古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写水|凄凉|写湖|行路|

来时趁作世情游,归去凄凉遣客愁。

万事世间多反复,一生此地几春秋。

天寒树老叶全脱,水落岸高溪不流。

行路崎岖纵难料,江湖付与一孤舟。

guò tiě shān 驿
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
lái shí chèn zuò shì qíng yóu guī liáng qiǎn chóu        wàn shì shì jiān duō fǎn shēng chūn qiū        tiān hán shù lǎo quán tuō shuǐ luò àn gāo liú        háng zòng nán liào jiāng zhōu       
热度:4 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写花|写马|写人|相思|无奈|惜别|落花|写云|

潇湘浓碧浸青天,千里人家接楚田。

惜别正当归雁后,相思无奈落花前。

江楼閒上云藏树,野渡初回月满船。

看著行春驱五马,丝丝垂柳拂长鞭。

zèng 西 tái
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
xiāo xiāng nóng jìn qīng tiān qiān rén jiā jiē chǔ tián        bié zhèng dāng guī yàn hòu xiàng nài luò huā qián        jiāng lóu jiān shàng yún cáng shù chū huí yuè mǎn chuán        kàn zhe háng chūn chuí liǔ zhǎng biān       
热度:7 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写雪|写花|写酒|

元戎坐帷幄,花幕清昼闲。

井络天一涯,可以加饭餐。

复出群公诗,字字冰雪寒。

穷探到冥窈,老语角险艰。

一读重惊叹,再读醒昏顽。

嗟我平生心,文阵亡左旃。

遽拭涓滴眼,窥此瀛海寰。

并驱吾岂敢,愧负百且千。

尚能督租赋,用博酤酒钱。

日日与君醉,高歌易长叹。

zèng rén èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
yuán róng zuò wéi huā qīng zhòu xián        jǐng luò tiān jiā fàn cān        chū qún gōng shī bīng xuě hán        qióng tàn dào míng yǎo lǎo jiǎo xiǎn jiān        zhòng jīng tàn zài xǐng hūn wán        jiē píng shēng xīn wén zhèn wáng zuǒ zhān        shì juān yǎn kuī yíng hǎi huán        bìng gǎn kuì bǎi qiě qiān        shàng néng yòng jiǔ qián        jun1 zuì gāo zhǎng tàn       
热度:1 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写风|写山|写马|写人|写梅|写云|

一日如三秋,属君情所专。

晨风吹初春,绕屋鹊声乾。

得非造物意,怜我徒侣单。

放晴速君归,一笑不作难。

起携化龙生,消散枯体酸。

矫首东山云,行人为我言。

言君骑紫马,近在十里间。

溪边古松堤,柳波梅飞残。

疾走落巾履,欢迎许平字。

津津眉间黄,顾我一粲然。

颇云万貔虎,枕戈卧西关。

zèng rén èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
sān qiū shǔ jun1 qíng suǒ zhuān        chén fēng chuī chū chūn rào què shēng qián        fēi zào lián dān        fàng qíng jun1 guī xiào zuò nán        xié huà lóng shēng xiāo sàn suān        jiǎo shǒu dōng shān yún háng rén wéi yán        yán jun1 jìn zài shí jiān        biān sōng liǔ méi fēi cán        zǒu luò jīn huān yíng píng        jīn jīn méi jiān huáng càn rán        yún wàn zhěn 西 guān       
热度:2 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写人|

又闻科诏下诸州,举袂成帷尽俊游。

汝去为吾推甲乙,千人谁是钓鳌钓。

zèng shān rén
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
yòu wén zhào xià zhū zhōu mèi chéng wéi jìn jun4 yóu        wéi tuī jiǎ qiān rén shuí shì diào áo diào       
热度:5 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写风|写山|写人|人生|写雷|写云|

绿阴满门春已还,黄鹂门外犹绵蛮。

萧萧冷官无一事,高斋搔首兀痴顽。

睡魔袭我意萧散,直来眉睫扬神奸。

须臾爽气溷尘俗,双眸瞑眩那能{左间右见}。

弥明未断口头句,鼻息如寄雷车间。

梦魂恍恍何所适,飘飘寥廓辞跻攀。

松风拂足云生腋,深穷月窟超人寰。

更寻织女支机石,天河西户声潺湲。

无何有客乘晚兴,剥剥啄啄敲柴关。

惊回清风枕簟冷,赤霞夹日崆峒山。

一日废书强舌本,萌生鄙吝劳清删。

谩学昌黎送穷术,挥毫加点文烂斑。

睡魔凭物对我语,劝我停手开愤颜。

自言宇宙若非我,人生俄顷无休閒。

shuì
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
绿 yīn mǎn mén chūn hái huáng mén wài yóu mián mán        xiāo xiāo lěng guān shì gāo zhāi sāo shǒu chī wán        shuì xiāo sàn zhí lái méi jié yáng shén jiān        shuǎng hùn chén shuāng móu míng xuàn néng { { zuǒ jiān yòu jiàn } }        míng wèi duàn kǒu tóu léi chē jiān        mèng hún huǎng huǎng suǒ shì piāo piāo liáo kuò pān        sōng fēng yún shēng shēn qióng yuè chāo rén huán        gèng xún zhī zhī shí tiān 西 shēng chán yuán        yǒu chéng wǎn xìng bāo bāo zhuó zhuó qiāo chái guān        jīng huí qīng fēng zhěn diàn lěng chì xiá jiá kōng dòng shān        fèi shū qiáng shé běn méng shēng lìn láo qīng shān        màn xué chāng sòng qióng shù huī háo jiā diǎn wén làn bān        shuì píng duì quàn tíng shǒu kāi fèn yán        yán zhòu ruò fēi rén shēng é qǐng xiū jiān       
热度:2 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写雨|写山|写人|写云|

已将疏懒寄云峦,人世於今有万端。

整顿林泉宜急急,上还簪绶亦看看。

移根远带前山涧,荷锸行冲小雨残。

急尔成林十年后,飕飕为作暑天寒。

xiè hán xiù cái sòng sōng zāi shǒu · · èr
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
jiāng shū lǎn yún luán rén shì jīn yǒu wàn duān        zhěng dùn lín quán shàng hái zān shòu kàn kàn        gēn yuǎn dài qián shān jiàn chā háng chōng xiǎo cán        ěr chéng lín shí nián hòu sōu sōu wéi zuò shǔ tiān hán       
热度:3 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写山|写茶|

餐松食柏老岩峦,药饵从今可问端。

发白颜苍无复惧,骨青髓绿后来看。

色随春焙茶烟碧,凉入晨烹灶火残。

自是本来山泽相,故烦天遣伴凄寒。

xiè hán xiù cái sòng sōng zāi shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
cān sōng shí bǎi lǎo yán luán yào ěr cóng jīn wèn duān        bái yán cāng qīng suǐ 绿 hòu lái kàn        suí chūn bèi chá yān liáng chén pēng zào huǒ cán        shì běn lái shān xiàng fán tiān qiǎn bàn hán       
热度:2 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写雨|写云|迎春|

新拓藤萝住翠峦,移根千本到云端。

初乘雨露迎春种,便作云霄蔽日看。

岩穴从今增气象,伏苓可拟救衰残。

知君有意怜栖隐,更约坚身待岁寒。

xiè hán xiù cái sòng sōng zāi shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
xīn tuò téng luó zhù cuì luán gēn qiān běn dào yún duān        chū chéng yíng chūn zhǒng biàn 便 zuò yún xiāo kàn        yán xué cóng jīn zēng xiàng líng jiù shuāi cán        zhī jun1 yǒu lián yǐn gèng yuē jiān shēn dài suì hán       
热度:2 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写雨|

骊珠三百照倾箱,一一都全味色香。

道远鹤觞齐骑驿,雨多龙伯护津梁。

蠲烦已笑冰无味,过眼仍同玉有光。

报贶无他空觅句,更惭诗骨谢凌霜。

xiè chén shùn sòng dān
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
zhū sān bǎi zhào qīng xiāng dōu quán wèi xiāng        dào yuǎn shāng 驿 duō lóng jīn liáng        juān fán xiào bīng wèi guò yǎn réng tóng yǒu guāng        bào kuàng kōng gèng cán shī xiè líng shuāng