古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写山|写水|

秘祖高怀傲帝王,远孙依旧晦文章。

不须苦要为官去,看水看山味最长。

diào tái duì yán shì lóu sān shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
gāo huái 怀 ào wáng yuǎn sūn jiù huì wén zhāng        yào wéi guān kàn shuǐ kàn shān wèi zuì zhǎng       
热度:2 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写山|

扁舟江上几曾经,山崦层楼似画屏。

岂料今为倚楼客,谁能添我入丹青。

diào tái duì yán shì lóu sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
biǎn zhōu jiāng shàng céng jīng shān yān céng lóu huà píng        liào jīn wéi lóu shuí néng tiān dān qīng       
热度:1 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写鬼|

内外及中间,无处寻这个。

若舍内外中,又向鬼窟坐。

团团踏故迹,笑杀牛挽磨。

随处即个中,始显机用大。

yǒng tài xiǎn shàng rén zhōng ān · · líng
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
nèi wài zhōng jiān chù xún zhè        ruò shě nèi wài zhōng yòu xiàng guǐ zuò        tuán tuán xiào shā niú wǎn        suí chù zhōng shǐ xiǎn yòng       
热度:2 作者: [宋朝] 滕岑
类型:

葛藤遍诸方,悟老能几个。

谁知个中庵,炉火但趺坐。

斋钵幸不空。

法轮常自磨。

饥餐困来眠,工夫没量大。

yǒng tài xiǎn shàng rén zhōng ān
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
téng biàn zhū fāng lǎo néng        shuí zhī zhōng ān huǒ dàn zuò        zhāi xìng kōng        lún cháng        cān kùn lái mián gōng méi liàng       
热度:3 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写风|写山|写云|写酒|

漏云残日凄欲阴,占巢归鹭纷投林。

风吹旷野暮色白,山近小窗秋意深。

已将梦事了得丧,更凭杯酒寄浮沉。

书生习气难料理,有底苦吟劳此心。

xián
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
lòu yún cán yīn zhàn cháo guī fēn tóu lín        fēng chuī kuàng bái shān jìn xiǎo chuāng qiū shēn        jiāng mèng shì le sàng gèng píng bēi jiǔ chén        shū shēng nán liào yǒu yín láo xīn       
热度:4 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写人|

向人未肯吐芳心,玉困香融已不禁。

久矣禅心无色想,如何对此独沉吟。

· ·
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
xiàng rén wèi kěn fāng xīn kùn xiāng róng jìn        jiǔ chán xīn xiǎng duì chén yín       
热度:1 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写人|

红紫从渠巧斗新,不妨自着素衣巾。

中庭今夜群仙戏,总是广寒宫里人。

· · líng
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
hóng cóng qiǎo dòu xīn fáng zhe jīn        zhōng tíng jīn qún xiān zǒng shì guǎng 广 hán gōng rén       
热度:2 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写酒|

群芳谁不让天柔,笑杀金沙敢并游。

少借余妍入樽酒,真堪一斗博凉州。

[ [ sòng cháo ] ] téng cén
qún fāng shuí ràng tiān róu xiào shā jīn shā gǎn bìng yóu        shǎo jiè yán zūn jiǔ zhēn kān dòu liáng zhōu       
热度:2 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写山|写水|写人|写鱼|

天公哀此生人苦,潸然出涕洒下土。

五昼五夜涕不已,平陆成河山作渚。

是方为邑本霔下,今者之变顷未睹。

何止人家水半扉,或压或溺遍处所。

举家老稚几为鱼,夜乘一叶投山坞。

虽知此邦祸可免,颇念吾庐欹莫拄。

朝登山巅聊放目,流尸蔽江可胜数。

何处奔洪之所挤,一旦至斯辜非汝。

天公用是涕愈流,阳侯正自喜且舞。

我愿天公且收涕,忧之反伤亦奚补。

但令老眼开日月,苍生自然得安堵。

xīn chǒu shuǐ
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
tiān gōng āi shēng rén shān rán chū xià        zhòu píng chéng shān zuò zhǔ        shì fāng wéi běn zhù xià jīn zhě zhī biàn qǐng wèi        zhǐ rén jiā shuǐ bàn fēi huò huò biàn chù suǒ        jiā lǎo zhì wéi chéng tóu shān        suī zhī bāng huò miǎn niàn zhǔ        cháo dēng shān diān liáo fàng liú shī jiāng shèng shù        chù bēn hóng zhī suǒ dàn zhì fēi        tiān gōng yòng shì liú yáng hóu zhèng qiě        yuàn tiān gōng qiě shōu yōu zhī fǎn shāng        dàn lìng lǎo yǎn kāi yuè cāng shēng rán ān       
热度:2 作者: [宋朝] 滕岑
类型:写湖|写酒|

曾向林间对酒卮,不嫌俗物亦伸眉。

江湖若许同归去,能为先生理钓丝。

zèng sān jué · ·
[ [ sòng cháo ] ] téng cén
céng xiàng lín jiān duì jiǔ zhī xián shēn méi        jiāng ruò tóng guī néng wéi xiān shēng diào