古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 王镃
类型:写花|写水|

夜深玉树不啼鸦,照影残灯客梦家。

归计未成秋又去,水边羞见雁红花。

qiū wǎn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng
shēn shù zhào yǐng cán dēng mèng jiā        guī wèi chéng qiū yòu shuǐ biān xiū jiàn yàn hóng huā       
热度:3 作者: [宋朝] 王镃
类型:写风|写花|写山|写人|桃花|杜鹃|

拾翠车闲辇路尘,山南山北杜鹃春。

谁家庭院东风里,飞出桃花不见人。

duàn qiáo chūn wàng
[ [ sòng cháo ] ] wáng
shí cuì chē xián niǎn chén shān nán shān běi juān chūn        shuí jiā tíng yuàn dōng fēng fēi chū táo huā jiàn rén       
热度:2 作者: [宋朝] 王镃
类型:写风|写人|月夜|写草|

囊里不藏金,相随只破琴。

每因看月夜,长动故人心。

腥草关河路,秋风楚越砧。

愁来不成睡,破壁更蛩吟。

gǎn qiū bái yún zhào chéng
[ [ sòng cháo ] ] wáng
náng cáng jīn xiàng suí zhī qín        měi yīn kàn yuè zhǎng dòng rén xīn        xīng cǎo guān qiū fēng chǔ yuè zhēn        chóu lái chéng shuì gèng qióng yín       
热度:1 作者: [宋朝] 王镃
类型:写山|英雄|

海门烟树晓青青,梦断英雄唤不醒。

多少骷髅山下泪,定随潮转浙江亭。

gǎn shì
[ [ sòng cháo ] ] wáng
hǎi mén yān shù xiǎo qīng qīng mèng duàn yīng xióng huàn xǐng        duō shǎo lóu shān xià lèi dìng suí cháo zhuǎn zhè jiāng tíng       
热度:1 作者: [宋朝] 王镃
类型:燕子|

阑干曲曲柳阴阴,路积残红半指深。

却谢多情双燕子,飞来飞去说春心。

chūn
[ [ sòng cháo ] ] wáng
lán gàn liǔ yīn yīn cán hóng bàn zhǐ shēn        què xiè duō qíng shuāng yàn fēi lái fēi shuō chūn xīn       
热度:5 作者: [宋朝] 王镃
类型:写风|写花|写人|落花|

袂分鸳锦梦双残,一线啼痕枕未乾。

门掩青灯人自去,杏花风起落花看。

bié
[ [ sòng cháo ] ] wáng
mèi fèn yuān jǐn mèng shuāng cán xiàn 线 hén zhěn wèi qián        mén yǎn qīng dēng rén xìng huā fēng luò huā kàn       
热度:1 作者: [宋朝] 王镃
类型:写风|写花|

怯暖新裁白苎衣,棋声深院客来稀。

春风无力晴丝软,绊住杨花不肯飞。

qiè nuǎn
[ [ sòng cháo ] ] wáng
qiè nuǎn xīn cái bái zhù shēng shēn yuàn lái        chūn fēng qíng ruǎn bàn zhù yáng huā kěn fēi       
热度:2 作者: [宋朝] 王镃
类型:

日日妆楼望雁回,雁回郎不寄书来。

谁知别后身宽窄,欲送寒衣未敢裁。

zhēng
[ [ sòng cháo ] ] wáng
zhuāng lóu wàng yàn huí yàn huí láng shū lái        shuí zhī bié hòu shēn kuān zhǎi sòng hán wèi gǎn cái       
热度:0 作者: [宋朝] 王镃
类型:写雪|写风|写云|

蜡包绿萼日才烘,放出千枝鹤顶红。

待得雪晴春信透,翠云围绕锦屏风。

shān chá
[ [ sòng cháo ] ] wáng
bāo 绿 è cái hōng fàng chū qiān zhī dǐng hóng        dài xuě qíng chūn xìn tòu cuì yún wéi rào jǐn píng fēng       
热度:2 作者: [宋朝] 王镃
类型:写人|黄昏|写草|写云|

闲居却笑俗人忙,又欲移门向野塘。

午爨松脂粘斧腻,晓行云气湿衣凉。

长生瑶草成丹药,万岁灵藤结紫香。

林下知心时有月,黄昏相伴入藜床。

shān shì · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng
xián què xiào rén máng yòu mén xiàng táng        cuàn sōng zhī zhān xiǎo háng yún shī 湿 liáng        zhǎng shēng yáo cǎo chéng dān yào wàn suì líng téng jié xiāng        lín xià zhī xīn shí yǒu yuè huáng hūn xiàng bàn chuáng