海风吹雨夜潇潇,一滴愁魂一种消。
自是客边听不得,不关窗外有芭蕉。
yè
夜
yǔ
雨
[
[
míng
明
cháo
朝
]
]
liú
刘
shī
师
shào
邵
hǎi
海
fēng
风
chuī
吹
yǔ
雨
yè
夜
xiāo
潇
xiāo
潇
,
,
yī
一
dī
滴
chóu
愁
hún
魂
yī
一
zhǒng
种
xiāo
消
。
。
zì
自
shì
是
kè
客
biān
边
tīng
听
bú
不
dé
得
,
,
bú
不
guān
关
chuāng
窗
wài
外
yǒu
有
bā
芭
jiāo
蕉
。
。