古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写风|写山|写水|写草|

有山静而秀,有水清且漪。

风霜空宿翳,草木含幽姿。

huáng shān qiū yín · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
yǒu shān jìng ér xiù yǒu shuǐ qīng qiě        fēng shuāng kōng xiǔ 宿 cǎo hán yōu 姿       
热度:4 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写风|写花|写水|

铮然梧叶响敲风,凉月疏星秋正中。

万顷水花浑老尽,一簪醉日倚残红。

huáng shān qiū yín
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
zhēng rán xiǎng qiāo fēng liáng yuè shū xīng qiū zhèng zhōng        wàn qǐng shuǐ huā hún lǎo jìn zān zuì cán hóng       
热度:3 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雨|写风|写人|

北崦共幽寻,森森万绿新。

柳阴停雨棹,柏迳岸风巾。

幸有宽閒野,堪娱老病身。

只怜人事异,沧海亦扬尘。

qīng shān háng
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
běi yān gòng yōu xún sēn sēn wàn 绿 xīn        liǔ yīn tíng zhào bǎi jìng àn fēng jīn        xìng yǒu kuān jiān kān lǎo bìng shēn        zhī lián rén shì cāng hǎi yáng chén       
热度:6 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雪|写水|民生|写云|写鱼|写羊|写酒|

庖无美炙惟野蓛,爨无积薪用劳轴。

夜半烹酒和雪吞,賸喜吾庐银作屋。

须臾清气散入脾,不觉吟肩楼耸玉。

映书更宜剔鱼蠹,拥被那肯作龟缩。

饱看衮衮来玉尘,搥璧断圭随所触。

地凝瑞气盈欲尺,水剪飞霙出犹六。

化工纤巧妙无伦,春卉秋葩总成仆。

最欣岁岁为农祥,散作阳和遍云谷。

去年一白兆年丰,幸为民力舒穷蹙。

今年将见腊前三,欲为民生洗荼毒。

不思金帐饮羊羔,不思朱门厌酒肉。

目前多幸生苟全生,稍得伸眉犹胜哭。

可怜赤子寒欲僵。

生理不遗升斗蓄。

忧时第杜徒咏嗟,破庐冻死宁令独。

闭门犹喜得高眠,绝胜鲁公书食粥。

xuě yín
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
páo měi zhì wéi cuàn xīn yòng láo zhóu        bàn pēng jiǔ xuě tūn shèng yín zuò        qīng sàn jiào yín jiān lóu sǒng        yìng shū gèng yōng bèi kěn zuò guī suō        bǎo kàn gǔn gǔn lái chén duī duàn guī suí suǒ chù        níng ruì yíng chǐ shuǐ jiǎn fēi yāng chū yóu liù        huà gōng xiān qiǎo miào lún chūn huì qiū zǒng chéng        zuì xīn suì suì wéi nóng xiáng sàn zuò yáng biàn yún        nián bái zhào nián fēng xìng wéi mín shū qióng        jīn nián jiāng jiàn qián sān wéi mín shēng        jīn zhàng yǐn yáng gāo zhū mén yàn jiǔ ròu        qián duō xìng shēng gǒu quán shēng shāo shēn méi yóu shèng        lián chì hán jiāng        shēng shēng dòu        yōu shí yǒng jiē dòng níng lìng        mén yóu gāo mián jué shèng gōng shū shí zhōu       
热度:8 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写花|写山|写水|写人|美人|少年|写梅|写桥|写云|

骈头始生为箨龙,森然而立列群玉。

琮琤有韵天籁鸣,蓊郁成阴云气簇。

楚楚少年来自河,猗猗君子瞻彼澳。

其帝曾致雏鵷来,其枝可留栖凤宿。

月香水影犹更奇,弹压春花千万属。

羞为西子事涂抹,喜作道韫淡妆束。

不居以驿路即溪桥,好傍岩腰与山腹。

谓宜作妃以相从,雅韵幽姿俱不俗。

此君何以待美人。

翠帷重重富罗縠。

美人何以奉此君,碎玉明珠不论斛。

於中更有无价香,迥胜龙涎与麝馥。

此君挺特气不凡,美人窈窕姿尤淑。

执河者友秦大夫,不烦月老绳纡足。

且善为醪以合欢,味过蒲萄及醽醁。

梅之所见乃不然,谓恐为人所指目。

从来洁白不可溷,每鄙仙人华萼绿。

彼固无慊为丈夫,予宁屈体而雌伏。

不如仍作岁寒交,永为贞女甘幽独。

xiàng wēng méi pèi zhú
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
pián tóu shǐ shēng wéi tuò lóng sēn rán ér liè qún        cóng chēng yǒu yùn tiān lài míng wěng chéng yīn yún        chǔ chǔ shǎo nián lái jun1 zhān ào        céng zhì chú yuān lái zhī liú fèng xiǔ 宿        yuè xiāng shuǐ yǐng yóu gèng dàn chūn huā qiān wàn shǔ        xiū wéi 西 shì zuò dào yùn dàn zhuāng shù        驿 qiáo hǎo bàng yán yāo shān        wèi zuò fēi xiàng cóng yùn yōu 姿        jun1 dài měi rén        cuì wéi zhòng zhòng luó        měi rén fèng jun1 suì míng zhū lùn        zhōng gèng yǒu jià xiāng jiǒng shèng lóng xián shè        jun1 tǐng fán měi rén yǎo tiǎo 姿 yóu shū        zhí zhě yǒu qín fán yuè lǎo shéng        qiě shàn wéi láo huān wèi guò táo líng        méi zhī suǒ jiàn nǎi rán wèi kǒng wéi rén suǒ zhǐ        cóng lái jié bái hùn měi xiān rén huá è 绿        qiè wéi zhàng níng ér        réng zuò suì hán jiāo yǒng wéi zhēn gān yōu       
热度:3 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雪|写花|写水|

可亲余暇复奚为,雪霁何妨剩赋诗。

应怪玉峰还翳荟,更怜银屋变茅茨。

结成冰笋方连夜,散作檐花特顷时。

物物要知须返本,冰仍旭水更何疑。

xuě xiāo èr · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
qīn xiá wéi xuě fáng shèng shī        yīng guài fēng hái huì gèng lián yín biàn máo        jié chéng bīng sǔn fāng lián sàn zuò yán huā qǐng shí        yào zhī fǎn běn bīng réng shuǐ gèng       
热度:1 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雨|写花|写山|写水|写人|写雷|杨柳|写梅|写云|

挺然昂霄蟠涧阿,彼美松者非凡槎。

千林摇落乃孤艇,舞春杨柳傞傞。

翛然照水溪一涯,彼美梅者非凡葩。

冰姿皎洁抱清独,漫山桃李徒繁华。

昔人品题信不苟,每以此木与此花。

伊谁挈置小盆盎,高标盘曲良可嗟。

然虽矫失真性,幽香贞色仍堪夸。

况分瑞竹与鼎立,岁寒之侣何以加。

竹尤挺特过二者,逸鞭吐秀吐兰芽。

两枝撑出露头角,一类襁褓髻未丫。

於中此更拔其萃,似觉小异如孟嘉。

会从尺寸达寻丈,摩拂穹汉生云霞。

可亲雅与书帙称,相对慎勿肉食奢。

君这取友莫此尚,此友宁久留君家。

须知调鼎待侍实,岂但水影夸横斜。

须知大才作隆栋,岂但古干森虬蛇。

虚心劲节岂无用,宁在楚楚仪容佳。

为龙致雨行矣神,变化轰雷制电与世驱奸邪。

shuāng zhú sōng méi fēng
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
tǐng rán áng xiāo pán jiàn ā měi sōng zhě fēi fán chá        qiān lín yáo luò nǎi tǐng chūn yáng liǔ suō suō        xiāo rán zhào shuǐ měi méi zhě fēi fán        bīng 姿 jiǎo jié bào qīng màn shān táo fán huá        rén pǐn xìn gǒu měi huā        shuí qiè zhì xiǎo pén àng gāo biāo pán liáng jiē        rán suī jiǎo shī zhēn xìng yōu xiāng zhēn réng kān kuā        kuàng fèn ruì zhú dǐng suì hán zhī jiā        zhú yóu tǐng guò èr zhě biān xiù lán        liǎng zhī chēng chū tóu jiǎo lèi qiǎng bǎo wèi        zhōng gèng cuì jiào xiǎo mèng jiā        huì cóng chǐ cùn xún zhàng qióng hàn shēng yún xiá        qīn shū zhì chēng xiàng duì shèn ròu shí shē        jun1 zhè yǒu shàng yǒu níng jiǔ liú jun1 jiā        zhī diào dǐng dài shì shí dàn shuǐ yǐng kuā héng xié        zhī cái zuò lóng dòng dàn gàn sēn qiú shé        xīn jìn jiē yòng níng zài chǔ chǔ róng jiā        wéi lóng zhì háng shén biàn huà hōng léi zhì diàn shì jiān xié       
热度:2 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写花|写鸟|

三白先春花尺围,玄冥喜不逊伊耆。

盖深岩穴兽无迹,冻合林围鸟不飞。

金帐从教姿侈泰,银城未必可凭依。

卷怀经济姑藏密,闭户高眠未必非。

jiǎ shēn xuě yín
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
sān bái xiān chūn huā chǐ wéi xuán míng xùn        gài shēn yán xué shòu dòng lín wéi niǎo fēi        jīn zhàng cóng jiāo 姿 chǐ tài yín chéng wèi píng        juàn huái 怀 jīng cáng gāo mián wèi fēi       
热度:9 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写山|写人|写梅|写云|

天教滕巽互驱驰,令下东皇莫敢违。

云擘碎绵迷眼界,山遮新黛抹腰围。

众芳被虐难争巧,二麦呈祥不用祈。

片片吹将入檐幕,佳人错认落梅飞。

chūn xuě
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
tiān jiāo téng xùn chí lìng xià dōng huáng gǎn wéi        yún suì mián yǎn jiè shān zhē xīn dài yāo wéi        zhòng fāng bèi nuè nán zhēng qiǎo èr mài chéng xiáng yòng        piàn piàn chuī jiāng yán jiā rén cuò rèn luò méi fēi       
热度:6 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雪|写风|

绿稠红欲尽,架竹引酴醾。

葳蕤晴雪艳,汗漫无边际春风枝。

燕莺相见晚,蜂蝶正忙时。

芳辰似历块,乐事犹残棋。

可怜香骨销,但有绿鬓垂。

春归恨难挽,浮絮盈芳池。

jiā yuán xìng · · èr
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
绿 chóu hóng jìn jià zhú yǐn        wēi ruí qíng xuě yàn hàn màn biān chūn fēng zhī        yàn yīng xiàng jiàn wǎn fēng dié zhèng máng shí        fāng chén kuài shì yóu cán        lián xiāng xiāo dàn yǒu 绿 bìn chuí        chūn guī hèn nán wǎn yíng fāng chí