古诗词大全

热度:2 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写雨|写风|写人|写云|写酒|

溪风恶如虎,力与林木斗。

其声一何猛,掩耳不敢受。

兼以疾雨至,昏黑迷白昼。

偶然在中途,非前亦非后。

重重加覆盖,舟小还易漏。

自晨直至暮,不容一伸脰。

昏昏蒙被眠,一任蓬且垢。

村墟断往来,酒食无可售。

幸有二三子,清谈首相辏。

不然独高卧,愁寂谁与救。

古人曾有云,终朝不飘骤。

何为连日夜,启绪乃弗收。

客子何足道,田间稻方秀。

三叹不可言,只恐明日又。

é kǒu fēng
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
fēng è lín dòu        shēng měng yǎn ěr gǎn shòu        jiān zhì hūn hēi bái zhòu        ǒu rán zài zhōng fēi qián fēi hòu        zhòng zhòng jiā gài zhōu xiǎo hái lòu        chén zhí zhì róng shēn dòu        hūn hūn méng bèi mián rèn péng qiě gòu        cūn duàn wǎng lái jiǔ shí shòu        xìng yǒu èr sān qīng tán shǒu xiàng còu        rán gāo chóu shuí jiù        rén céng yǒu yún zhōng cháo piāo zhòu        wéi lián nǎi shōu        dào tián jiān dào fāng xiù        sān tàn yán zhī kǒng míng yòu       
热度:1 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写人|

吾家本市人,南濠居百年。

自我始为士,家无一简编。

辛勤一十载,购求心颇专。

小者虽未备,大者亦略全。

经史及子集,无非前古传。

一一红纸装,辛苦手自穿。

当怒读则喜,当病读则痊。

恃此用为命,纵横堆满前。

当时作书者,非圣必大贤。

岂待开卷看,抚弄亦欣然。

奈何家人愚,心惟财货先。

坠地不肯拾,坏烂无与怜。

尽吾一生已,死不留一篇。

朋友有读者,番当相奉捐。

胜遇不肖子,持去将鬻钱。

shū chú shàng
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
jiā běn shì rén nán háo bǎi nián        shǐ wéi shì jiā jiǎn biān        xīn qín shí zǎi gòu qiú xīn zhuān        xiǎo zhě suī wèi bèi zhě luè quán        jīng shǐ fēi qián chuán        hóng zhǐ zhuāng xīn shǒu chuān 穿        dāng dāng bìng quán        shì yòng wéi mìng zòng héng duī mǎn qián        dāng shí zuò shū zhě fēi shèng xián        dài kāi juàn kàn nòng xīn rán        nài jiā rén xīn wéi cái huò xiān        zhuì kěn shí huài làn lián        jìn shēng liú piān        péng yǒu yǒu zhě fān dāng xiàng fèng juān        shèng xiāo chí jiāng qián       
热度:0 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写雨|写风|写山|写人|写鬼|写雷|写湖|写云|

山中日日望雨至,立向山头看云气。

今朝且喜雨果来,阴云成片当天坠。

云之来兮奇且特,有如推山而至遮尽半天黑。

黑云上有白云行,白白黑黑兮重复轻。

不知黑云是风白是雨,白云多处先沾注。

云中雨脚略可观,数条当天大如柱。

此云先自北方起汗漫,只谓太湖中来返头看。

忽然风自东向来,却把西方之云尽吹散。

众人观者都言苦,日日望雨又不雨。

幸得一片云,推来自天北。

须臾变作大云,有黑亦有白。

令人观之恐怖生,若要作雨不如此不得。

雨未至兮雷先鸣,惊人不须用多,只一声魈肝鬼胆不知在何处,世上亦有奸人立不住。

树头萧萧风作闹,如今却是雨真到。

吾且闭门高坐看汝落,落到三日五日也不恶。

jīn shān shǔ wàng zuò xiào chuān
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
shān zhōng wàng zhì xiàng shān tóu kàn yún        jīn cháo qiě guǒ lái yīn yún chéng piàn dāng tiān zhuì        yún zhī lái qiě yǒu tuī shān ér zhì zhē jìn bàn tiān hēi        hēi yún shàng yǒu bái yún háng bái bái hēi hēi zhòng qīng        zhī hēi yún shì fēng bái shì bái yún duō chù xiān zhān zhù        yún zhōng jiǎo luè guān shù tiáo dāng tiān zhù        yún xiān běi fāng hàn màn zhī wèi tài zhōng lái fǎn tóu kàn        rán fēng dōng xiàng lái què 西 fāng zhī yún jìn chuī sàn        zhòng rén guān zhě dōu yán wàng yòu        xìng piàn yún tuī lái tiān běi        biàn zuò yún yǒu hēi yǒu bái        lìng rén guān zhī kǒng shēng ruò yào zuò        wèi zhì léi xiān míng jīng rén yòng duō zhī shēng xiāo gān guǐ dǎn zhī zài chù shì shàng yǒu jiān rén zhù        shù tóu xiāo xiāo fēng zuò nào jīn què shì zhēn dào        qiě mén gāo zuò kàn luò luò dào sān è       
热度:1 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写人|惆怅|

病中承数过,清话一炉香。

对食同甘菜,忘形不下床。

壁问间笠破,门外倚藤方。

惆怅明朝别,何人访闷乡。

è shǒu zuò hái shān
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
bìng zhōng chéng shù guò qīng huà xiāng        duì shí tóng gān cài wàng xíng xià chuáng        wèn jiān mén wài téng fāng        chóu chàng míng cháo bié rén fǎng 访 mèn xiāng       
热度:4 作者: [明朝] 杨循吉
类型:山水|写山|写水|写马|写人|

鄙人自从三月来,腹心久已病症瘕。

晨兴至午尚不食,夜枕呻吟睡尤寡。

萧然一榻但高卧,虽有心曲谁与写。

有人谓我病如此,何不抽身向林野。

一闻此言即再拜,谁有爱人如此者。

久知山水淡有味,渐觉功名轻可舍。

况今一病已到骨,兼与世事多痄疨。

病人自合卧活命,安能奔走还骑马。

大凡决事在己心,谋之朋友恶乎可。

乘今秋至天渐凉,定买扁舟向南下。

诸君请自各努力,余非引高毋诮骂。

dōu xià jiāng guī shù huái 怀
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
rén cóng sān yuè lái xīn jiǔ bìng zhèng jiǎ        chén xìng zhì shàng shí zhěn shēn yín shuì yóu guǎ        xiāo rán dàn gāo suī yǒu xīn shuí xiě        yǒu rén wèi bìng chōu shēn xiàng lín        wén yán zài bài shuí yǒu ài rén zhě        jiǔ zhī shān shuǐ dàn yǒu wèi jiàn jiào gōng míng qīng shě        kuàng jīn bìng dào jiān shì shì duō zhà        bìng rén huó mìng ān néng bēn zǒu hái        fán jué shì zài xīn móu zhī péng yǒu è        chéng jīn qiū zhì tiān jiàn liáng dìng mǎi biǎn zhōu xiàng nán xià        zhū jun1 qǐng fēi yǐn gāo qiào       
热度:1 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写山|写马|写人|少年|

昔有支公者,曾为此山客。

至今石磴上,犹存马蹄迹。

寒泉出傍涧,散漫流不息。

何人作大字,笔势甚奇特。

岩岩圆通殿,飞构烂金碧。

春来香火盛,倾城出游适。

施钱日满钵,来往恒络绎。

世人竞刀锥,于此乃不惜。

我当少年时,一岁尝一即。

提携随父兄,娱览常至夕。

别来已几时,何啻十年隔。

此山是名山,先从晋时辟。

非有高行僧,何堪主其席。

今师遂当往,远续前人迹。

我今何以赠,小偈聊塞责。

切烦大士前,我为启胸臆。

慧眼无不观,是物皆润泽。

如何不见我,困此尘俗役。

愿垂杨枝露,洒我一点滴。

不愿官禄高,不求财宝积。

但愿尘劳中,早脱奔走厄。

无灾复无难,居家作禅伯。

保此清净正,永离种种色。

与师结晚交,来著登山屐。

sòng chǔ yán wǎng zhī xíng shān
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
yǒu zhī gōng zhě céng wéi shān        zhì jīn shí dèng shàng yóu cún        hán quán chū bàng jiàn sàn màn liú        rén zuò shì shèn        yán yán yuán tōng diàn 殿 fēi gòu làn jīn        chūn lái xiāng huǒ shèng qīng chéng chū yóu shì        shī qián mǎn lái wǎng héng luò        shì rén jìng dāo zhuī nǎi        dāng shǎo nián shí suì cháng        xié suí xiōng lǎn cháng zhì        bié lái shí chì shí nián        shān shì míng shān xiān cóng jìn shí        fēi yǒu gāo háng sēng kān zhǔ        jīn shī suí dāng wǎng yuǎn qián rén        jīn zèng xiǎo liáo sāi        qiē fán shì qián wéi xiōng        huì yǎn guān shì jiē rùn        jiàn kùn chén        yuàn chuí yáng zhī diǎn        yuàn guān gāo qiú cái bǎo        dàn yuàn chén láo zhōng zǎo tuō bēn zǒu è        zāi nán jiā zuò chán        bǎo qīng jìng zhèng yǒng zhǒng zhǒng        shī jié wǎn jiāo lái zhe dēng shān       
热度:2 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写人|

料应白发有来时,三十登头似未宜。

愁已生根从汝摘,老先呈态要人知。

莫劳晓日梳千下,终见秋霜起一丝。

若道只因诗故白,邻翁元不会吟诗。

jiàn bái
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
liào yīng bái yǒu lái shí sān shí dēng tóu wèi        chóu shēng gēn cóng zhāi lǎo xiān chéng tài yào rén zhī        láo xiǎo shū qiān xià zhōng jiàn qiū shuāng        ruò dào zhī yīn shī bái lín wēng yuán huì yín shī       
热度:3 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写风|写山|写水|写人|写云|

十年不出山,一游即千里。

问师何处来,固亦偶然耳。

人言人闲好,自爱岩谷里。

红尘日扑面,洗眼无清水。

孤身本何将,一钵乃生理。

来既无所牵,去亦谁能止。

昨闻檀越船,风帆欲南指。

别我从此逝,飘飘白云履。

我观世间人,孰不为身使。

唯师乃不然,来往由自己。

归及枇杷熟,忆我青林底。

róng gōng hái jīn shān
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
shí nián chū shān yóu qiān        wèn shī chù lái ǒu rán ěr        rén yán rén xián hǎo ài yán        hóng chén miàn yǎn qīng shuǐ        shēn běn jiāng nǎi shēng        lái suǒ qiān shuí néng zhǐ        zuó wén tán yuè chuán fēng fān nán zhǐ        bié cóng shì piāo piāo bái yún        guān shì jiān rén shú wéi shēn shǐ 使        wéi shī nǎi rán lái wǎng yóu        guī shú qīng lín       
热度:0 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写风|写山|写马|写人|人生|无奈|山林|写酒|

王君悯我将南归,赠我以诗兼以酒。

忽言我实无所病,托以图归诒朋友。

谓君知我不易逢,乃此相疑一向否。

君以我乐山林耶,我非忘世爱陇亩。

衙门晨入酉始出,力不能支空叹愀。

上章得请诚幸甚,向天再拜头屡叩。

小臣蒙擢布衣内,第以进士恩太厚。

仪曹四月百无补,空食廪禄颜可丑。

不因抱病无奈何,岂敢飘然去官守。

君言我意在为文,妄欲求闲营不朽。

人生奇伟在事业,自局儒酸亦何有。

我今且去君亦行,凄风枯林月当九。

君有高幢盛仆马,我有空车载鸡狗。

出城分路两不同,一就官途一林薮。

恐君谓我非病归,不惜叨叨为君剖。

wáng jun1
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
wáng jun1 mǐn jiāng nán guī zèng shī jiān jiǔ        yán shí suǒ bìng tuō guī péng yǒu        wèi jun1 zhī féng nǎi xiàng xiàng fǒu        jun1 shān lín fēi wàng shì ài lǒng        mén chén yǒu shǐ chū néng zhī kōng tàn qiǎo        shàng zhāng qǐng chéng xìng shèn xiàng tiān zài bài tóu kòu        xiǎo chén méng zhuó nèi jìn shì ēn tài hòu        cáo yuè bǎi kōng shí lǐn yán chǒu        yīn bào bìng nài gǎn piāo rán guān shǒu        jun1 yán zài wéi wén wàng qiú xián yíng xiǔ        rén shēng wěi zài shì suān yǒu        jīn qiě jun1 háng fēng lín yuè dāng jiǔ        jun1 yǒu gāo zhuàng shèng yǒu kōng chē zǎi gǒu        chū chéng fèn liǎng tóng jiù guān lín sǒu        kǒng jun1 wèi fēi bìng guī dāo dāo wéi jun1 pōu       
热度:0 作者: [明朝] 杨循吉
类型:写雨|写人|

一阵复一阵,萧萧忽然至。

空堂灯火昏,卧听惟独自。

何哉人世间,有此恶滋味。

能令伏枕人,百计不能寐。

一般听雨愁,天下无可譬。

郁郁沉沉然,探怀却无事。

qiū zhōng
[ [ míng cháo ] ] yáng xún
zhèn zhèn xiāo xiāo rán zhì        kōng táng dēng huǒ hūn tīng wéi        zāi rén shì jiān yǒu è wèi        néng lìng zhěn rén bǎi néng mèi        bān tīng chóu tiān xià        chén chén rán tàn huái 怀 què shì