古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 吴可
类型:写山|写马|写人|

佳节初回苦未凉,疏林高下半青黄。

佩茱颇喜人犹健,采菊还怜蝶尚狂。

不惜登山聊举句,欲因戏马漫擎苍。

笑欹醉帽归来晚,稍觉幽庭月似霜。

jiǔ
[ [ sòng cháo ] ]
jiā jiē chū huí wèi liáng shū lín gāo xià bàn qīng huáng        pèi zhū rén yóu jiàn cǎi hái lián dié shàng kuáng        dēng shān liáo yīn màn qíng cāng        xiào zuì mào guī lái wǎn shāo jiào yōu tíng yuè shuāng       
热度:1 作者: [宋朝] 吴可
类型:写山|写马|写云|月下|

我不识赵子,见此便得之。

谈笑出丘壑,粲然备四时。

似闻月旦评,气压渊明诗。

马卿宰白下,惯作烟云嬉。

归来九衢尘,旧好不少移。

殷勤著怀袖,亦足慰梦思。

我本家北阜,一官老京师。

颇怀月下松,披图觅幽姿。

正恐林间鹤,怨我归无期。

那知此心在,衡宇终栖迟。

谁怜阿堵中,几有一斛泥。

愿分溪上山,供我笏拄颐。

shàng yuán suǒ cáng zhào yǐn huà yuān míng shī
[ [ sòng cháo ] ]
shí zhào jiàn biàn 便 zhī        tán xiào chū qiū càn rán bèi shí        wén yuè dàn píng yuān míng shī        qīng zǎi bái xià guàn zuò yān yún        guī lái jiǔ chén jiù hǎo shǎo        yīn qín zhe huái 怀 xiù wèi mèng        běn jiā běi guān lǎo jīng shī        huái 怀 yuè xià sōng yōu 姿        zhèng kǒng lín jiān yuàn guī        zhī xīn zài héng zhōng chí        shuí lián ā zhōng yǒu        yuàn fèn shàng shān gòng zhǔ       
热度:1 作者: [宋朝] 吴可
类型:儿童|写人|

清江料事错,来作刳肠翁。

不知几许灵,堕此朽骨中。

时出纵横文,随意侮儿童。

谁识轩中人,本自无吉凶。

平生不惊俗,要与众客同。

人言可为鉴,试卜来年丰。

zhì guī xuān
[ [ sòng cháo ] ]
qīng jiāng liào shì cuò lái zuò cháng wēng        zhī líng duò xiǔ zhōng        shí chū zòng héng wén suí ér tóng        shuí shí xuān zhōng rén běn xiōng        píng shēng jīng yào zhòng tóng        rén yán wéi jiàn shì bo lái nián fēng       
热度:3 作者: [宋朝] 吴可
类型:写雨|写风|写云|

老木拔云苍翠起,新篁挟雨枝叶美。

下有数峰莓苔寒,先生俯仰一笑喜。

乘兴把书坐秋风,超然吐论飞长虹。

客星忽去璧月上,陶陶醉卧玻璃中。

qiào cuì xuān shī
[ [ sòng cháo ] ]
lǎo yún cāng cuì xīn huáng jiā zhī měi        xià yǒu shù fēng méi tái hán xiān shēng yǎng xiào        chéng xìng shū zuò qiū fēng chāo rán lùn fēi zhǎng hóng        xīng yuè shàng táo táo zuì zhōng       
热度:1 作者: [宋朝] 吴可
类型:写鸟|写人|夕阳|

密竹藏啼鸟,荒村起白烟。

人行秋色里,家在夕阳边。

[ [ sòng cháo ] ]
zhú cáng niǎo huāng cūn bái yān        rén háng qiū jiā zài yáng biān       
热度:1 作者: [宋朝] 吴可
类型:写风|写花|写人|风俗|

饮中境界妙四海,楚屈未知风俗淳。

陶然席地已忘载,夜缚瓮下初不嗔。

逃禅骂坐本真率,时一中之眇万物。

纵兵端欲卷愁城,乐贤未始忘欢伯。

佳处风光殊可人,好德悬知必有邻。

黄花解劝张季鹰,俗妇那识刘伯伦。

世间万物败人决,不如常作个中计。

zuì xiāng shī
[ [ sòng cháo ] ]
yǐn zhōng jìng jiè miào hǎi chǔ wèi zhī fēng chún        táo rán wàng zǎi wèng xià chū chēn        táo chán zuò běn zhēn shí zhōng zhī miǎo wàn        zòng bīng duān juàn chóu chéng xián wèi shǐ wàng huān        jiā chù fēng guāng shū rén hǎo xuán zhī yǒu lín        huáng huā jiě quàn zhāng yīng shí liú lún        shì jiān wàn bài rén jué cháng zuò zhōng       
热度:0 作者: [宋朝] 吴可
类型:写酒|

圣泽朝来净世缘,不教仙骨堕儒门。

金龟换酒当年客,白鹿升天后世孙。

泉石招君友猿鹤,利名怜我醉朝昏。

麻衣笑著掉头去,何处抱琴追绮园。

sòng xiù cái wéi dào shì
[ [ sòng cháo ] ]
shèng cháo lái jìng shì yuán jiāo xiān duò mén        jīn guī huàn jiǔ dāng nián bái 鹿 shēng tiān hòu shì sūn        quán shí zhāo jun1 yǒu yuán míng lián zuì cháo hūn        xiào zhe diào tóu chù bào qín zhuī yuán       
热度:1 作者: [宋朝] 吴可
类型:写山|写水|写马|写人|写云|行路|写鱼|

连侯爱画鱼,李侯爱画山。

诗情动幽怀,摹写不少閒。

骚雅移丹青,妙寄云水间。

翻然欲登涉,试寻芷与兰。

我不一音解,早年便挂冠。

养拙颓檐下,任真亦足欢。

敌骑践江浙,少长奔荆蛮。

却行处狼区,益知行路难。

乱来战未息,老去食转艰。

前年治南亩,颇喜人牛安。

力耕日以广,心事日以宽。

行当遂野性,策杖寻江干。

云深几茅屋,柳映一柴关。

扁舟鸣拨刺,危亭秀孱颜。

安得两玉人,邻曲相追攀。

真赏会心处,应当谢毫端。

长哦洗兵马,随意罗杯盘。

伯雅要倾倒,莫厌数往还。

愿如三径松,余生同岁寒。

sòng qīng
[ [ sòng cháo ] ]
lián hóu ài huà hóu ài huà shān        shī qíng dòng yōu huái 怀 xiě shǎo jiān        sāo dān qīng miào yún shuǐ jiān        fān rán dēng shè shì xún zhǐ lán        yīn jiě zǎo nián biàn 便 guà guàn        yǎng zhuō tuí yán xià rèn zhēn huān        jiàn jiāng zhè shǎo zhǎng bēn jīng mán        què háng chù láng zhī háng nán        luàn lái zhàn wèi lǎo shí zhuǎn jiān        qián nián zhì nán rén niú ān        gēng guǎng 广 xīn shì kuān        háng dāng suí xìng zhàng xún jiāng gàn        yún shēn máo liǔ yìng chái guān        biǎn zhōu míng wēi tíng xiù chán yán        ān liǎng rén lín xiàng zhuī pān        zhēn shǎng huì xīn chù yīng dāng xiè háo duān        zhǎng ò bīng suí luó bēi pán        yào qīng dǎo yàn shù wǎng hái        yuàn sān jìng sōng shēng tóng suì hán       
热度:2 作者: [宋朝] 吴可
类型:写风|写山|写马|月下|写酒|

尘埃没我马,掉鞅吟公诗。

诗中有江山,不觉在京师。

下马自叩门,来寻元紫芝。

欲扫名利心,笑挹丘壑姿。

东檐坐无毡,北风吹酒卮。

蟹螯互劝酬,坠车两不辞。

听公击节吟,悲壮亦自奇。

看公醉山倒,了不遣客归。

客归意亦好,月色到处随。

诗成月下写,淡墨任倾欹。

平生不知韵,兴来聊续之。

词达语更正,识者未必嗤。

guò zuì yín tòng yǐn yuè xià shū
[ [ sòng cháo ] ]
chén āi méi diào yāng yín gōng shī        shī zhōng yǒu jiāng shān jiào zài jīng shī        xià kòu mén lái xún yuán zhī        sǎo míng xīn xiào qiū 姿        dōng yán zuò zhān běi fēng chuī jiǔ zhī        xiè áo quàn chóu zhuì chē liǎng        tīng gōng jiē yín bēi zhuàng        kàn gōng zuì shān dǎo le qiǎn guī        guī hǎo yuè dào chù suí        shī chéng yuè xià xiě dàn rèn qīng        píng shēng zhī yùn xìng lái liáo zhī        gèng zhèng shí zhě wèi chī       
热度:1 作者: [宋朝] 吴可
类型:写雨|写风|写山|写水|

竹杖芒鞋蹋短蓬,没篙春水饱帆风。

两关三寺山无数,尽在蒙蒙烟雨中。

guò cháo
[ [ sòng cháo ] ]
zhú zhàng máng xié duǎn péng méi gāo chūn shuǐ bǎo fān fēng        liǎng guān sān shān shù jìn zài méng méng yān zhōng