古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写风|写山|写水|写人|写云|

增旧观,旧观已云美。

栋宇未翚飞,贤侯为兴起。

昔时兮清赏,昔日兮清文。

挥弦兮归雁,隐几兮浮云。

八篇合绮丽,万古垂芳芬。

鹤归城郭幸未改,人去典型犹得闻。

风流兮代变,城隅兮势逼。

故迹兮溪山,灵祠兮门阈。

凑香炎於庶繁,局宇宙於褊侧。

惜经度於无地,厌往来於如织。

重旧贯於改作,付流年於未极。

负吟咏之高名,起登眺之太息。

侯至怀古贤,民乐值丰年。

谋始规模壮,竞辰旌旆迁。

落成駥不日,面势快瞻前。

昔人应有待,神交臭兰茝。

泪碑忽已新,革带俨如在。

当时屈望郎,此意属真宰。

楼高兮山远,野旷兮水长。

冥冥兮鸿翼,渺渺兮鸥行。

客至有永日,诗成无短章。

见闻靡不逮,名实非自彰。

yǒng · · qiān nián zēng jiù guān
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
zēng jiù guān jiù guān yún měi        dòng wèi huī fēi xián hóu wéi xìng        shí qīng shǎng qīng wén        huī xián guī yàn yǐn yún        piān wàn chuí fāng fēn        guī chéng guō xìng wèi gǎi rén diǎn xíng yóu wén        fēng liú dài biàn chéng shì        shān líng mén        còu xiāng yán shù fán zhòu biǎn        jīng yàn wǎng lái zhī        zhòng jiù guàn gǎi zuò liú nián wèi        yín yǒng zhī gāo míng dēng tiào zhī tài        hóu zhì huái 怀 xián mín zhí fēng nián        móu shǐ guī zhuàng jìng chén jīng pèi qiān        luò chéng róng miàn shì kuài zhān qián        rén yīng yǒu dài shén jiāo chòu lán zhǐ        lèi bēi xīn dài yǎn zài        dāng shí wàng láng shǔ zhēn zǎi        lóu gāo shān yuǎn kuàng shuǐ zhǎng        míng míng hóng 鸿 miǎo miǎo ōu háng        zhì yǒu yǒng shī chéng duǎn zhāng        jiàn wén dǎi míng shí fēi zhāng       
热度:2 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写雪|写风|写山|登楼|写桥|写云|写酒|

雪垂垂,迥野望中奇。

冥迷一色混,琢镂万般宜。

严风初作意,爱日为收曦。

千山淡若惨,万壑冻无姿。

同云忽沍合,飞絮渐分披。

漫天历乱落,洒槛横斜吹。

粉浸两溪浪,琼削千林枝。

素虬桥枕渚,冰柱瓦流澌。

田种皆雍伯,弦绝非子期。

沙头雁影灭,城角乌声悲。

烟孤辨村墅,天沈迷酒旗。

爱登楼之纵目,忘起粟之侵肌。

忽愁容以暂开,漏朝晖之照瞩。

射积素之峰岭,认微波之溪谷。

灿垂檐之明珠,烂开府之君玉。

凛暮寒而复凝,洒夜声而相续。

靓开阖以多端,玩朝昏而未足。

孤松气独刚,百谷土增沃。

积阴那可久,见晛深所欲。

白雪与阳春,愿赓郢中曲。

yǒng · · dōng xuě chuí chuí
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
xuě chuí chuí jiǒng wàng zhōng        míng hún zhuó lòu wàn bān        yán fēng chū zuò ài wéi shōu        qiān shān dàn ruò cǎn wàn dòng 姿        tóng yún fēi jiàn fèn        màn tiān luàn luò kǎn héng xié chuī        fěn jìn liǎng làng qióng xuē qiān lín zhī        qiú qiáo zhěn zhǔ bīng zhù liú        tián zhǒng jiē yōng xián jué fēi        shā tóu yàn yǐng miè chéng jiǎo shēng bēi        yān biàn cūn shù tiān shěn jiǔ        ài dēng lóu zhī zòng wàng zhī qīn        chóu róng zàn kāi lòu cháo huī zhī zhào zhǔ        shè zhī fēng lǐng rèn wēi zhī        càn chuí yán zhī míng zhū làn kāi zhī jun1        lǐn hán ér níng shēng ér xiàng        liàng kāi duō duān wán cháo hūn ér wèi        sōng gāng bǎi zēng        yīn jiǔ jiàn xiàn shēn suǒ        bái xuě yáng chūn yuàn gēng yǐng zhōng       
热度:2 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写景|写风|山水|写山|写水|写草|写云|

掞英词,英词有微意。

怀章恋双阙,吟情深六义。

秋月清可依,春风惠无私。

草桐感霜露,鸿鹤伤羽仪。

解玉佩,去朝会,驾朱旛,张皂盖。

张盖非不荣,解佩难为情。

青緺矫濁侈,锦帐怀休明。

邦衣未容褫,况值佳山水。

时来一登临,清旷豁千里。

既为茲土愁,复云茲土美。

揖林壑,俯清沦,摛锦绣,歌阳春。

天球鸣兮朱弦奏,朱弦奏兮玉律新。

灵均渊源,建安风度。

参众体於柏梁,接遗声於楚赋。

值重光,叹盈缺。

曳长裾,怀散聚。

想西园兮不复游,典南尉兮未能去。

薄淮阳之见疎,幸浮邱而来顾。

非流落以为患,谅热中而怨慕。

景入咏以增辉,诗因楼而得趣。

嗟暗投於拙目,指微瑕於宝璐。

高文一何寥,绝境亦难遇,子期久云亡,蚍蜉只撼树。

yǒng · · yǒng yǎn yīng
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
yǎn yīng yīng yǒu wēi        huái 怀 zhāng liàn shuāng què yín qíng shēn liù        qiū yuè qīng chūn fēng huì        cǎo tóng gǎn shuāng hóng 鸿 shāng        jiě pèi cháo huì jià zhū fān zhāng zào gài        zhāng gài fēi róng jiě pèi nán wéi qíng        qīng guā jiǎo zhuó chǐ jǐn zhàng huái 怀 xiū míng        bāng wèi róng chǐ kuàng zhí jiā shān shuǐ        shí lái dēng lín qīng kuàng huō qiān        wéi chóu yún měi        lín qīng lún chī jǐn xiù yáng chūn        tiān qiú míng zhū xián zòu zhū xián zòu xīn        líng jun1 yuān yuán jiàn ān fēng        cān zhòng bǎi liáng jiē shēng chǔ        zhí zhòng guāng tàn yíng quē        zhǎng huái 怀 sàn        xiǎng 西 yuán yóu diǎn nán wèi wèi néng        báo huái yáng zhī jiàn shū xìng qiū ér lái        fēi liú luò wéi huàn liàng zhōng ér yuàn        jǐng yǒng zēng huī shī yīn lóu ér        jiē àn tóu zhuō zhǐ wēi xiá bǎo        gāo wén liáo jué jìng nán jiǔ yún wáng zhī hàn shù       
热度:4 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写景|写风|写山|写水|写人|写草|写云|

经营得要领,呈露入轩闼。

迢迢括苍山,虬龙南北环。

中含七邑壤,下注溪流湾。

昔楼已据胜,今楼与名称。

东西倍轩豁,高下增比兴。

极目送朝宗,目穷波未穷。

万里出寸碧,千里来雄风。

地迥月偏蚤,草绵心易忡。

窗影射朝白,檐牙留晚红。

村村辨回互,树树分玲珑。

长烟低抹岸,远水净涵空。

云间无迅翼,天末识归篷。

轮奂覩新作,邦人胡不乐。

憧憧绝纷扰,寂寂宜淡泊。

溪响答棋声,云影入杯酌。

守澄心自知,客至意亦宜。

哦诗句易得,凭槛坐忘疲。

垂名千古地,一朝风景异。

楹压闾阎,邱壑输胸次。

清游未渠央,吾民那可忘。

词章贲高阁,前后两甘棠。

yǒng · · wàn xiàng chū xīn
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
jīng yíng yào lǐng chéng xuān        tiáo tiáo kuò cāng shān qiú lóng nán běi huán        zhōng hán rǎng xià zhù liú wān        lóu shèng jīn lóu míng chēng        dōng 西 bèi xuān huō gāo xià zēng xìng        sòng cháo zōng qióng wèi qióng        wàn chū cùn qiān lái xióng fēng        jiǒng yuè piān zǎo cǎo mián xīn chōng        chuāng yǐng shè cháo bái yán liú wǎn hóng        cūn cūn biàn huí shù shù fèn líng lóng        zhǎng yān àn yuǎn shuǐ jìng hán kōng        yún jiān xùn tiān shí guī péng        lún huàn xīn zuò bāng rén        chōng chōng jué fēn rǎo dàn        xiǎng shēng yún yǐng bēi zhuó        shǒu chéng xīn zhī zhì        ò shī píng kǎn zuò wàng        chuí míng qiān cháo fēng jǐng        yíng yán qiū shū xiōng        qīng yóu wèi yāng mín wàng        zhāng bēn gāo qián hòu liǎng gān táng       
热度:4 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写风|写山|写水|写湖|

众水汇山麓,平湖天宇宽。

千家连岛屿,十里带林峦。

柳长波澜阔,荷衰风月寒。

吾将乘一棹,谁与办纶竿。

xiù chuān
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
zhòng shuǐ huì shān píng tiān kuān        qiān jiā lián dǎo 屿 shí dài lín luán        liǔ zhǎng lán kuò shuāi fēng yuè hán        jiāng chéng zhào shuí bàn lún gān 竿       
热度:5 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写风|写山|写水|

流泉在石上,细路在石下。

石宇闭复开,竹树邃而雅。

我来不值桂壑风,月寒病骨艰迎逢。

野田午后爱日烘,杖藜扶去穿谾豅。

霜清水落石正瘦,落叶拥径行龙钟。

决流作瀑飞短虹,小阁踞坐尘虑空。

萧然一笑出山去,回首峻壁纷青红。

shí dòng
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
liú quán zài shí shàng zài shí xià        shí kāi zhú shù suì ér        lái zhí guì fēng yuè hán bìng jiān yíng féng        tián hòu ài hōng zhàng chuān 穿 lóng lóng        shuāng qīng shuǐ luò shí zhèng shòu luò yōng jìng háng lóng zhōng        jué liú zuò bào fēi duǎn hóng xiǎo zuò chén kōng        xiāo rán xiào chū shān huí shǒu jun4 fēn qīng hóng       
热度:6 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写雨|写风|写花|写山|写水|儿童|写马|写雷|写桥|写云|

篮舆东出雨初收,众山捲雾奔苍虬。

麦田濛濛连千畴,去年见种今见秋。

农家椀大即快活,使君不去能无羞。

春光欲尽谁挽留,千林薿薿新绿柔。

桐花远近淡无色,自开自落那关愁。

洞天为我暂晴霁,使我蜡屐穷冥搜。

天门发秀万马下,水口离立群峰稠。

瀑泉对面泻绝壁,宝剑却倚丹凤楼。

溪声喷薄雷震动,石色古怪神剜鎪。

洞门谽谺风飕飕,香炉峰下蛟龙湫。

中峰特秀小为贵,左右旌节森戈矛。

几时秘奥一日覩,谈笑指示君知不。

精庐但欲占胜处,专事栋宇非良谋。

飞阁跨水纳佳气,突兀堂殿居上头。

轩窗高下有奇致,洗涤肺腑明双眸。

我将於此栖羽流,凤笙鹤驾应来游。

丹成一举淩九州,下视濁世如浮沤。

灵祠款谒路阻修,层岩曲涧邃且幽。

经营轮奂亦未主不,挥金助尔何须求。

晚云漠漠鸣雨鸠,仆痡泥滑吾欲休。

虹桥列炬促归骑,城鼓已报初更筹。

追攀别乘聊复尔,乘兴何如王子猷。

习池不为倒载去,儿童不用拍手拦街讴。

yóu gài zhú shān
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
lán dōng chū chū shōu zhòng shān juǎn bēn cāng qiú        mài tián méng méng lián qiān chóu nián jiàn zhǒng jīn jiàn qiū        nóng jiā wǎn kuài huó shǐ 使 jun1 néng xiū        chūn guāng jìn shuí wǎn liú qiān lín xīn 绿 róu        tóng huā yuǎn jìn dàn kāi luò guān chóu        dòng tiān wéi zàn qíng shǐ 使 qióng míng sōu        tiān mén xiù wàn xià shuǐ kǒu qún fēng chóu        bào quán duì miàn xiè jué bǎo jiàn què dān fèng lóu        shēng pēn báo léi zhèn dòng shí guài shén wān sōu        dòng mén hān xiā fēng sōu sōu xiāng fēng xià jiāo lóng qiū        zhōng fēng xiù xiǎo wéi guì zuǒ yòu jīng jiē sēn máo        shí ào tán xiào zhǐ shì jun1 zhī        jīng dàn zhàn shèng chù zhuān shì dòng fēi liáng móu        fēi kuà shuǐ jiā táng diàn 殿 shàng tóu        xuān chuāng gāo xià yǒu zhì fèi míng shuāng móu        jiāng liú fèng shēng jià yīng lái yóu        dān chéng líng jiǔ zhōu xià shì zhuó shì ōu        líng kuǎn xiū céng yán jiàn suì qiě yōu        jīng yíng lún huàn wèi zhǔ huī jīn zhù ěr qiú        wǎn yún míng jiū huá xiū        hóng qiáo liè guī chéng bào chū gèng chóu        zhuī pān bié chéng liáo ěr chéng xìng wáng yóu        chí wéi dǎo zǎi ér tóng yòng pāi shǒu lán jiē ōu       
热度:4 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写草|写云|

草色红泉井,桐阴白板扉。

徘徊不忍去,坐待白云归。

cūn shě
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
cǎo hóng quán jǐng tóng yīn bái bǎn fēi        pái huái rěn zuò dài bái yún guī       
热度:3 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写雨|写山|寂寞|写酒|

爱山欲作杪秋寻,薄宦逢回倦壮心。

排遣牢愁须鲁酒,激扬逸气和春音。

归与物色荒山径,晚矣功名惜雨阴。

寂寞孤芳聊自守,不殊兰芷在深林。

suǒ yáng shī · · líng
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
ài shān zuò miǎo qiū xún báo huàn féng huí juàn zhuàng xīn        pái qiǎn láo chóu jiǔ yáng chūn yīn        guī huāng shān jìng wǎn gōng míng yīn        fāng liáo shǒu shū lán zhǐ zài shēn lín       
热度:4 作者: [宋朝] 唐仲友
类型:写雪|写山|写水|夕阳|

诗来得得巧搜寻,清似壶冰洗我心。

白雪阳春皆绝唱,高山流水欠知音。

秦淮淼淼涵秋影,楚岸迢迢起夕阳。

此际须君速相就,寒鸦趁侣欲投林。

suǒ yáng shī
[ [ sòng cháo ] ] táng zhòng yǒu
shī lái qiǎo sōu xún qīng bīng xīn        bái xuě yáng chūn jiē jué chàng gāo shān liú shuǐ qiàn zhī yīn        qín huái miǎo miǎo hán qiū yǐng chǔ àn tiáo tiáo yáng        jun1 xiàng jiù hán chèn tóu lín