古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 王遂
类型:写风|写湖|

传闻索米向长安,疏影寒香得细看。

檄羽风生常事急,举头霜满致身难。

五湖莫办鸱夷计,四壁谁怜范叔寒。

今代淮西宜籴谷,悬知一见定交驩。

sòng huáng shū xiàng guī yǒng jiā · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
chuán wén suǒ xiàng zhǎng ān shū yǐng hán xiāng kàn        fēng shēng cháng shì tóu shuāng mǎn zhì shēn nán        bàn chī shuí lián fàn shū hán        jīn dài huái 西 xuán zhī jiàn dìng jiāo huān       
热度:3 作者: [宋朝] 王遂
类型:写人|志士|

玉麟堂上共论兵,众裹逢君眼为明。

自愧腐儒宁有用,却怜志士竟无成。

学书不作千人敌,归计犹余一叶轻。

何必封狼方快意,只须垂世用诗名。

sòng huáng shū xiàng guī yǒng jiā
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
lín táng shàng gòng lùn bīng zhòng guǒ féng jun1 yǎn wéi míng        kuì níng yǒu yòng què lián zhì shì jìng chéng        xué shū zuò qiān rén guī yóu qīng        fēng láng fāng kuài zhī chuí shì yòng shī míng       
热度:3 作者: [宋朝] 王遂
类型:写湖|

自是经帷旧谏官,谏书字字吐忠肝。

声名尚作中朝重,事任宁辞举世难。

廪粟未纾民瘼急,边烽谁解上忧宽。

湖上佳处归行乐,只恐忧时鼻转酸。

sòng wáng guàn qīng jun4 guī · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
shì jīng wéi jiù jiàn guān jiàn shū zhōng gān        shēng míng shàng zuò zhōng cháo zhòng shì rèn níng shì nán        lǐn wèi shū mín biān fēng shuí jiě shàng yōu kuān        shàng jiā chù guī háng zhī kǒng yōu shí zhuǎn suān       
热度:1 作者: [宋朝] 王遂
类型:写湖|

书生作县本非才,天遣仁侯特为来。

民志少伸缘假借,军谘无补愧招来。

五湖舟楫闻催具,千乘旌旗莫挽回。

若论亲民须是令,先当斥免谢天灾。

sòng wáng guàn qīng jun4 guī
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
shū shēng zuò xiàn běn fēi cái tiān qiǎn rén hóu wéi lái        mín zhì shǎo shēn yuán jiǎ jiè jun1 kuì zhāo lái        zhōu wén cuī qiān chéng jīng wǎn huí        ruò lùn qīn mín shì lìng xiān dāng chì miǎn xiè tiān zāi       
热度:2 作者: [宋朝] 王遂
类型:岁月|谪居|

当年受气便神明,未必冰壶有此情。

自是胸中少凡近,犹须境外立功名。

谪居岁月能闻道,多病工夫近养生。

尚记漫塘曾有语,弟才无用不如兄。

sòng hào wēng liáng xiàn
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
dāng nián shòu biàn 便 shén míng wèi bīng yǒu qíng        shì xiōng zhōng shǎo fán jìn yóu jìng wài gōng míng        zhé suì yuè néng wén dào duō bìng gōng jìn yǎng shēng        shàng màn táng céng yǒu cái yòng xiōng       
热度:3 作者: [宋朝] 王遂
类型:写云|

天向东南聚众刚,义精仁熟乃真强。

清名去作明时重,鲠论来为谏纸香。

使指尚疑迟力荐,老夫何事不深藏。

斯文归有王刘重,胡不骑云反帝乡。

sòng lín gàn róng mǎn guī
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
tiān xiàng dōng nán zhòng gāng jīng rén shú nǎi zhēn qiáng        qīng míng zuò míng shí zhòng gěng lùn lái wéi jiàn zhǐ xiāng        shǐ 使 zhǐ shàng chí jiàn lǎo shì shēn cáng        wén guī yǒu wáng liú zhòng yún fǎn xiāng       
热度:1 作者: [宋朝] 王遂
类型:写雪|写风|写山|写人|风俗|写云|

大原发邹鲁,功德被九州。

迢迢数千年,伊洛乘其流。

去之又百载,武夷阐诸幽。

斯文代显晦,天意非人谋。

正脉远相续,何必并世游。

峨峨陵阳山,下镇西南陬。

师法自心得,如亲接前修。

一气妙亭毒,小大各有求。

惟此生息机,不隔春与秋。

皎皎冰雪姿,高疑揖浮丘。

太虚丽日月,纤翳无停留。

本根自深茂,况复加穷搜。

微言析脉理,要指会衿喉。

工夫自中积,应物乃其优。

汉庭高论著,周原出咨诹。

耿耿恻隐心,若将纳诸沟。

拳拳敬王义,敢有非嘉猷。

俯视不义贵,如比空云浮。

所虞素学负,岂愿清名收。

阊阖入云端,蜀天方阻修。

西上香炉峰,江流去悠悠。

问学久不明,风俗日以偷。

塞品谨勿言,令人但深忧。

世如大膏肩,终当待公瘳。

格天未易到,责已尤难周。

大学无已时,白首何当休。

陋质谢顽朽,居然费雕锼。

建德苦不勇,怀知若为酬。

四非去未能,用力信有由。

永当佩深训,无作明公羞。

sòng guǒ zhōu guī shǔ
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
yuán zōu gōng bèi jiǔ zhōu        tiáo tiáo shù qiān nián luò chéng liú        zhī yòu bǎi zǎi chǎn zhū yōu        wén dài xiǎn huì tiān fēi rén móu        zhèng yuǎn xiàng bìng shì yóu        é é líng yáng shān xià zhèn 西 nán zōu        shī xīn qīn jiē qián xiū        miào tíng xiǎo yǒu qiú        wéi shēng chūn qiū        jiǎo jiǎo bīng xuě 姿 gāo qiū        tài yuè xiān tíng liú        běn gēn shēn mào kuàng jiā qióng sōu        wēi yán yào zhǐ huì jīn hóu        gōng zhōng yīng nǎi yōu        hàn tíng gāo lùn zhe zhōu yuán chū zōu        gěng gěng yǐn xīn ruò jiāng zhū gōu        quán quán jìng wáng gǎn yǒu fēi jiā yóu        shì guì kōng yún        suǒ xué yuàn qīng míng shōu        chāng yún duān shǔ tiān fāng xiū        西 shàng xiāng fēng jiāng liú yōu yōu        wèn xué jiǔ míng fēng tōu        sāi pǐn jǐn yán lìng rén dàn shēn yōu        shì gāo jiān zhōng dāng dài gōng chōu        tiān wèi dào yóu nán zhōu        xué shí bái shǒu dāng xiū        lòu zhì xiè wán xiǔ rán fèi diāo sōu        jiàn yǒng huái 怀 zhī ruò wéi chóu        fēi wèi néng yòng xìn yǒu yóu        yǒng dāng pèi shēn xùn zuò míng gōng xiū       
热度:2 作者: [宋朝] 王遂
类型:写花|写山|写人|感伤|写桥|写云|叹息|

天生忠定公,为宋作柱石。

扶日起东南,擎天补西北。

戎和不肯受,国蹙欲日辟。

坐收两河心,可制百年狄。

谁能七十日,有此功赫奕。

汪黄信血指,老桧甘愧色。

云胡张赵间,不使虎而翼。

循环起丁未,运至丁未极。

成书遗后代,曰此寄庵力。

思皇陈了翁,直谏少与匹。

大科得闻孙,不救元符隘。

谠议竟莫伸,嗟哉有何益。

令人读遗事,一饭三叹息。

某昔守樵川,奠俎折群贼。

乌洲聚名胜,花阴满光泽。

通鉴揭纲目,国录为刊刻。

嗟嗟斯文丧,吾道有余脉。

感伤念理乱,同事异今昔。

新从姑苏归,疾病久成癖。

齐云标术阁,鹊桥记归宅。

伟哉子章子,为我得佳客。

母是了翁孙,身为寄庵适。

相求不相值,访我茅山侧,父昔仕九江,横金悲易箦。

藁葬官路旁,过者为心恻。

指囷与倒廪,纵性何所得。

顾予把钓竿,欲子将焉获。

世岂无忠宣,顾此舟中麦。

sòng xiōng yáng zhōu shuài
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
tiān shēng zhōng dìng gōng wéi sòng zuò zhù shí        dōng nán qíng tiān 西 běi        róng kěn shòu guó        zuò shōu liǎng xīn zhì bǎi nián        shuí néng shí yǒu gōng        wāng huáng xìn xuè zhǐ lǎo guì gān kuì        yún zhāng zhào jiān shǐ 使 ér        xún huán dīng wèi yùn zhì dīng wèi        chéng shū hòu dài yuē ān        huáng chén le wēng zhí jiàn shǎo        wén sūn jiù yuán ài        dǎng jìng shēn jiē zāi yǒu        lìng rén shì fàn sān tàn        mǒu shǒu qiáo chuān diàn shé qún zéi        zhōu míng shèng huā yīn mǎn guāng        tōng jiàn jiē gāng guó wéi kān        jiē jiē wén sàng dào yǒu        gǎn shāng niàn luàn tóng shì jīn        xīn cóng guī bìng jiǔ chéng        yún biāo shù què qiáo guī zhái        wěi zāi zhāng wéi jiā        shì le wēng sūn shēn wéi ān shì        xiàng qiú xiàng zhí fǎng 访 máo shān shì jiǔ jiāng héng jīn bēi        gǎo zàng guān páng guò zhě wéi xīn        zhǐ qūn dǎo lǐn zòng xìng suǒ        diào gān 竿 jiāng yān huò        shì zhōng xuān zhōu zhōng mài       
热度:2 作者: [宋朝] 王遂
类型:

天欲吾民起困穷,就教自择孰如公。

欢颜疾痛呻吟后,乐意耕桑陇亩中。

尽有深长开幕画,若无华藻到边功。

只今未觉诗书力,去久犹当说大冯。

sòng féng qīng guī · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
tiān mín kùn qióng jiù jiāo shú gōng        huān yán tòng shēn yín hòu gēng sāng lǒng zhōng        jìn yǒu shēn zhǎng kāi huà ruò huá zǎo dào biān gōng        zhī jīn wèi jiào shī shū jiǔ yóu dāng shuō féng       
热度:4 作者: [宋朝] 王遂
类型:

堂堂襄敏公,扬旌上熙河。

竹帛有时尽,勋业谁能磨。

珍重紫阳翁,一言定群讹。

世德远如此,吾曹当若何。

sòng sān guī jiǔ jiāng · · liù
[ [ sòng cháo ] ] wáng suí
táng táng xiāng mǐn gōng yáng jīng shàng        zhú yǒu shí jìn xūn shuí néng        zhēn zhòng yáng wēng yán dìng qún é        shì yuǎn cáo dāng ruò