闻道维摩面欲焦,他乡相忆客魂消。亦知松柏苍苍色,纵使经霜未肯凋。
wén
闻
yáng
杨
xué
学
shì
士
shì
士
qí
奇
wò
卧
bìng
病
fù
赋
shī
诗
jì
寄
jiǎn
简
shí
十
shǒu
首
qí
其
qī
七
[
[
míng
明
cháo
朝
]
]
hú
胡
yǎn
俨
wén
闻
dào
道
wéi
维
mó
摩
miàn
面
yù
欲
jiāo
焦
,
,
tā
他
xiāng
乡
xiàng
相
yì
忆
kè
客
hún
魂
xiāo
消
。
。
yì
亦
zhī
知
sōng
松
bǎi
柏
cāng
苍
cāng
苍
sè
色
,
,
zòng
纵
shǐ
使
jīng
经
shuāng
霜
wèi
未
kěn
肯
diāo
凋
。
。