古诗词大全

热度:3 作者: [唐朝] 韩溉
类型:写风|写人|写云|

树色连云万叶开,王孙不厌满庭栽。

凌霜尽节无人见,终日虚心待凤来。

谁许风流添兴咏,自怜潇洒出尘埃。

朱门处处多闲地,正好移阴覆翠苔。

zhú
[ [ táng cháo ] ] hán gài
shù lián yún wàn kāi wáng sūn yàn mǎn tíng zāi        líng shuāng jìn jiē rén jiàn zhōng xīn dài fèng lái        shuí fēng liú tiān xìng yǒng lián xiāo chū chén āi        zhū mén chù chù duō xián zhèng hǎo yīn cuì tái       
热度:1 作者: [唐朝] 韩溉
类型:

方圆不定性空求,东注沧溟早晚休。

高截碧塘长耿耿,远飞青嶂更悠悠。

潇湘月浸千年色,梦泽烟含万古愁。

别有岭头呜咽处,为君分作断肠流。

shuǐ zuò hán shī
[ [ táng cháo ] ] hán gài
fāng yuán dìng xìng kōng qiú dōng zhù cāng míng zǎo wǎn xiū        gāo jié táng zhǎng gěng gěng yuǎn fēi qīng zhàng gèng yōu yōu        xiāo xiāng yuè jìn qiān nián mèng yān hán wàn chóu        bié yǒu lǐng tóu yān chù wéi jun1 fèn zuò duàn cháng liú       

热度:1 作者: [唐朝] 韩溉
类型:写雪|写风|写人|

雪尽青门弄影微,暖风迟日早莺归。

如凭细叶留春色,须把长条系落晖。

彭泽有情还郁郁,隋堤无主自依依。

世间惹恨偏饶此,可是行人折赠稀。

liǔ
[ [ táng cháo ] ] hán gài
xuě jìn qīng mén nòng yǐng wēi nuǎn fēng chí zǎo yīng guī        píng liú chūn zhǎng tiáo luò huī        péng yǒu qíng hái suí zhǔ        shì jiān hèn piān ráo shì háng rén shé zèng       

热度:2 作者: [唐朝] 韩溉
类型:写雨|写山|写云|往事|

倚空高槛冷无尘,往事闲徵梦欲分。

翠色本宜霜后见,寒声偏向月中闻。

啼猿想带苍山雨,归鹤应和紫府云。

莫向东园竞桃李,春光还是不容君。

sōng
[ [ táng cháo ] ] hán gài
kōng gāo kǎn lěng chén wǎng shì xián zhēng mèng fèn        cuì běn shuāng hòu jiàn hán shēng piān xiàng yuè zhōng wén        yuán xiǎng dài cāng shān guī yīng yún        xiàng dōng yuán jìng táo chūn guāng hái shì róng jun1       

热度:3 作者: [唐朝] 韩溉
类型:写花|写人|落花|写酒|

门掩落花人别后,窗含残月酒醒时。

[ [ táng cháo ] ] hán gài
mén yǎn luò huā rén bié hòu chuāng hán cán yuè jiǔ xǐng shí