古诗词大全

热度:1 作者: [宋朝] 真山民
类型:山水|写山|写水|军旅|行军|写云|

万甲蟠胸老气雄,将星光照海云东。

声名宣尉裴中立,地步平章韩魏公。

大纛高牙山水县,褒衣博带藻芹宫。

书生端为斯文喜,俎豆先行军旅中。

píng zhāng mìng
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
wàn jiǎ pán xiōng lǎo xióng jiāng xīng guāng zhào hǎi yún dōng        shēng míng xuān wèi péi zhōng píng zhāng hán wèi gōng        dào gāo shān shuǐ xiàn bāo dài zǎo qín gōng        shū shēng duān wéi wén dòu xiān háng jun1 zhōng       
热度:2 作者: [宋朝] 真山民
类型:写花|梅花|写草|写梅|

画角声中旧岁除,新年喜气满屠苏。

阳和忽转冰霜后,元气更如天地初。

晚色催诗归草梦,春光随笔上桃符。

闭门贺客相过少,静对梅花自看书。

suì cháo
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
huà jiǎo shēng zhōng jiù suì chú xīn nián mǎn        yáng zhuǎn bīng shuāng hòu yuán gèng tiān chū        wǎn cuī shī guī cǎo mèng chūn guāng suí shàng táo        mén xiàng guò shǎo jìng duì méi huā kàn shū       
热度:1 作者: [宋朝] 真山民
类型:写人|写酒|

颜不常朱鬓易斑,流光难驻两跳丸。

一年又是等閒过,百岁只消如此看。

把酒何曾长在手,种桃能得几凭栏。

痴人醉梦不知醒,日夜双鼎抵死攒。

suì
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
yán cháng zhū bìn bān liú guāng nán zhù liǎng tiào wán        nián yòu shì děng jiān guò bǎi suì zhī xiāo kàn        jiǔ céng zhǎng zài shǒu zhǒng táo néng píng lán        chī rén zuì mèng zhī xǐng shuāng dǐng zǎn       
热度:2 作者: [宋朝] 真山民
类型:写风|写山|写云|

好山多在眼,尘事少关心。

风竹有声画,石泉无操琴。

许猿分野果。

留鹤衬云林。

shān jiān fāng yùn
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
hǎo shān duō zài yǎn chén shì shǎo guān xīn        fēng zhú yǒu shēng huà shí quán cāo qín        yuán fèn guǒ        liú chèn yún lín       
热度:3 作者: [宋朝] 真山民
类型:写风|写花|写山|年华|

小桃枝上认年华,随分红开一两花。

将谓春风只城市,也吹春色到山家。

shān jiān zǎo chūn
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
xiǎo táo zhī shàng rèn nián huá suí fèn hóng kāi liǎng huā        jiāng wèi chūn fēng zhī chéng shì chuī chūn dào shān jiā       
热度:1 作者: [宋朝] 真山民
类型:写风|写花|写山|

林梢初日弄阴晴,露浥溪花笑欲迎。

涧暗只闻泉滴沥,山青剩见鹭分明。

远峰忽转还如绕,险迳徐行亦似平。

莫谓诗成无与和,风篁也解作吟声。

shān háng
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
lín shāo chū nòng yīn qíng huā xiào yíng        jiàn àn zhī wén quán shān qīng shèng jiàn fèn míng        yuǎn fēng zhuǎn hái rào xiǎn jìng háng píng        wèi shī chéng fēng huáng jiě zuò yín shēng       
热度:1 作者: [宋朝] 真山民
类型:写风|写山|

夜色秋光共一阑,饱收风露入脾肝。

虚檐立尽梧桐影,络纬数声山月寒。

shān chūn qiū
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
qiū guāng gòng lán bǎo shōu fēng gān        yán jìn tóng yǐng luò wěi shù shēng shān yuè hán       
热度:7 作者: [宋朝] 真山民
类型:写风|写水|写人|

怕碍清风入,丁宁莫下帘。

地皆宜避暑,人自要趋炎。

竹色水千顷,松声风四檐。

此中有幽致,多取未伤廉。

shān tíng shǔ
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
ài qīng fēng dīng níng xià lián        jiē shǔ rén yào yán        zhú shuǐ qiān qǐng sōng shēng fēng yán        zhōng yǒu yōu zhì duō wèi shāng lián       
热度:7 作者: [宋朝] 真山民
类型:写山|写草|

茅舍乱鸡声,疏林淡见星。

霜轻留草绿,雾暗失山青。

踪迹去来燕,交游聚散萍。

浮生原是客,不必恨飘零。

lín jiāng xiǎo háng
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
máo shě luàn shēng shū lín dàn jiàn xīng        shuāng qīng liú cǎo 绿 àn shī shān qīng        zōng lái yàn jiāo yóu sàn píng        shēng yuán shì hèn piāo líng       
热度:6 作者: [宋朝] 真山民
类型:写风|写人|写桥|写酒|

短帽轻衫步履迟,微暄天怕乍晴时。

池融嫩碧消残冻,春剪新红缀旧纭。

岚翠滴衣堪入画,禽声到耳足供诗。

东风苦欲招人醉,频掉桥西卖酒旗。

chūn háng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] zhēn shān mín
duǎn mào qīng shān chí wēi xuān tiān zhà qíng shí        chí róng nèn xiāo cán dòng chūn jiǎn xīn hóng zhuì jiù yún        lán cuì kān huà qín shēng dào ěr gòng shī        dōng fēng zhāo rén zuì pín diào qiáo 西 mài jiǔ