古诗词大全

热度:7 作者: [宋朝] 胡融
类型:山水|写山|写水|写云|

平生山水癖,遐往心独歖。

採秀凌丹丘,忽遇白云子。

腰剑苍龙活,野袂青霞起。

邀我石洞行,共坐啗石髓。

架有黄庭经,犹有东晋纸。

粲若锥画沙,其字大如指。

口传却老术,长跪与进履。

吾心在魏阙,焉给得薪水。

huáng jīng dòng
[ [ sòng cháo ] ] róng
píng shēng shān shuǐ xiá wǎng xīn        cǎi xiù líng dān qiū bái yún        yāo jiàn cāng lóng huó mèi qīng xiá        yāo shí dòng háng gòng zuò dàn shí suǐ        jià yǒu huáng tíng jīng yóu yǒu dōng jìn zhǐ        càn ruò zhuī huà shā zhǐ        kǒu chuán què lǎo shù zhǎng guì jìn        xīn zài wèi què yān gěi xīn shuǐ       
热度:4 作者: [宋朝] 胡融
类型:写风|写水|写人|写草|

绝巘匿精庐,苍烟路孤迥。

草秀仙翁园,春风坼幽茗。

野僧四五人,脑绀瞳子炯。

携壶汲飞瀑,呼我烹石鼎。

风涛泻江滩,松籁起林领。

七椀鏖郝源,一水斗双井。

我虽冠屦缚,心乐只园静。

濯足卧禅扃,幽梦堕蒙顶。

xiān míng yuán
[ [ sòng cháo ] ] róng
jué yǎn jīng cāng yān jiǒng        cǎo xiù xiān wēng yuán chūn fēng chè yōu míng        sēng rén nǎo gàn tóng jiǒng        xié fēi bào pēng shí dǐng        fēng tāo xiè jiāng tān sōng lài lín lǐng        wǎn áo hǎo yuán shuǐ dòu shuāng jǐng        suī guàn xīn zhī yuán jìng        zhuó chán jiōng yōu mèng duò méng dǐng       
热度:3 作者: [宋朝] 胡融
类型:写风|写云|

仙翁卧云日,种松药炉东。

千载鳞鬣古,突兀成老龙。

蜕骨入霄汉,横身饮长风。

上有玄鹤巢,下有白蚁宫。

先生昔羽化,鸡犬尽凌空。

如何刀圭妙,失此十八公。

xiān zhái
[ [ sòng cháo ] ] róng
xiān wēng yún zhǒng sōng yào dōng        qiān zǎi lín liè chéng lǎo lóng        tuì xiāo hàn héng shēn yǐn zhǎng fēng        shàng yǒu xuán cháo xià yǒu bái gōng        xiān shēng huà quǎn jìn líng kōng        dāo guī miào shī shí gōng       
热度:5 作者: [宋朝] 胡融
类型:写山|写水|写鸟|写马|写人|写雷|写云|杜鹃|写酒|

璇台插中天,乾坤发端倪。

荆榛夹险道,自古谁攀跻。

嘉予二三友,乘兴同杖藜。

行行陟其巅,一榼手自携。

上摩白兔宫,下蹑青云梯。

傲睨群动间,太仓米一稊。

俯瞰万家邑,户牖开蜜脾。

群峦尽东骛,驶若万骥驰。

马奏忽破碎,象岛尤瑰琦。

杜鹃状雄尊,白鲤波连漪。

视城横朱鸟,秀连秋水湄。

崯崯摘星岭,上可扪南箕。

羽人炼丹丘,迄今有遗基。

维西控桐柏,岩壑争献奇。

雁荡直括苍,势自金庭□。

奔雷三十六,赶起龙凤姿。

继北际四明,坞嶴非人窥。

天门何荡荡,香岩独嵬嵬。

帽峰冠朝霞,髻山染夕霏。

眼阔浮世狭,身高众山低。

清游慨俗子,险语惊山魑。

持杯迭献酬,磨石共镌题。

短李才调逸,手力拔象犀。

髯胡诗之豪,鼻息干云霓。

閒雅推王子,皎然霞外期。

刘君一癯仙,胸中无町畦。

周节万夫敌,猛将闻鼓声。

或倦而憩石,或勇而临涯。

或袖手冥搜,或抵掌滑稽。

或倚松盘桓,或望云惨悽。

矫矫出笼鹤,卑卑在樊篱。

静躁各异物,物情无不齐。

来涂逢野妪,问我何所知。

自言石出世,曾梦金仙栖。

献岁买官酒,登山酹地只。

君今契我梦,从此开山蹊。

彼妪尚尔耳,我曹焉已而。

他年五君咏,永勒兹山陲。

dēng shí tái shān liú gāo kuí wáng zhōu zhòng qīng lián
[ [ sòng cháo ] ] róng
xuán tái chā zhōng tiān qián kūn duān        jīng zhēn jiá xiǎn dào shuí pān        jiā èr sān yǒu chéng xìng tóng zhàng        háng háng zhì diān shǒu xié        shàng bái gōng xià niè qīng yún        ào qún dòng jiān tài cāng        kàn wàn jiā yǒu kāi        qún luán jìn dōng shǐ ruò wàn chí        zòu suì xiàng dǎo yóu guī        juān zhuàng xióng zūn bái lián        shì chéng héng zhū niǎo xiù lián qiū shuǐ méi        yín yín zhāi xīng lǐng shàng mén nán        rén liàn dān qiū jīn yǒu        wéi 西 kòng tóng bǎi yán zhēng xiàn        yàn dàng zhí kuò cāng shì jīn tíng        bēn léi sān shí liù gǎn lóng fèng 姿        běi míng ào fēi rén kuī        tiān mén dàng dàng xiāng yán wéi wéi        mào fēng guàn cháo xiá shān rǎn fēi        yǎn kuò shì xiá shēn gāo zhòng shān        qīng yóu kǎi xiǎn jīng shān chī        chí bēi dié xiàn chóu shí gòng juān        duǎn cái diào shǒu xiàng        rán shī zhī háo gàn yún        jiān tuī wáng jiǎo rán xiá wài        liú jun1 xiān xiōng zhōng dīng        zhōu jiē wàn měng jiāng wén shēng        huò juàn ér shí huò yǒng ér lín        huò xiù shǒu míng sōu huò zhǎng huá        huò sōng pán huán huò wàng yún cǎn        jiǎo jiǎo chū lóng bēi bēi zài fán        jìng zào qíng        lái féng wèn suǒ zhī        yán shí chū shì céng mèng jīn xiān        xiàn suì mǎi guān jiǔ dēng shān lèi zhī        jun1 jīn mèng cóng kāi shān        shàng ěr ěr cáo yān ér        nián jun1 yǒng yǒng shān chuí       
热度:5 作者: [宋朝] 胡融
类型:写云|

璿台插中天,仙圣展游眺。

亭亭珠玕树,蒙日光照曜。

上有天乐鸣,嘈杂声要妙。

浮丘倚岩听,玉女排云笑。

茲游偿夙心,时闻八鸾啸。

搴茎茹金芝,援藟爱青峭。

琅琊失孤岫,渤海播圆峤。

抵掌嗤客星,石濑坐投钓。

qióng tái
[ [ sòng cháo ] ] róng
xuán tái chā zhōng tiān xiān shèng zhǎn yóu tiào        tíng tíng zhū gān shù méng guāng zhào yào        shàng yǒu tiān míng cáo shēng yào miào        qiū yán tīng pái yún xiào        yóu cháng xīn shí wén luán xiào        qiān jīng jīn zhī yuán lěi ài qīng qiào        láng shī xiù hǎi yuán qiáo        zhǎng chī xīng shí lài zuò tóu diào       
热度:4 作者: [宋朝] 胡融
类型:写风|写云|

青冥玉霄顶,静夜无纤埃。

手携赤松子,拂石坐苍苔。

众瓢呼海月,长蜡贯金罍。

挂剑桂树枝,洗手天河洄。

我欲铲崖嶂,涉海登蓬莱。

要观中州碑,鼓枻云涛堆。

风波虽可越,长鲸正崔嵬。

xiāo fēng
[ [ sòng cháo ] ] róng
qīng míng xiāo dǐng jìng xiān āi        shǒu xié chì sōng shí zuò cāng tái        zhòng piáo hǎi yuè zhǎng guàn jīn léi        guà jiàn guì shù zhī shǒu tiān huí        chǎn zhàng shè hǎi dēng péng lái        yào guān zhōng zhōu bēi yún tāo duī        fēng suī yuè zhǎng jīng zhèng cuī wéi       
热度:4 作者: [宋朝] 胡融
类型:写花|写云|

荒巅有野井,古意豁冥搜。

藓石已摧剥,云萝閟清幽。

忆昔抱朴翁,炼液栖高丘。

朝饮井中泉,暮濯井下流。

丹成已蝉蜕,岩花几春秋。

但见虎豹蹏,印迹碧甃头。

举瓢酌寒泉,一饮销百忧。

日暮洞恍惚,攀桂聊淹留。

liàn dān jǐng
[ [ sòng cháo ] ] róng
huāng diān yǒu jǐng huō míng sōu        xiǎn shí cuī bāo yún luó qīng yōu        bào wēng liàn gāo qiū        cháo yǐn jǐng zhōng quán zhuó jǐng xià liú        dān chéng chán tuì yán huā chūn qiū        dàn jiàn bào yìn zhòu tóu        piáo zhuó hán quán yǐn xiāo bǎi yōu        dòng huǎng pān guì liáo yān liú       
热度:5 作者: [宋朝] 胡融
类型:写风|写山|

韩公在大历,高名悬日月。

游戏翰墨场,八分独奇绝。

遥嗤程邈钝,近鄙伯喈拙。

我来桐柏巅,洗眼见碑碣。

峍屼挟风霜,钟簴粲成列。

龟跗閟琳宇,铁画照清越。

至今毡墨工,石本走胡越。

引袖拂台山,山尽字乃灭。

tóng bǎi bēi
[ [ sòng cháo ] ] róng
hán gōng zài gāo míng xuán yuè        yóu hàn chǎng fèn jué        yáo chī chéng miǎo dùn jìn jiē zhuō        lái tóng bǎi diān yǎn jiàn bēi jié        jiā fēng shuāng zhōng càn chéng liè        guī lín tiě huà zhào qīng yuè        zhì jīn zhān gōng shí běn zǒu yuè        yǐn xiù tái shān shān jìn nǎi miè       
热度:4 作者: [宋朝] 胡融
类型:写山|写水|写马|写草|

清晓骑白鹿,直上桐柏山。

册环若城郭,琪树郁参天。

青猨导我路,如入崆峒巅。

瑶草被阪绿,琼蕊凌霜繁。

旁瞰老子宫,玲珑隐林閒。

垩栋天马出,绛柱彫龙盘。

歖与冥寂士,共谈秋水篇。

散发松下啸,拂霞石上眠。

赠我玄玉膏,相期凌紫烟。

tóng bǎi shān
[ [ sòng cháo ] ] róng
qīng xiǎo bái 鹿 zhí shàng tóng bǎi shān        huán ruò chéng guō shù cān tiān        qīng yuán dǎo kōng dòng diān        yáo cǎo bèi bǎn 绿 qióng ruǐ líng shuāng fán        páng kàn lǎo gōng líng lóng yǐn lín jiān        è dòng tiān chū jiàng zhù diāo lóng pán        míng shì gòng tán qiū shuǐ piān        sàn sōng xià xiào xiá shí shàng mián        zèng xuán gāo xiàng líng yān       
热度:3 作者: [宋朝] 胡融
类型:写风|

枯藤拄苔磴,长啸凌秋风。

天空白露下,碧落摩青铜。

夜半见海日,发轫扶桑红。

黄支与流求,出没白浪中。

久夸坎井见,始知天壤空。

招手唤海童,寄书蓬莱宫。

我欲蹲此石,投竿慕任公。

巨鳌傥可得,持压江之东。

wàng hǎi shí
[ [ sòng cháo ] ] róng
téng zhǔ tái dèng zhǎng xiào líng qiū fēng        tiān kōng bái xià luò qīng tóng        bàn jiàn hǎi rèn sāng hóng        huáng zhī liú qiú chū méi bái làng zhōng        jiǔ kuā kǎn jǐng jiàn shǐ zhī tiān rǎng kōng        zhāo shǒu huàn hǎi tóng shū péng lái gōng        dūn shí tóu gān 竿 rèn gōng        áo tǎng chí jiāng zhī dōng