古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写山|

下客时觇君,东茵阳醉吐。

万事君不理,传声拒开户。

虽然臭味合,更觉心貌古。

书雠峄山枣,羹臛首阳苦。

坐令府西门,平兴说二许。

君当我兴台,银艾心已灰。

尚有西山缘,共待石髓开。

神仙觉易与,诗句端难裁。

却后五百年,化鹤吾独来。

zài yòng chén pān jiǔ · · líng
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
xià shí chān jun1 dōng yīn yáng zuì        wàn shì jun1 chuán shēng kāi        suī rán chòu wèi gèng jiào xīn mào        shū chóu shān zǎo gēng huò shǒu yáng        zuò lìng 西 mén píng xìng shuō èr        jun1 dāng xìng tái yín ài xīn huī        shàng yǒu 西 shān yuán gòng dài shí suǐ kāi        shén xiān jiào shī duān nán cái        què hòu bǎi nián huà lái       
热度:5 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写风|写水|写人|写茶|

舍人宾日姿,起居庭燎晨,岂惟瑞朝廷,荐绅目多闻。

就如田甲謿,死灰果不然。

那知硕果剥,中有一念仁。

稽古得微酬,櫑具峨进贤。

琴为悲风弹,茶必活水煎。

平生转庵诗,小当寿千年。

忽闻朔方骚,更欲腰黄间。

向来扑朔豪,日者今华颠。

zài yòng chén pān jiǔ
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
shě rén bīn 姿 tíng liáo chén wéi ruì cháo tíng jiàn shēn duō wén        jiù tián jiǎ zhāo 謿 huī guǒ rán        zhī shuò guǒ bāo zhōng yǒu niàn rén        wēi chóu léi é jìn xián        qín wéi bēi fēng dàn chá huó shuǐ jiān        píng shēng zhuǎn ān shī xiǎo dāng shòu 寿 qiān nián        wén shuò fāng sāo gèng yāo huáng jiān        xiàng lái shuò háo zhě jīn huá diān       
热度:8 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写雨|写雪|写风|杨柳|写鱼|

身是韩康伯,名惭许子将。

居然屯泽闭,何得巽风颺。

忆昔求诗甚,端成刻烛忙。

出喉真自苦,舞手或成狂。

杨柳偏歌雨,蒲萄肯博凉。

群儿哀齿旧,诸武让颜行。

禹穴鱼对陈,天门虎豹章。

阴符空独佩,秘论未应亡。

是筑扬雄宅,谁窥扬雄宅,谁窥宋玉墙。

乡英殊磊磊,俗物自茫茫。

祓厉三精剑,宁神百蕴香。

诺交那复社,取醉莫论场。

高节看徐穉,妍词伏仲长。

泥蟠虽汩汰,韝掣会飞扬。

列屋多齐赵,华榱间璧珰。

从渠夸富艳,试与校代昂。

丘喙徒三尺,公才可百常。

素交风雨尽,雪涕鲁灵光。

zài xiān bèi èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
shēn shì hán kāng míng cán jiāng        rán tún xùn fēng yáng        qiú shī shèn duān chéng zhú máng        chū hóu zhēn shǒu huò chéng kuáng        yáng liǔ piān táo kěn liáng        qún ér āi chǐ 齿 jiù zhū ràng yán háng        xué duì chén tiān mén bào zhāng        yīn kōng pèi lùn wèi yīng wáng        shì zhù yáng xióng zhái shuí kuī yáng xióng zhái shuí kuī sòng qiáng        xiāng yīng shū lěi lěi máng máng        sān jīng jiàn níng shén bǎi yùn xiāng        nuò jiāo shè zuì lùn chǎng        gāo jiē kàn yán zhòng zhǎng        pán suī tài bèi chè huì fēi yáng        liè duō zhào huá cuī jiān dāng        cóng kuā yàn shì xiào dài áng        qiū huì sān chǐ gōng cái bǎi cháng        jiāo fēng jìn xuě líng guāng       
热度:7 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写风|写山|写湖|写酒|

浅闻惩阙漏,小学到凡将。

始制初龙遁,流风渐乌颺。

汔今缃帙富,益我手抄忙。

半世真书癖,衰年忽酒狂。

壮怀邀汗漫,奇服间庞凉。

身许义黄上,名卑崔蔡行。

知心屐几量,阙计木千章。

湖海堪流滞,陈刘略丧亡。

每思辞北阙,真欲老东墙。

度岭官憔悴,藏山计杳茫。

尚方何日舄,侍女几时香。

敛板予行役,怀铅子举场。

翅垂虽一眚,腹果自三长。

孰使多为累,还成少不扬。

忽惊投暗璧,曾是献明珰。

阅世肱三折,论文首一昂。

结欢惭季札,抗对敢元常。

它日联诗社,前羞李杜光。

zài xiān bèi èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
qiǎn wén chéng què lòu xiǎo xué dào fán jiāng        shǐ zhì chū lóng dùn liú fēng jiàn yáng        jīn xiāng zhì shǒu chāo máng        bàn shì zhēn shū shuāi nián jiǔ kuáng        zhuàng huái 怀 yāo hàn màn jiān páng liáng        shēn huáng shàng míng bēi cuī cài háng        zhī xīn liàng què qiān zhāng        hǎi kān liú zhì chén liú luè sàng wáng        měi běi què zhēn lǎo dōng qiáng        lǐng guān qiáo cuì cáng shān yǎo máng        shàng fāng shì shí xiāng        liǎn bǎn háng huái 怀 qiān chǎng        chì chuí suī shěng guǒ sān zhǎng        shú shǐ 使 duō wéi lèi hái chéng shǎo yáng        jīng tóu àn céng shì xiàn míng dāng        yuè shì gōng sān shé lùn wén shǒu áng        jié huān cán zhá kàng duì gǎn yuán cháng        lián shī shè qián xiū guāng       
热度:7 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写雨|写风|写雷|

炎天亦靳雨,特地费雷将。

隐隐来何久,飞飞势稍颺。

初从沾块润,忽作建瓴忙。

穉子抛书出,臞禅解缚狂。

苗滋应秀颖,风过忽温凉。

蛛纲掀三面,虫书漫数行。

衾箱开岁事,恩泽到诗章。

怨暑移今昨,烦痾觉在亡。

青莲开绀宇,白苎舞雕墙。

只影还晡暮,惊心重渺茫。

思惟大火聚,回向六时香。

脱略时流辈,周旋古佛场。

身才丈六足,舌乃大千长。

此理凭谁诘,何方便举扬。

鼠愁灯崛峍,鸦睨铁琅珰。

生理何聊赖,斯文重激昂。

盛时追少壮,故步失寻常。

政尔蓬心萲,依然贝叶光。

liù yuè nèi shī
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
yán tiān jìn fèi léi jiāng        yǐn yǐn lái jiǔ fēi fēi shì shāo yáng        chū cóng zhān kuài rùn zuò jiàn líng máng        pāo shū chū chán jiě kuáng        miáo yīng xiù yǐng fēng guò wēn liáng        zhū gāng xiān sān miàn chóng shū màn shù háng        qīn xiāng kāi suì shì ēn dào shī zhāng        yuàn shǔ jīn zuó fán jiào zài wáng        qīng lián kāi gàn bái zhù diāo qiáng        zhī yǐng hái jīng xīn zhòng miǎo máng        wéi huǒ huí xiàng liù shí xiāng        tuō luè shí liú bèi zhōu xuán chǎng        shēn cái zhàng liù shé nǎi qiān zhǎng        píng shuí jié fāng biàn 便 yáng        shǔ chóu dēng jué tiě láng dāng        shēng liáo lài wén zhòng áng        shèng shí zhuī shǎo zhuàng shī xún cháng        zhèng ěr péng xīn xuān rán bèi guāng       
热度:5 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写雨|写风|

河津传五漏,雾雨入千家。

白日鸣饥鼠,深更歇怒蛙。

境空悉稍进,诗短意能加。

客路多风雨,兴忧斗柄斜。

juàn
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
jīn chuán lòu qiān jiā        bái míng shǔ shēn gèng xiē        jìng kōng shāo jìn shī duǎn néng jiā        duō fēng xìng yōu dòu bǐng xié       
热度:5 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写风|写山|写人|议论|写雷|写云|写鱼|

拾遗诗视孔子道,豫章配孟颜后山。

自馀众作等别派,彪虥貍豹虎一斑。

我修直笔公万世,议论不到甘謿讪。

中间杜老饶寒饿,阵也绝荤典尚可。

天公雠施略相当,一字而贫更怜我。

去年臞庵太荒凉,斧中得鱼雷隐休。

了知诗崇力排摈,谁言锢疾蟠膏肓。

刘郎食饱嗜昌歜,又一过目思手揽。

编诗更著顾痴笔,字字可丹藏石(左石右感)。

知君疗病我益病。

心手相忘还展咏。

百年长病可得辞,两翁落唾皆可敬。

忽云身后无知音,此诗百变无邪心。

候虫时乌足感耳,我思正在南风琴。

谁能首涂追四始,以经夹毂骚驾轨。

意所不快鞭曹刘,此时拍汝一寸棰。

长安市上逢联璧,人持一箭与我直。

请君了却三万轴,再见坐多休下客。

jiè shān hòu shān shī biān liú zhī yīn shū suǒ jiàn chéng
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
shí shī shì kǒng dào zhāng pèi mèng yán hòu shān        zhòng zuò děng bié pài biāo zhàn mái bào bān        xiū zhí gōng wàn shì lùn dào gān zhāo 謿 shàn        zhōng jiān lǎo ráo hán è 饿 zhèn jué hūn diǎn shàng        tiān gōng chóu shī luè xiàng dāng ér pín gèng lián        nián ān tài huāng liáng zhōng léi yǐn xiū        le zhī shī chóng pái bìn shuí yán pán gāo huāng        liú láng shí bǎo shì chāng chù yòu guò shǒu lǎn        biān shī gèng zhe chī dān cáng shí zuǒ shí yòu gǎn        zhī jun1 liáo bìng bìng        xīn shǒu xiàng wàng hái zhǎn yǒng        bǎi nián zhǎng bìng liǎng wēng luò tuò jiē jìng        yún shēn hòu zhī yīn shī bǎi biàn xié xīn        hòu chóng shí gǎn ěr zhèng zài nán fēng qín        shuí néng shǒu zhuī shǐ jīng jiá sāo jià guǐ        suǒ kuài biān cáo liú shí pāi cùn chuí        zhǎng ān shì shàng féng lián rén chí jiàn zhí        qǐng jun1 le què sān wàn zhóu zài jiàn zuò duō xiū xià       
热度:7 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写人|岁月|少年|游子|

佳人佩明月,笑语含春姿。

手握幽兰丛,照影沮汉湄。

少年治游子,行乐方及时。

折苕戏相赠,玉色頩自持。

归来种白璧,日沤文锦丝。

加幣俗聘君,常恐岁月迟。

终然不可谐,翕欻听所之。

愿言遗芗泽,远慰千里思。

jiā rén liǎng pèi míng yuè zèng zhāng
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
jiā rén pèi míng yuè xiào hán chūn 姿        shǒu yōu lán cóng zhào yǐng hàn méi        shǎo nián zhì yóu háng fāng shí        shé tiáo xiàng zèng pīng chí        guī lái zhǒng bái ōu wén jǐn        jiā pìn jun1 cháng kǒng suì yuè chí        zhōng rán xié tīng suǒ zhī        yuàn yán xiāng yuǎn wèi qiān       
热度:5 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写花|写山|写人|

口复不自主,来吟体斋诗。

三肃斋中人,问体安措辞。

体卑语近拘,体高语近欺。

耳目口鼻形,人各师其师。

要之天地间,当以一理推。

冯侯好史弟,一一清庙姿。

是家好谈道,脱略志与皮。

一堂春愔愔,诗礼相娱嬉。

但愧远客尘,涴子连理枝。

虽然参自诀,要知不磷缁。

我车得国工,分路有险夷。

君知鲁叟圣,妙在物不遗。

当其作春秋,一字如权锤。

越境惜赵盾,断谓此语非。

俗儒无已心,望道如隔纰。

闭门画圆方,用世多参差。

千载堪一咍,汝足未及巇。

冯郎顾我笑,坐久炉烟迟。

黄花粲墙东,青山转墙西。

吾言亦已费,须君浮一卮。

zhāi shī wéi liáng féng qiú zuò
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
kǒu zhǔ lái yín zhāi shī        sān zhāi zhōng rén wèn ān cuò        bēi jìn gāo jìn        ěr kǒu xíng rén shī shī        yào zhī tiān jiān dāng tuī        féng hóu hǎo shǐ qīng miào 姿        shì jiā hǎo tán dào tuō luè zhì        táng chūn yīn yīn shī xiàng        dàn kuì yuǎn chén lián zhī        suī rán cān jué yào zhī lín        chē guó gōng fèn yǒu xiǎn        jun1 zhī sǒu shèng miào zài        dāng zuò chūn qiū quán chuí        yuè jìng zhào dùn duàn wèi fēi        xīn wàng dào        mén huà yuán fāng yòng shì duō cān chà        qiān zǎi kān tāi wèi        féng láng xiào zuò jiǔ yān chí        huáng huā càn qiáng dōng qīng shān zhuǎn qiáng 西        yán fèi jun1 zhī       
热度:6 作者: [宋朝] 敖陶孙
类型:写山|写人|读书|饮酒|写茶|写云|写酒|

真人与大士,兰菊而异芳。

坐卧得定力,铜眼铁脊梁。

是中有佳趣,山海个茫茫。

或时现神妙,尘迹生怪光。

云何得此本,有僧吴下狂。

饮酒不计斗,褚无一丝藏。

兴来高闭门,落笔如追亡。

走送臞庵室,洗心一炉香。

盘陀旃林阔,枕藉玉井凉。

蒙头帔衲古,遮眼经论长。

不知几陵谷,睡稳坐不僵。

君家定吉梦,二士相迎将。

辟除寒具油,静展垂中堂。

会当同一龛,寒泉荐空觞。

夜窗摇茶烟,驼褐依绳休。

杨枝洒寥闃,蔾杖辉森芒。

与君六根静,读书到虞唐。

dìng shì tài zhēn rén xiàng sòng wǎn huì shū
[ [ sòng cháo ] ] áo táo sūn
zhēn rén shì lán ér fāng        zuò dìng tóng yǎn tiě liáng        shì zhōng yǒu jiā shān hǎi máng máng        huò shí xiàn shén miào chén shēng guài guāng        yún běn yǒu sēng xià kuáng        yǐn jiǔ dòu chǔ cáng        xìng lái gāo mén luò zhuī wáng        zǒu sòng ān shì xīn xiāng        pán tuó zhān lín kuò zhěn jiè jǐng liáng        méng tóu pèi zhē yǎn jīng lùn zhǎng        zhī líng shuì wěn zuò jiāng        jun1 jiā dìng mèng èr shì xiàng yíng jiāng        chú hán yóu jìng zhǎn chuí zhōng táng        huì dāng tóng kān hán quán jiàn kōng shāng        chuāng yáo chá yān tuó shéng xiū        yáng zhī liáo zhàng huī sēn máng        jun1 liù gēn jìng shū dào táng