古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写风|写酒|

先生饮至和,尺宅如鉴光。

余力暨酒醴,百瓮春朝阳。

洗我未墨尘,凌风龟鹤肠。

醉乡更饱历,歧路久已荒。

休吏闭斋阁,三盏通真梁。

到处百虑息,其俗如陶唐。

yǒu rén huì jiǔ shū jiā yòng qīng guāng huá wéi yùn xiè · · líng
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
xiān shēng yǐn zhì chǐ zhái jiàn guāng        jiǔ bǎi wèng chūn cháo yáng        wèi chén líng fēng guī cháng        zuì xiāng gèng bǎo jiǔ huāng        xiū zhāi sān zhǎn tōng zhēn liáng        dào chù bǎi táo táng       
热度:3 作者: [宋朝] 冯时行
类型:饮酒|写酒|

冠豸取能触,佩剑取能割。

饮酒移气体,我亦嗜清辣。

举白欲下咽,丹腑已通达。

温温坎离间,正气自旋斡。

於焉养真男,险语犯天闼。

千锺建太平,岂徒为消渴。

yǒu rén huì jiǔ shū jiā yòng qīng guāng huá wéi yùn xiè
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
guàn zhì néng chù pèi jiàn néng        yǐn jiǔ shì qīng        bái xià yān dān tōng        wēn wēn kǎn jiān zhèng xuán        yān yǎng zhēn nán xiǎn fàn tiān        qiān zhōng jiàn tài píng wéi xiāo       
热度:9 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写雨|

泉细或疑雨,岩深微见天。

暂来何可老,长往不难仙。

石髓层层落,松声树树传。

欲归重回首,明月傍船舷。

yòu yīng yóu wàn zhōu cén gōng dòng
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
quán huò yán shēn wēi jiàn tiān        zàn lái lǎo zhǎng wǎng nán xiān        shí suǐ céng céng luò sōng shēng shù shù chuán        guī zhòng huí shǒu míng yuè bàng chuán xián       
热度:1 作者: [宋朝] 冯时行
类型:

屡款卢仙贡玉堂,谷梨霜饱每分香。

冰圆咀液凉疏齿,金醴吞甘浣热肠。

误诮斧斤讹鲁简,骇听名字笑吴娘。

好同火枣供嘉品,端此蟠桃味更长。

xiù cái jiā shí
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
kuǎn xiān gòng táng shuāng bǎo měi fèn xiāng        bīng yuán liáng shū chǐ 齿 jīn tūn gān huàn cháng        qiào jīn é jiǎn hài tīng míng xiào niáng        hǎo tóng huǒ zǎo gòng jiā pǐn duān pán táo wèi gèng zhǎng       
热度:9 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写梅|写云|写酒|

爱惜青秋预恐贫,岂堪时序过来频。

待梅沽酒无多日,隔腊看春只并邻。

俗薄连墙成异县,时难佳节是萧辰。

望云还卜中兴日,溅泪乾坤一小臣。

nán zhì shì
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
ài qīng qiū kǒng pín kān shí guò lái pín        dài méi jiǔ duō kàn chūn zhī bìng lín        báo lián qiáng chéng xiàn shí nán jiā jiē shì xiāo chén        wàng yún hái bo zhōng xìng jiàn lèi qián kūn xiǎo chén       
热度:1 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写风|写山|写人|写云|写酒|

秋来瑶海浴婵娟,天上人间又一年。

有酒何妨三夜看,无云尚见九分圆。

楼台迥忆仙游眼,村落遥思禁曙烟。

半柄衔山风露冷,归来清绝不成眠。

shí yuè yóu jiā wéi fēi dōng tíng xiǎo zhuó
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
qiū lái yáo hǎi chán juān tiān shàng rén jiān yòu nián        yǒu jiǔ fáng sān kàn yún shàng jiàn jiǔ fèn yuán        lóu tái jiǒng xiān yóu yǎn cūn luò yáo jìn shǔ yān        bàn bǐng xián shān fēng lěng guī lái qīng jué chéng mián       
热度:5 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写雨|写山|歌谣|

盛家山前古雀篱,寒烟冷雨别君时。

后来空作相逢梦,此处端成一笑期。

已听歌谣增喜乐,未闻謦咳祗飞驰。

急须倒屣迎徐孺,一榻高悬更为谁。

dào diàn jiāng xiān zuò shī hǎo lìng jun1 méng lǎo
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
shèng jiā shān qián què hán yān lěng bié jun1 shí        hòu lái kōng zuò xiàng féng mèng chù duān chéng xiào        tīng yáo zēng wèi wén qǐng zhī fēi chí        dǎo yíng gāo xuán gèng wéi shuí       
热度:1 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写花|写山|写水|写人|

天清池净行清秋,帝命吉祥驱蓐收。

九霄坠露濯仙骨,冰壶翠鉴尘不留。

十年持节东西州,绣衣辉煌照遐陬。

山之岷峨水之涪,两川至今腾歌讴。

渝城突兀大江头,岂足滞公霄汉游。

郁葱之山海上浮,上有仙人老浮丘。

玉井莲开花作舟,载公缥缈登瀛洲。

琼瑶之台白玉楼,霞裾飘飘海上游。

仙人吹箫劝黄流,一觞不老仍不愁。

始知仙凡隔尘土,人间衮衮真浮沤。

liú shǒu shēng
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
tiān qīng chí jìng háng qīng qiū mìng xiáng shōu        jiǔ xiāo zhuì zhuó xiān bīng cuì jiàn chén liú        shí nián chí jiē dōng 西 zhōu xiù huī huáng zhào xiá zōu        shān zhī mín é shuǐ zhī liǎng chuān zhì jīn téng ōu        chéng jiāng tóu zhì gōng xiāo hàn yóu        cōng zhī shān hǎi shàng shàng yǒu xiān rén lǎo qiū        jǐng lián kāi huā zuò zhōu zǎi gōng piāo miǎo dēng yíng zhōu        qióng yáo zhī tái bái lóu xiá piāo piāo hǎi shàng yóu        xiān rén chuī xiāo quàn huáng liú shāng lǎo réng chóu        shǐ zhī xiān fán chén rén jiān gǔn gǔn zhēn ōu       
热度:3 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写景|写风|写花|梅花|写山|写梅|写云|

入座山如屏障,卷帘风满衣襟。

正是梅花时候,怡融恰似春深。

风引晴云度去,腊催残叶飞来。

短景余寒几日,安排都放花开。

chū jiāo nǎng dōng rén jiā
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
zuò shān píng zhàng juàn lián fēng mǎn jīn        zhèng shì méi huā shí hòu róng qià chūn shēn        fēng yǐn qíng yún cuī cán fēi lái        duǎn jǐng hán ān pái dōu fàng huā kāi       
热度:7 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写景|写雪|写风|写花|写山|写梅|写酒|

居然麋鹿性,疏散疾已痼。

杖策城东门,旷景引閒步。

日正摇江影,春已暖沙路。

疏梅忽相值,与我如有素。

清芬煦严律,玉骨洗寒露。

颇复动诗兴,况乃有酒户。

与君嗅花饮,饮罢为花赋。

揽此冰雪姿,裁作山间句。

更得双南金,何逊似风度。

夷融兴未惬,短景不少驻。

呼僮扶步归,要折花无数。

chū xiào jiāng méi xiāng wéi yùn
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
rán 鹿 xìng shū sàn        zhàng chéng dōng mén kuàng jǐng yǐn jiān        zhèng yáo jiāng yǐng chūn nuǎn shā        shū méi xiàng zhí yǒu        qīng fēn yán hán        dòng shī xìng kuàng nǎi yǒu jiǔ        jun1 xiù huā yǐn yǐn wéi huā        lǎn bīng xuě 姿 cái zuò shān jiān        gèng shuāng nán jīn xùn fēng        róng xìng wèi qiè duǎn jǐng shǎo zhù        tóng guī yào shé huā shù