古诗词大全

热度:9 作者: [宋朝] 崔起之
类型:写山|写人|无奈|

名山绕旌川,未易千百计。

棲零点耸其西,二幕相扞蔽。

柳山与龙山,连亘殆无际。

大鳌从东出,石鼓鉴奇瑞。

华容接鸡形,蔓衍若难制。

给南有梓山,盘屹万里势。

有殿曰甘露,崒嵂插天地。

玉壶枕其北,凫山复相比。

碜岭介凤凰,大洞阐天秘。

无奈分布广,一蹴不可于。

姚君天韵奇,气慨高一世。

胸中饱丘壑,作亭非壮丽。

独能极遐观,领略万山翠。

苍玉无遁形,秀色归一视。

却笑昔人非,所见殊无异。

东亭乱清晖,仅得翠微意,东山罗红裙,未免声色累。

唯君别幽趣,徜佯乐清致。

青山不改旧,令客时一醉。

yáo wàn cuì tíng
[ [ sòng cháo ] ] cuī zhī
míng shān rào jīng chuān wèi qiān bǎi        líng diǎn sǒng 西 èr xiàng gǎn        liǔ shān lóng shān lián gèn dài        áo cóng dōng chū shí jiàn ruì        huá róng jiē xíng màn yǎn ruò nán zhì        gěi nán yǒu shān pán wàn shì        yǒu diàn 殿 yuē gān chā tiān        zhěn běi shān xiàng        chěn lǐng jiè fèng huáng dòng chǎn tiān        nài fèn guǎng 广        yáo jun1 tiān yùn kǎi gāo shì        xiōng zhōng bǎo qiū zuò tíng fēi zhuàng        néng xiá guān lǐng luè wàn shān cuì        cāng dùn xíng xiù guī shì        què xiào rén fēi suǒ jiàn shū        dōng tíng luàn qīng huī jǐn cuì wēi dōng shān luó hóng qún wèi miǎn shēng lèi        wéi jun1 bié yōu cháng yáng qīng zhì        qīng shān gǎi jiù lìng shí zuì