古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写山|写人|乡思|写草|

萧然林下人,病骨霜松槁。

若为诗家流,力压古人倒。

琢句如琢玉,得之若得宝。

有时到极挚,直可补元造。

平生乐此乐,白头不知老。

数年吴楚游,咏遍泉石好。

却怀钟山隐,乡思满春草。

橐中何以归,篇篇有留藁。

sòng shī sēng huì shī
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
xiāo rán lín xià rén bìng shuāng sōng gǎo        ruò wéi shī jiā liú rén dǎo        zhuó zhuó zhī ruò bǎo        yǒu shí dào zhì zhí yuán zào        píng shēng bái tóu zhī lǎo        shù nián chǔ yóu yǒng biàn quán shí hǎo        què huái 怀 zhōng shān yǐn xiāng mǎn chūn cǎo        tuó zhōng guī piān piān yǒu liú gǎo       
热度:4 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写风|写山|写人|写草|

去程牢落且徘徊,听我高吟侑一杯。

皦日心胸无愧耻,青衫颜色任尘埃。

秦淮形胜多人物,晋室风流入草莱。

归到江山聊洗眼,下僚应不久沉才。

sòng cáo guān mǎn hái jiāng níng
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
chéng láo luò qiě pái huái tīng gāo yín yòu bēi        jiǎo xīn xiōng kuì chǐ qīng shān yán rèn chén āi        qín huái xíng shèng duō rén jìn shì fēng liú cǎo lái        guī dào jiāng shān liáo yǎn xià liáo yīng jiǔ chén cái       
热度:5 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写人|

钓竿无竹月空船,事去朱泾不记年。

一句弗由他物得,此心知与麽人传。

无须王老长垂地,掉臂胡僧仰托天。

去问玲珑岩上石,*中谁是我师禅。

sòng zhǎng lǎo yóu míng
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
diào gān 竿 zhú yuè kōng chuán shì zhū jīng nián        yóu xīn zhī me rén chuán        wáng lǎo zhǎng chuí diào sēng yǎng tuō tiān        wèn líng lóng yán shàng shí zhōng shuí shì shī chán       
热度:3 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写马|写人|江南|写鱼|

太平天子厌弊旧,尽解纲条重结纽。

一朝进士各名经,五百年来病声偶。

弟子增员岩穴空,博士献书车马走。

鸿薄青冥昔在笼,鱼忆沧浪今脱笱。

乘时得志君其人,平生好学气撞斗。

诋诃毛郑为低眉,辨说仪秦不容口。

本需束帛贲圭衡,勉应新书辞畎亩。

时髦往往出江南,解褐须期居帝右。

藏珍韬椟元待价,搦矢抚弦须应手。

勿学迂疏鲁两生,是古非今空白首。

sòng nán kāng liú dào chún xiù cái yīng xīn zhào
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
tài píng tiān yàn jiù jìn jiě gāng tiáo zhòng jié niǔ        cháo jìn shì míng jīng bǎi nián lái bìng shēng ǒu        zēng yuán yán xué kōng shì xiàn shū chē zǒu        hóng 鸿 báo qīng míng zài lóng cāng làng jīn tuō gǒu        chéng shí zhì jun1 rén píng shēng hǎo xué zhuàng dòu        máo zhèng wéi méi biàn shuō qín róng kǒu        běn shù bēn guī héng miǎn yīng xīn shū quǎn        shí máo wǎng wǎng chū jiāng nán jiě yòu        cáng zhēn tāo yuán dài jià nuò shǐ xián yīng shǒu        xué shū liǎng shēng shì fēi jīn kōng bái shǒu       
热度:2 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写风|写人|写云|

老臣连上皂囊封,去访三茅驾鹤翁。

曾为苍生论敝事,因从紫府得仙风。

收身物外光阴好,回首人间宠辱空。

果满丹成家法在,应携鸡犬入云中。

sòng liú qǐng sān máo chóng guān
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
lǎo chén lián shàng zào náng fēng fǎng 访 sān máo jià wēng        céng wéi cāng shēng lùn shì yīn cóng xiān fēng        shōu shēn wài guāng yīn hǎo huí shǒu rén jiān chǒng kōng        guǒ mǎn dān chéng jiā zài yīng xié quǎn yún zhōng       
热度:3 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写风|歌咏|写桥|写酒|

柳色阴阴平望桥,春流西受霅溪潮。

玉楼有月清光远,苹渚生风丽思飘。

宁使簿书堆几案,已闻歌咏满渔樵。

酒船欲访乌程去,愁费金龟返画桡。

guò píng wàng 驿 yǒu huái 怀 zhōu shǐ 使 jun1 èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
liǔ yīn yīn píng wàng qiáo chūn liú 西 shòu zhá cháo        lóu yǒu yuè qīng guāng yuǎn píng zhǔ shēng fēng piāo        níng shǐ 使 簿 shū duī àn wén yǒng mǎn qiáo        jiǔ chuán fǎng 访 chéng chóu fèi jīn guī fǎn huà ráo       
热度:3 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写雨|写人|写茶|秋雨|写酒|

凭熊飞隼两溪头,人似冰壶住玉楼。

事逐欢谣入渔钓,诗随秋思满汀洲。

茶收顾渚旗犹卷,酒贳乌程蚁半浮。

去路无多平望驿,客魂秋雨宿扁舟。

guò píng wàng 驿 yǒu huái 怀 zhōu shǐ 使 jun1 èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
píng xióng fēi sǔn liǎng tóu rén bīng zhù lóu        shì zhú huān yáo diào shī suí qiū mǎn tīng zhōu        chá shōu zhǔ yóu juàn jiǔ shì chéng bàn        duō píng wàng 驿 hún qiū xiǔ 宿 biǎn zhōu       
热度:9 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写山|写水|写马|写人|写云|

鄱阳江头逢道人,昔我先子游从亲。

口诵先子诗,别来三十春。

我悲不忍听,泫然泪沾巾。

道人见我少小日,嗟我老大空埃尘。

我谓道人言,姑愿有所陈。

公孙希世董生逐,子贡结驷原宪贫。

伯夷采薇避周粟,许由洗耳为尧民。

道虽有用舍,天实为屈伸。

子诚空门士,胡为甘隐沦。

迩来拔士到屠贩,圈牢往往生麒麟。

延英赐对不膜拜,下视罗什来姚秦。

方袍骑马使绝域,贺兰山前无缙绅。

如子固不羁,何不自化青云身。

今我迂疏不知返,悠悠如海空迷津。

无钱买山庐峰下,行欲东来长水滨。

子如厌世欲已矣,来寄瓶锡为吾邻。

zèng tōng huì shī jìng
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
yáng jiāng tóu féng dào rén xiān yóu cóng qīn        kǒu sòng xiān shī bié lái sān shí chūn        bēi rěn tīng xuàn rán lèi zhān jīn        dào rén jiàn shǎo xiǎo jiē lǎo kōng āi chén        wèi dào rén yán yuàn yǒu suǒ chén        gōng sūn shì dǒng shēng zhú gòng jié yuán xiàn pín        cǎi wēi zhōu yóu ěr wéi yáo mín        dào suī yǒu yòng shě tiān shí wéi shēn        chéng kōng mén shì wéi gān yǐn lún        ěr lái shì dào fàn quān láo wǎng wǎng shēng lín        yán yīng duì bài xià shì luó shí lái yáo qín        fāng páo shǐ 使 jué lán shān qián jìn shēn        huà qīng yún shēn        jīn shū zhī fǎn yōu yōu hǎi kōng jīn        qián mǎi shān fēng xià háng dōng lái zhǎng shuǐ bīn        yàn shì lái píng wéi lín       
热度:4 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写风|写山|写人|读书|江南|

李侯车骑匆匆出,前驺不鸣随者急。

不游台沼不寻山,独向城隅小蓬荜。

城隅蓬荜谓谁家,太学先生贤已卒。

老妻犹在八十馀,侯来为问夫人疾。

当时弟子犹五六,连袂追随慎仓卒。

手调汤药进盂盘,劳问有无极纤悉。

巷人来观相欢喜,门外墙头闻唧唧。

我思康定庆历间,天下文章极萧瑟。

读书不复问义理,破碎幺麽入声律。

先生始出治庠序,辅养学者尊经术。

自兹道义及生民,晚具纁黄起遗逸。

先生今来骨为土,名儒大义非前日。

朝登垅坂暮高官,旧学前功付幽黜。

往往昔游苕霅人,诋讳不敢对以实。

李侯自是江南士,不预吾徒旧堂室。

尊德乐道乃精诚,念老嗟贫固其秩。

魏文伏轼过西河,郑公名乡论高密。

古来如君顾无几,于今走利尤非匹。

人言侯政如此多,试听风谣百之一。

zèng zhōu shǐ 使 jun1 gōng
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
hóu chē cōng cōng chū qián zōu míng suí zhě        yóu tái zhǎo xún shān xiàng chéng xiǎo péng        chéng péng wèi shuí jiā tài xué xiān shēng xián        lǎo yóu zài shí hóu lái wéi wèn rén        dāng shí yóu liù lián mèi zhuī suí shèn cāng        shǒu diào tāng yào jìn pán láo wèn yǒu xiān        xiàng rén lái guān xiàng huān mén wài qiáng tóu wén        kāng dìng qìng jiān tiān xià wén zhāng xiāo        shū wèn suì yāo me shēng        xiān shēng shǐ chū zhì xiáng yǎng xué zhě zūn jīng shù        dào shēng mín wǎn xūn huáng        xiān shēng jīn lái wéi míng fēi qián        cháo dēng lǒng bǎn gāo guān jiù xué qián gōng yōu chù        wǎng wǎng yóu tiáo zhá rén huì gǎn duì shí        hóu shì jiāng nán shì jiù táng shì        zūn dào nǎi jīng chéng niàn lǎo jiē pín zhì        wèi wén shì guò 西 zhèng gōng míng xiāng lùn gāo        lái jun1 jīn zǒu yóu fēi        rén yán hóu zhèng duō shì tīng fēng yáo bǎi zhī       
热度:4 作者: [宋朝] 陈舜俞
类型:写马|写人|写湖|

有客人形善鉴观,过门聊肯驻征鞍。

知予谩失江湖约,笑我甘为簿领官。

卜隐日边龙阙近,去程霜里鹤衣寒。

京师车马飞腾速,别把金波洗眼看。

zèng dào shì yóu jīng shī
[ [ sòng cháo ] ] chén shùn
yǒu rén xíng shàn jiàn guān guò mén liáo kěn zhù zhēng ān        zhī màn shī jiāng yuē xiào gān wéi 簿 lǐng guān        bo yǐn biān lóng què jìn chéng shuāng hán        jīng shī chē fēi téng bié jīn yǎn kàn