        shàng rén lái xiāo cái xiāng tán biàn 便 néng jiě        guān guāng shàng guó hái tīng jiǎng zhǎng gàn qián yuè        fàn gōng yóu cún wéi zhòng kāi chàn huǐ mén        shí qiáo huā fēi xiāng yǎo ǎi lián chí jìng huáng hūn        mèng zhōng jīn shēng chū xiē què biǎn zhōu guī yuè        cǎo yáo lián mào yuàn chūn cāng tái sǎo é méi xuě        zhú jiān jiù fáng luó qīn qiè shū yún xiāo shēng bái yín        rén qíng huái 怀 jīn zhōng wéi zhuāng yín        yīn zhī xué dān wèi chóu nán rèn        chén xiāng jǐng shì bái ōu yǒu méng zhòng xún        qīng jìng qián shuǐ shēn céng wéi xiān rén zhào xīn        zhàng chū chù zèng yán kuì shuāng nán jīn       
热度:0 作者: [宋朝] 张栻
类型:写风|写人|人情|

顷年未识宜州面,已信诸贤品藻公。

幕下从容逢益友,胸中肮脏本家风。

一麾且与宽凋察,华发应无慕勇功。

从古安边须自治,人情初不间华戎。

sòng hán zhōu
[ [ sòng cháo ] ] zhāng shì
qǐng nián wèi shí zhōu miàn xìn zhū xián pǐn zǎo gōng        xià cóng róng féng yǒu xiōng zhōng āng zāng běn jiā fēng        huī qiě kuān diāo chá huá yīng yǒng gōng        cóng ān biān zhì rén qíng chū jiān huá róng