古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 谢伋
类型:

宁复露棱角,明心不受欺。

千年谁可转,空照是宗师。

ruì yán xīng xīng shí
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
níng léng jiǎo míng xīn shòu        qiān nián shuí zhuǎn kōng zhào shì zōng shī       
热度:1 作者: [宋朝] 谢伋
类型:写雪|写风|写花|写梅|写云|

岁云暮矣物华催,江城风光著野梅。

东阁诗成将付与,南枝花发许追陪。

混冰落素应难久,姑雪欺春不并来。

谁为商量开细细,早教玉树映金杯。

péi nèi hàn shàng shū zhàng tóng dào guān méi tíng huì yǒu xiān qíng jiàn
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
suì yún huá cuī jiāng chéng fēng guāng zhe méi        dōng shī chéng jiāng nán zhī huā zhuī péi        hún bīng luò yīng nán jiǔ xuě chūn bìng lái        shuí wéi shāng liàng kāi zǎo jiāo shù yìng jīn bēi       
热度:1 作者: [宋朝] 谢伋
类型:夏天|写水|写人|故事|岁月|江水|写酒|

四月维夏天未暑,天台居民逃室处。

城中屡贵巷陌喧,城外号奴去村墅。

老癃扶杖少者趋,夫弃禾麻妇投杼。

肩随足蹑似同谋,色沮声低咸偶语。

使君高车挽不止,谁其嗣之保闾里。

攀辕卧辙岂留行,遮道填门宁足恃。

三江阻隔江水深,莫使江头有船舣。

我闻此语良足听,呼使来前陈本始。

吾州使君能静治,千里无虞安狱市。

澄之不清扰不浊,尽道使君心似水。

昔襦不足今裤余,良药千金补疮痏。

黄屋近驻钱塘城,愿说政平并讼理。

从今更借二三年,增秩赐金书用玺。

我言此语尔未思,有大於此尔何如。

入为三公自故事,天台美尔公是宜。

德泽但可施一州,润及九里宁独私。

携持却看祖道盛,送车百两多旌麾。

争先劝饮接殷勤,玉酒湛湛皆盈卮。

使君千觞亦未醉,更听小儒前致词。

嗟予待次七闽郡,法式规模知吏师。

忘年屈势待我厚,岁月易得今再期。

送公去郡情更恶,人送作郡知何时。

sòng sūn zhòng huī yóu jun4 zào cháo
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
yuè wéi xià tiān wèi shǔ tiān tái mín táo shì chù        chéng zhōng guì xiàng xuān chéng wài hào cūn shù        lǎo lóng zhàng shǎo zhě tóu zhù        jiān suí niè tóng móu shēng xián ǒu        shǐ 使 jun1 gāo chē wǎn zhǐ shuí zhī bǎo        pān yuán zhé liú háng zhē dào tián mén níng shì        sān jiāng jiāng shuǐ shēn shǐ 使 jiāng tóu yǒu chuán        wén liáng tīng shǐ 使 lái qián chén běn shǐ        zhōu shǐ 使 jun1 néng jìng zhì qiān ān shì        chéng zhī qīng rǎo zhuó jìn dào shǐ 使 jun1 xīn shuǐ        jīn liáng yào qiān jīn chuāng yòu        huáng jìn zhù qián táng chéng yuàn shuō zhèng píng bìng sòng        cóng jīn gèng jiè èr sān nián zēng zhì jīn shū yòng        yán ěr wèi yǒu ěr        wéi sān gōng shì tiān tái měi ěr gōng shì        dàn shī zhōu rùn jiǔ níng        xié chí què kàn dào shèng sòng chē bǎi liǎng duō jīng huī        zhēng xiān quàn yǐn jiē yīn qín jiǔ zhàn zhàn jiē yíng zhī        shǐ 使 jun1 qiān shāng wèi zuì gèng tīng xiǎo qián zhì        jiē dài mǐn jun4 shì guī zhī shī        wàng nián shì dài hòu suì yuè jīn zài        sòng gōng jun4 qíng gèng è rén sòng zuò jun4 zhī shí       
热度:2 作者: [宋朝] 谢伋
类型:写山|

灵石山头路,君应访药寮。

竹阴竹个密,松色数章乔。

季弟方从政,孤僧伴采樵。

为言心已往,不待楚词招。

sòng tōng shǒu yán 沿 tiān tái èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
líng shí shān tóu jun1 yīng fǎng 访 yào liáo        zhú yīn zhú sōng shù zhāng qiáo        fāng cóng zhèng sēng bàn cǎi qiáo        wéi yán xīn wǎng dài chǔ zhāo       
热度:2 作者: [宋朝] 谢伋
类型:写水|

静听天台事,兹行毋惮劳。

水和青屿出,霞起赤城高。

佛寺炊乌饭,仙宫压白醪。

奉符须少缓,处处可游遨。

sòng tōng shǒu yán 沿 tiān tái èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
jìng tīng tiān tái shì háng dàn láo        shuǐ qīng 屿 chū xiá chì chéng gāo        chuī fàn xiān gōng bái láo        fèng shǎo huǎn chù chù yóu áo       
热度:2 作者: [宋朝] 谢伋
类型:写雪|写人|怀人|

一丘膴膴占冈原,夐隔尘寰息世喧。

墙屋曷来营胜地,篮舆不复羡高轩。

当年松菊渊明宅,此日蓬蒿仲蔚园。

奠冢成泥有遗爱,怀人谁为雪沈冤。

guò cháo shǐ 使 jun1 yuán yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
qiū zhàn gāng yuán xuàn chén huán shì xuān        qiáng lái yíng shèng lán xiàn gāo xuān        dāng nián sōng yuān míng zhái péng hāo zhòng wèi yuán        diàn zhǒng chéng yǒu ài huái 怀 rén shuí wéi xuě shěn yuān       
热度:2 作者: [宋朝] 谢伋
类型:写风|写山|写水|山林|哀怨|写云|

地隔三江云水深,那知帝子启山林。

咸京筑馆今谁主,白昼松风哀怨音。

guò guó guǎng 广 ēn
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
sān jiāng yún shuǐ shēn zhī shān lín        xián jīng zhù guǎn jīn shuí zhǔ bái zhòu sōng fēng āi yuàn yīn       
热度:1 作者: [宋朝] 谢伋
类型:写雨|写风|写花|写山|夜雨|写云|

十日元无两日晴,小园幽事最关情。

早披鹤氅看云山,晚踏渔舟趁月明。

夜雨洗来修竹净,晓风吹入瘦松清。

野亭花径缘君埽,枭枭秋声动旆旌。

yào liáo hòu hóng jǐng
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
shí yuán liǎng qíng xiǎo yuán yōu shì zuì guān qíng        zǎo chǎng kàn yún shān wǎn zhōu chèn yuè míng        lái xiū zhú jìng xiǎo fēng chuī shòu sōng qīng        tíng huā jìng yuán jun1 sào xiāo xiāo qiū shēng dòng pèi jīng       
热度:0 作者: [宋朝] 谢伋
类型:写山|写人|写羊|

学士奔波方绕枝,隐者盘旋能避时。

萦纡三径襄枳棘,庇荫万木藏茅茨。

常时理棹去城远,先世卜筑无人知。

高山为屏开锦乡,清泉可鉴堆琉璃。

主人好德乡沈敬,宾客来游邻里窥。

有田千亩何所羡,遗子一经常自期。

莫向清流歌考槃,须知好爵徒尔縻。

驱羊拾芥不难取,濯缨洗耳应复思。

shào xìng jiǎ yín zhèng yuè zhì wén sǒu shān zhuāng
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
xué shì bēn fāng rào zhī yǐn zhě pán xuán néng shí        yíng sān jìng xiāng zhǐ yīn wàn cáng máo        cháng shí zhào chéng yuǎn xiān shì bo zhù rén zhī        gāo shān wéi píng kāi jǐn xiāng qīng quán jiàn duī liú        zhǔ rén hǎo xiāng shěn jìng bīn lái yóu lín kuī        yǒu tián qiān suǒ xiàn jīng cháng        xiàng qīng liú kǎo pán zhī hǎo jué ěr        yáng shí jiè nán zhuó yīng ěr yīng       
热度:5 作者: [宋朝] 谢伋
类型:写雨|写雪|写风|写山|写水|写人|

台岳石为梁,苔滑水湍激。

应真所游处,林杪飞杖锡。

遂令山木閒,变现如所历。

扶疏冠琪玉,不受霜雪滴。

当其含蕊时,知状曾目击。

端如尊者相,相呈咸可觌。

掌合貌甚恭,头光不加幂。

升高真蹑虚,集菀聊憩寂。

枝栖过三宿,神通渺难测。

不於下成蹊,俗眼何曾识。

四皓共木奴,大槐荫土国。

孰非梦幻閒,昧者徒自惑。

况此方广徒,衲身岂人力,我有一瓣香,敬为千百亿。

漂摇风雨中,此地何{副刂换左换亻}仄。

向来专一丘,不受山庭勒。

盘踞来药寮,使我亲封植。

清泉堪晚漱,甘露充朝食。

埽除有浮屠,高下宜降陟。

稽首达声闻,应供毋难色。

líng yán ān biàn cái shī yǒu luó hàn shù zhū tái yuè tuō gēn
[ [ sòng cháo ] ] xiè fán
tái yuè shí wéi liáng tái huá shuǐ tuān        yīng zhēn suǒ yóu chù lín miǎo fēi zhàng        suí lìng shān jiān biàn xiàn suǒ        shū guàn shòu shuāng xuě        dāng hán ruǐ shí zhī zhuàng céng        duān zūn zhě xiàng xiàng chéng xián        zhǎng mào shèn gōng tóu guāng jiā        shēng gāo zhēn niè wǎn liáo        zhī guò sān xiǔ 宿 shén tōng miǎo nán        xià chéng yǎn céng shí        hào gòng huái yīn guó        shú fēi mèng huàn jiān mèi zhě huò        kuàng fāng guǎng 广 shēn rén yǒu bàn xiāng jìng wéi qiān bǎi 亿        piāo yáo fēng zhōng { { huàn zuǒ huàn dān } }        xiàng lái zhuān qiū shòu shān tíng        pán lái yào liáo shǐ 使 qīn fēng zhí        qīng quán kān wǎn shù gān chōng cháo shí        sào chú yǒu gāo xià jiàng zhì        shǒu shēng wén yīng gòng nán