古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 度正
类型:忠义|写云|归乡|

维时皇舆驻吴门,三光五岳之气元未分。

钟而为木为杞梓,结而为玉为瑶琨。

先生独得之,表里何粹温。

渊然之学妙今古,浩然之气充乾坤。

探月窟,蹑天根,朝蟠木,夕崑崙。

超轶绝尘有如此,馀子瞠若谁追奔。

纷纷何所知,骇叹空云云。

君不见蔡家太师倡绍述,当时流毒并鸡豚。

鲁国抱其学,屹如中岳尊。

又不见秦家太师握和议,群邪暡暡迷天伦。

紫微于是时,横身扶正论。

天公下监世忠义,畀以斯道昌其孙。

胡不游东观,胡不游西崑。

胡为尚婆娑,万里乘朱轓。

依然不磷缁,炯炯超尘昏。

昔尧登彭叟,历佐周与殷。

后来磻溪翁,辛勤晚策勋。

况兹才之难,典刑谅谁存。

玉律回孟陬,瑞气如云屯。

请赋嵩高篇,万口同一言。

愿公上玉堂,愿公登金门。

功成名遂归乡枌,贱子年年开金樽。

shòu 寿 chéng táng zhàng
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
wéi shí huáng zhù mén sān guāng yuè zhī yuán wèi fèn        zhōng ér wéi wéi jié ér wéi wéi yáo kūn        xiān shēng zhī biǎo cuì wēn        yuān rán zhī xué miào jīn hào rán zhī chōng qián kūn        tàn yuè niè tiān gēn cháo pán kūn lún        chāo jué chén yǒu chēng ruò shuí zhuī bēn        fēn fēn suǒ zhī hài tàn kōng yún yún        jun1 jiàn cài jiā tài shī chàng shào shù dāng shí liú bìng tún        guó bào xué zhōng yuè zūn        yòu jiàn qín jiā tài shī qún xié wěng wěng tiān lún        wēi shì shí héng shēn zhèng lùn        tiān gōng xià jiān shì zhōng dào chāng sūn        yóu dōng guān yóu 西 kūn        wéi shàng suō wàn chéng zhū fān        rán lín jiǒng jiǒng chāo chén hūn        yáo dēng péng sǒu zuǒ zhōu yīn        hòu lái wēng xīn qín wǎn xūn        kuàng cái zhī nán diǎn xíng liàng shuí cún        huí mèng zōu ruì yún tún        qǐng sōng gāo piān wàn kǒu tóng yán        yuàn gōng shàng táng yuàn gōng dēng jīn mén        gōng chéng míng suí guī xiāng fén jiàn nián nián kāi jīn zūn       
热度:3 作者: [宋朝] 度正
类型:写风|写山|写酒|

自昔天之生大贤,其间往往几千年。

前日颜曾乃并世,后来孙乐还齐肩。

参稽疏数未一概,废兴大抵关诸天。

恭惟皇家受眷命,五星集奎光芒悬。

复振斯文自洙泗,涣然遗响闻伊瀍。

微言奥论揭日月,九州四海俱流传。

浩斋先生本自得,闻风特起吾东川。

当时造入自孟子,善养其气气浩然。

配合道义期充足,至大而刚直以全。

后来岂不有继者,要之闻道先生先。

今夕何夕天气好,虞琴初奏南薰弦。

正阳之月月几望,于时盖得乾之乾。

宜其秀质温如玉,不磷不缁白且坚。

吾君好学古未有,直上便可升经筵。

力辟淫邪开正道,雍容尧舜陈王前。

仰视苍苍岂无意,如此大器堪扶颠。

诸生载酒来荐寿,山肴野蔌徒拳拳。

跻彼公堂喜拜舞,正也请赋嵩高篇。

shòu 寿 xiàn shǐ 使 qīng
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
tiān zhī shēng xián jiān wǎng wǎng qiān nián        qián yán céng nǎi bìng shì hòu lái sūn hái jiān        cān shū shù wèi gài fèi xìng guān zhū tiān        gōng wéi huáng jiā shòu juàn mìng xīng kuí guāng máng xuán        zhèn wén zhū huàn rán xiǎng wén chán        wēi yán ào lùn jiē yuè jiǔ zhōu hǎi liú chuán        hào zhāi xiān shēng běn wén fēng dōng chuān        dāng shí zào mèng shàn yǎng hào rán        pèi dào chōng zhì ér gāng zhí quán        hòu lái yǒu zhě yào zhī wén dào xiān shēng xiān        jīn tiān hǎo qín chū zòu nán xūn xián        zhèng yáng zhī yuè yuè wàng shí gài qián zhī qián        xiù zhì wēn lín bái qiě jiān        jun1 hǎo xué wèi yǒu zhí shàng biàn 便 shēng jīng yàn        yín xié kāi zhèng dào yōng róng yáo shùn chén wáng qián        yǎng shì cāng cāng kān diān        zhū shēng zǎi jiǔ lái jiàn shòu 寿 shān yáo quán quán        gōng táng bài zhèng qǐng sōng gāo piān       
热度:4 作者: [宋朝] 度正
类型:写人|抱负|江河|写酒|

天家积庆如江河,千枝万叶鲁卫毛。

声名赫赫照今古,骨相飘飘多俊髦。

惟安懿王迈种德,当时庙社遗勋劳。

本支百世端未艾,绵绵瓜瓞更崇高。

只今中兴得旦奭,夹辅日月参夔皋。

自馀材德踵相望,磊落抱负皆英豪。

或持皮帛登台省,或奉符竹分旌旄。

金川丈人最后出,平生力学勤持操。

高谈奥论不可到,一洒万字无停毫。

聊将圭撮试当世,已被天语加崇褒。

从此公道更开泰,未必奔走悬三刀。

念昔南宫陪俊翮,偶附骥尾辞蓬蒿。

因蒙顾盼被收录,得拜门下恩则叨。

自怜薄命薄如叶,十年再尔吟离骚。

世间情态已百转,每叹慈爱终坚牢。

今逢佳节揆初度,欲荐眉寿酬甄陶。

丈人丈人听我语,我语憔悴空啾嘈。

白圭三复古亦少,缁衣改为今可遭。

人言恺悌必富贵,恺悌富贵何由逃。

不愿归来一尊酒,但愿努力登三鳌。

我欲执鞭追壶中之日月,荐海上之蟠桃。

shòu 寿 wài jiù shùn zhào shǐ 使 jun1
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
tiān jiā qìng jiāng qiān zhī wàn wèi máo        shēng míng zhào jīn xiàng piāo piāo duō jun4 máo        wéi ān wáng mài zhǒng dāng shí miào shè xūn láo        běn zhī bǎi shì duān wèi ài mián mián guā dié gèng chóng gāo        zhī jīn zhōng xìng dàn shì jiá yuè cān kuí gāo        cái zhǒng xiàng wàng lěi luò bào jiē yīng háo        huò chí dēng tái shěng huò fèng zhú fèn jīng máo        jīn chuān zhàng rén zuì hòu chū píng shēng xué qín chí cāo        gāo tán ào lùn dào wàn tíng háo        liáo jiāng guī cuō shì dāng shì bèi tiān jiā chóng bāo        cóng gōng dào gèng kāi tài wèi bēn zǒu xuán sān dāo        niàn nán gōng péi jun4 ǒu wěi péng hāo        yīn méng pàn bèi shōu bài mén xià ēn dāo        lián báo mìng báo shí nián zài ěr yín sāo        shì jiān qíng tài bǎi zhuǎn měi tàn ài zhōng jiān láo        jīn féng jiā jiē kuí chū jiàn méi shòu 寿 chóu zhēn táo        zhàng rén zhàng rén tīng qiáo cuì kōng jiū cáo        bái guī sān shǎo gǎi wéi jīn zāo        rén yán kǎi guì kǎi guì yóu táo        yuàn guī lái zūn jiǔ dàn yuàn dēng sān áo        zhí biān zhuī zhōng zhī yuè jiàn hǎi shàng zhī pán táo       
热度:5 作者: [宋朝] 度正
类型:写风|写花|写人|写湖|写云|

洙泗之根枯无芽,千五百年复生花。

章通句解到圣处,格高调古意易差。

南岳一登光万丈,下照百物穷幽遐。

天公欲振斯文绪,卓尔大雅生长沙。

淡如清庙有遗味,粹如白璧无纖瑕。

周旋礼乐今冠冕,弹压妖怪古镆铘。

翱翔秘馆育仪羽,岌页殿中峨触邪。

忽惊云雾蔽日月,一落湖海潜烟霞。

浮言既空望逾远,欻起仍乘使者车。

急祗临遣护襄汉,旋奉温诏来三巴。

春风所及自和气,坐令四境还桑麻。

五月渡沪臣敢惮,昼日三接恩意加。

皇心念尔蜀父老,因以与尔毋咨嗟。

但见田亩兴孝悌,已无稂莠劳梳爬。

洋洋韶濩出正始,一洗下俚之淫哇。

夤缘末学被罗致,得以文艺陪绛纱。

作兴诗书盛乐育,谓之文翁宁非耶。

蜀人德公盛于卫,思厚报之吟木瓜。

二阳寖长今初度,门无杂宾宾则嘉。

欲酌北斗荐眉寿,听我祝辞人无譁。

先生直上作舟楫,领袖夔契承勋华。

心回元化位天地,手挈魁柄扶邦家。

工师作室贵兼用,施置宁遗负与叉。

自怜愚锝无所似,独于诗书涉津涯。

有如使之执经侍,或能诵说圣人污。

古来好善优天下,珍重先生借齿牙。

shòu 寿 zhì zhì shì láng
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
zhū zhī gēn qiān bǎi nián shēng huā        zhāng tōng jiě dào shèng chù gāo diào chà        nán yuè dēng guāng wàn zhàng xià zhào bǎi qióng yōu xiá        tiān gōng zhèn wén zhuó ěr shēng zhǎng shā        dàn qīng miào yǒu wèi cuì bái xiān xiá        zhōu xuán jīn guàn miǎn dàn yāo guài        áo xiáng guǎn diàn 殿 zhōng é chù xié        jīng yún yuè luò hǎi qián yān xiá        yán kōng wàng yuǎn réng chéng shǐ 使 zhě chē        zhī lín qiǎn xiāng hàn xuán fèng wēn zhào lái sān        chūn fēng suǒ zuò lìng jìng hái sāng        yuè chén gǎn dàn zhòu sān jiē ēn jiā        huáng xīn niàn ěr shǔ lǎo yīn ěr jiē        dàn jiàn tián xìng xiào láng yǒu láo shū        yáng yáng sháo chū zhèng shǐ xià zhī yín wa        yín yuán xué bèi luó zhì wén péi jiàng shā        zuò xìng shī shū shèng wèi zhī wén wēng níng fēi        shǔ rén gōng shèng wèi hòu bào zhī yín guā        èr yáng jìn zhǎng jīn chū mén bīn bīn jiā        zhuó běi dòu jiàn méi shòu 寿 tīng zhù rén        xiān shēng zhí shàng zuò zhōu lǐng xiù kuí chéng xūn huá        xīn huí yuán huà wèi tiān shǒu qiè kuí bǐng bāng jiā        gōng shī zuò shì guì jiān yòng shī zhì níng chā        lián suǒ shī shū shè jīn        yǒu shǐ 使 zhī zhí jīng shì huò néng sòng shuō shèng rén        lái hǎo shàn yōu tiān xià zhēn zhòng xiān shēng jiè chǐ 齿       
热度:6 作者: [宋朝] 度正
类型:写风|写山|写人|议论|写云|

茫茫天地间,万象森纷罗。

乃眷蜀三川,神气尤雄豪。

一川发于岷,一川发于洮。

一川启母来,其名为江沱。

洮江得三陈,经纶参夔皋。

协心裨兴运,庙社遗勋劳。

岷江得两苏,议论丘与轲。

只今元佑碑,辉华万丈高。

沱江当其中,瀰漫而委佗。

中兴得五杨,其三真英髦。

绵州号魁磊,射策登巍科。

嘉谟洊入告,旋进旋蹉跎。

南部最逸才,气欲星斗摩。

遗墨数千言,往往皆离骚。

惜哉天下士,中道迷山阿。

三丈宽宇量,中立而不它。

事业照锦屏,文章烂岷峨。

缩手不近前,三年淹礼曹。

翻然念乡舍,屡乞分旌旄。

天子勉从之,出镇姑养疴。

荆南古都会,十万雄干戈。

闭阁阅诗书,人物如春和。

襄阳控敌冲,铁骑连两河。

抚之以仁义,敌人不敢过。

如闻九天上,屡欲书归禾。

生人政云霓,如何久婆娑。

一嘿了事,明哲中自韬。

造次颠沛间,超然完所操。

缙绅岂不愿,广厦陪赓歌。

吹嘘元气回,汇征如拔茅。

正生沱江滨,饮啄同一波。

辛勤事学问,如琢磨切磋。

大小遗泰山,小不遗秋毫。

古今靡不该,上下靡不包。

动静极根源,万物无所逃。

中心如金石,困折亦已多。

常忧辱此江,而为江神呵。

行李弥域中,皇皇莫一遭。

扁舟复东来,欲见空神交。

引领写胸臆,清风送洪涛。

xiāng yáng yáng shì láng sān zhàng
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
máng máng tiān jiān wàn xiàng sēn fēn luó        nǎi juàn shǔ sān chuān shén yóu xióng háo        chuān mín chuān táo        chuān lái míng wéi jiāng tuó        táo jiāng sān chén jīng lún cān kuí gāo        xié xīn xìng yùn miào shè xūn láo        mín jiāng liǎng lùn qiū        zhī jīn yuán yòu bēi huī huá wàn zhàng gāo        tuó jiāng dāng zhōng màn ér wěi tuó        zhōng xìng yáng sān zhēn yīng máo        mián zhōu hào kuí lěi shè dēng wēi        jiā jiàn gào xuán jìn xuán cuō tuó        nán zuì cái xīng dòu        shù qiān yán wǎng wǎng jiē sāo        zāi tiān xià shì zhōng dào shān ā        sān zhàng kuān liàng zhōng ér        shì zhào jǐn píng wén zhāng làn mín é        suō shǒu jìn qián sān nián yān cáo        fān rán niàn xiāng shě fèn jīng máo        tiān miǎn cóng zhī chū zhèn yǎng        jīng nán dōu huì shí wàn xióng gàn        yuè shī shū rén chūn        xiāng yáng kòng chōng tiě lián liǎng        zhī rén rén gǎn guò        wén jiǔ tiān shàng shū guī        shēng rén zhèng yún jiǔ suō        hēi le shì míng zhé zhōng tāo        zào diān pèi jiān chāo rán wán suǒ cāo        jìn shēn yuàn guǎng 广 shà péi gēng        chuī yuán huí huì zhēng máo        zhèng shēng tuó jiāng bīn yǐn zhuó tóng        xīn qín shì xué wèn zhuó qiē cuō        xiǎo tài shān xiǎo qiū háo        jīn gāi shàng xià bāo        dòng jìng gēn yuán wàn suǒ táo        zhōng xīn jīn shí kùn shé duō        cháng yōu jiāng ér wéi jiāng shén        háng zhōng huáng huáng zāo        biǎn zhōu dōng lái jiàn kōng shén jiāo        yǐn lǐng xiě xiōng qīng fēng sòng hóng tāo       
热度:2 作者: [宋朝] 度正
类型:写水|写人|

君王神武念京都,关洛规恢入庙谟。

渭水新屯观定势,木牛成算付真儒。

驰驱莫惜销人髀,矍铄还堪发壮图。

会看诗书真事业,摩挲剑石为平铺。

fèng sòng yóu zhèng jiān 簿 jiě jiā dìng jun4 cáo shī · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
jun1 wáng shén niàn jīng dōu guān luò guī huī miào        wèi shuǐ xīn tún guān dìng shì niú chéng suàn zhēn        chí xiāo rén jué shuò hái kān zhuàng        huì kàn shī shū zhēn shì suō jiàn shí wéi píng       
热度:6 作者: [宋朝] 度正
类型:写雨|写风|写人|写草|雨后|

中兴人物烂如星,西海之滨起一经。

皇极虚怀咨谠直,远人却立望仪形。

回天万宇光冲斗,夹日一心梦绕庭。

何草不黄风雨后,更看老柏独青青。

fèng sòng yóu zhèng jiān 簿 jiě jiā dìng jun4 cáo shī
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
zhōng xìng rén làn xīng 西 hǎi zhī bīn jīng        huáng huái 怀 dǎng zhí yuǎn rén què wàng xíng        huí tiān wàn guāng chōng dòu jiá xīn mèng rào tíng        cǎo huáng fēng hòu gèng kàn lǎo bǎi qīng qīng       
热度:5 作者: [宋朝] 度正
类型:写马|

徽学诸孙亦俊游,舌端造化挽洪流。

慨然投笔从裘马,要学班超万里侯。

fèng sòng sān róng wáng wén yóu chāng · · èr
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
huī xué zhū sūn jun4 yóu shé duān zào huà wǎn hóng liú        kǎi rán tóu cóng qiú yào xué bān chāo wàn hóu       
热度:3 作者: [宋朝] 度正
类型:

廉逊先生袖手间,徽猷学士屡开藩。

行藏有道俱奇绝,谁似清名萃一门。

fèng sòng sān róng wáng wén yóu chāng · ·
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
lián xùn xiān shēng xiù shǒu jiān huī yóu xué shì kāi fān        háng cáng yǒu dào jué shuí qīng míng cuì mén       
热度:4 作者: [宋朝] 度正
类型:

自修盟好讳言兵,竞喜丰年贺太平。

养得狐狸解猖獗,健儿还胜老儒生。

fèng sòng sān róng wáng wén yóu chāng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhèng
xiū méng hǎo huì yán bīng jìng fēng nián tài píng        yǎng jiě chāng jué jiàn ér hái shèng lǎo shēng