古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雨|写雪|写风|写花|写山|写人|

青鞋不踏孤山路,辜负逋花今几度。

那知别有姑射居,众谓孤山未必如。

夙昔名传尤愿见,渴想此仙难觌面。

朋来满口誉风神,俨若眼底逢佳人。

枝间独具先天易,惟有太初心默识。

雅游拟问古航船。

索笑相亲须有缘。

閒中积岁玩风月,虐甚祁寒饮霜雪。

此往春浮雨露香,归来万玉争辉光。

wéi tài chū yǒu rén chén pàn méi jiàn háng
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
qīng xié shān huā jīn        zhī bié yǒu shè zhòng wèi shān wèi        míng chuán yóu yuàn jiàn xiǎng xiān nán miàn        péng lái mǎn kǒu fēng shén yǎn ruò yǎn féng jiā rén        zhī jiān xiān tiān wéi yǒu tài chū xīn shí        yóu wèn háng chuán        suǒ xiào xiàng qīn yǒu yuán        jiān zhōng suì wán fēng yuè nuè shèn hán yǐn shuāng xuě        wǎng chūn xiāng guī lái wàn zhēng huī guāng       
热度:6 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写风|写人|抱负|

大乙涵中精,凝聚为夜魄。

皎皎行长空,高圆竞明发。

流辉大江涌,散影千林刻。

骚人抱负奇,一气清相若。

有主此有宾,不劳折柬约。

悠然来几席,玉色照肝膈。

对之启粲齿,嘲弄不为虐,累累喷珠玑,华采互呈豁。

银阙或未完,要君施斧凿。

乘风到广寒,一笑翻成客。

wéi bīn yuè
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
hán zhōng jīng níng wéi        jiǎo jiǎo háng zhǎng kōng gāo yuán jìng míng        liú huī jiāng yǒng sàn yǐng qiān lín        sāo rén bào qīng xiàng ruò        yǒu zhǔ yǒu bīn láo shé jiǎn yuē        yōu rán lái zhào gān        duì zhī càn chǐ 齿 cháo nòng wéi nuè lèi lèi pēn zhū huá cǎi chéng huō        yín què huò wèi wán yào jun1 shī záo        chéng fēng dào guǎng 广 hán xiào fān chéng       
热度:2 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写水|写人|写云|

竹不可无水,有水必有竹。

彼美槃涧阿,碧鲜映澄绿。

漱石戛鸣球,拂云森立玉。

苟得一以清,而况二吾足。

上人要心契,毋但悦其目。

物我趣不侔,亦恐难医俗。

wéi sēng zhú quán shī
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
zhú shuǐ yǒu shuǐ yǒu zhú        měi pán jiàn ā xiān yìng chéng 绿        shù shí jiá míng qiú yún sēn        gǒu qīng ér kuàng èr        shàng rén yào xīn dàn yuè        móu kǒng nán       
热度:3 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雪|写风|写花|写茶|

奇绝生春五出花,僧居著此境尤嘉。

一方寒月浸清影,几度春风生素华。

何必江头千树暗,未如屋角数枝斜。

繙经觅句无尘事,坐对尤宜雪煮茶。

wéi sēng méi tíng
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
jué shēng chūn chū huā sēng zhe jìng yóu jiā        fāng hán yuè jìn qīng yǐng chūn fēng shēng huá        jiāng tóu qiān shù àn wèi jiǎo shù zhī xié        fán jīng chén shì zuò duì yóu xuě zhǔ chá       
热度:3 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写风|写人|

汗漫可以期,列缺可以至。

岂不高且远,未足语超诣。

至人司重玄,妙境此融会。

无声亦无臭,万象於我备。

不必八柱承,不必二极系。

曾城九重居,俨若具乎内。

於焉以泮涣,其乐浩无际。

气凝而社化,举步六合外。

乘轮阆风行,税驾丹丘憩。

逍遥兮周流,斯特迹之寄。

混然吾太虚,游是息於是。

wéi yún tiān yóu
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
hàn màn liè quē zhì        gāo qiě yuǎn wèi chāo        zhì rén zhòng xuán miào jìng róng huì        shēng chòu wàn xiàng bèi        zhù chéng èr        céng chéng jiǔ zhòng yǎn ruò nèi        yān pàn huàn hào        níng ér shè huà liù wài        chéng lún láng fēng háng shuì jià dān qiū        xiāo yáo zhōu liú zhī        hún rán tài yóu shì shì       
热度:2 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雨|写山|写马|写人|

方寸良畴人共有,能耕能敛几人知。

坦平非有山河蜀,存养何殊雨露滋。

盍剖藩篱忘彼我,却明畦畛别公私。

尽多阴{隙日小换马}於中种,播获当为百世菑。

wéi xiāng rén xīn tián
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
fāng cùn liáng chóu rén gòng yǒu néng gēng néng liǎn rén zhī        tǎn píng fēi yǒu shān shǔ cún yǎng shū        pōu fān wàng què míng zhěn bié gōng        jìn duō yīn { { xiǎo huàn } } zhōng zhǒng huò dāng wéi bǎi shì       
热度:3 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:

乃翁不遐遗,招邀至宅里。

芳馨秩俎豆,声歌列纨绮。

寿色窦庭椿,天芬郄枝桂。

皤皤七十叟,义方严教子。

大儿书满架,心惟醉经史。

金朱非所乐,饮食能知味。

篇章落咳唾,葩藻振奇丽。

月眼老增明,三读使予起。

小儿暨若孙,未遑试以艺。

具谓善吟哦,抑亦工诵记。

庭兰其在兹,芬芳殊未既。

chóu xiāng yǒu huì shī
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
nǎi wēng xiá zhāo yāo zhì zhái        fāng xīn zhì dòu shēng liè wán        shòu 寿 dòu tíng chūn 椿 tiān fēn qiè zhī guì        shí sǒu fāng yán jiāo        ér shū mǎn jià xīn wéi zuì jīng shǐ        jīn zhū fēi suǒ yǐn shí néng zhī wèi        piān zhāng luò tuò zǎo zhèn        yuè yǎn lǎo zēng míng sān shǐ 使        xiǎo ér ruò sūn wèi huáng shì        wèi shàn yín ò gōng sòng        tíng lán zài fēn fāng shū wèi       
热度:2 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雨|写风|写梅|写云|

扁舟汎清霅,游屐遍恋。

幽讨离家久,新吟借客看。

槐阴风转夏,梅子雨留寒。

不谓浮云迹,烦君上笔端。

bái zhá shí shān
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
biǎn zhōu qīng zhá yóu biàn liàn        yōu tǎo jiā jiǔ xīn yín jiè kàn        huái yīn fēng zhuǎn xià méi liú hán        wèi yún fán jun1 shàng duān       
热度:0 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写雪|读书|写云|写酒|

吾儒何所事,读书而挟策。

君才郄林枝,灵根芳正发。

笔下富词藻,云锦自天落。

英英光岳气,洒洒冰雪魄。

中秋璧月圆,宜赴广寒约。

桂籍那未香,天公无皂白。

学如禾与稻,既艺宜必获。

于时误儒冠,孰不嗟铸错。

篇章来联翩,有主此有客。

随珠既璀璨,和璞无蹖驳。

有文可与评,有酒可与酌。

长吟不淹宿,捷若蛇赴壑。

喜得罗庾俦,吾乡宜卜宅。

yùn chóu huáng shān
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
suǒ shì shū ér jiā        jun1 cái qiè lín zhī líng gēn fāng zhèng        xià zǎo yún jǐn tiān luò        yīng yīng guāng yuè bīng xuě        zhōng qiū yuè yuán guǎng 广 hán yuē        guì wèi xiāng tiān gōng zào bái        xué dào huò        shí guàn shú jiē zhù cuò        piān zhāng lái lián piān yǒu zhǔ yǒu        suí zhū cuǐ càn chōng        yǒu wén píng yǒu jiǔ zhuó        zhǎng yín yān xiǔ 宿 jié ruò shé        luó chóu xiāng bo zhái       
热度:2 作者: [宋朝] 卫宗武
类型:写风|写梅|

能向早梅前独秀,何妨秋卉后才香。

只嫌一种开何晚,直待东风为发扬。

yùn méi · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wèi zōng
néng xiàng zǎo méi qián xiù fáng qiū huì hòu cái xiāng        zhī xián zhǒng kāi wǎn zhí dài dōng fēng wéi yáng