古诗词大全

热度:6 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写花|写山|写人|写草|写云|

静躁固异秉,出处良一途。

岩前东来人,翻然应时须。

赫赫帝者师,去与赤松俱。

钟鼎与林泉,天以私吾儒。

穷达俯仰间,取舍亦须臾。

曲士胸臆窘,屈伸自囚拘。

长往信已隘,不休谅其愚。

倚天霜崖姿,岱表张延符。

桂栋辛夷楣,超然结云庐。

花草粲绮罗,清飚发笙竽。

冈峦为肺腑,烟霞相友于。

逍遥以徜徉,聊可与为娱。

伏枥万里心,勿作山泽癯。

zhāng míng yuǎn chí suǒ cuì shèng tíng lái qiú shī wéi sān piān · · líng
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
jìng zào bǐng chū chù liáng        yán qián dōng lái rén fān rán yīng shí        zhě shī chì sōng        zhōng dǐng lín quán tiān        qióng yǎng jiān shě        shì xiōng jiǒng shēn qiú        zhǎng wǎng xìn ài xiū liàng        tiān shuāng 姿 dài biǎo zhāng yán        guì dòng xīn méi chāo rán jié yún        huā cǎo càn luó qīng biāo shēng        gāng luán wéi fèi yān xiá xiàng yǒu        xiāo yáo cháng yáng liáo wéi        wàn xīn zuò shān       
热度:6 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写雨|写山|写人|写草|写云|

百城何焦嶢,储清自太初。

静境超人寰,群仙之所居。

清都閟宝籙,宫阙函丹书。

真人拜玉庭,天帝手自除。

宝盖相参差,缥缈来空虚。

我欲从之游,兹山遂慵疏。

朝霞以为食,浮云以为车。

此意靡坚决,西望空欷嘘。

君今定不凡,买山自{上茎下田}畲。

上方切层霄,伊蹊百步余。

瑶草破雾收,青精凌雨锄。

往往逢迎间,松乔曳云裾。

为我语羡门,问讯今何如。

zhāng míng yuǎn chí suǒ cuì shèng tíng lái qiú shī wéi sān piān
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
bǎi chéng jiāo yáo chǔ qīng tài chū        jìng jìng chāo rén huán qún xiān zhī suǒ        qīng dōu bǎo gōng què hán dān shū        zhēn rén bài tíng tiān shǒu chú        bǎo gài xiàng cān chà piāo miǎo lái kōng        cóng zhī yóu shān suí yōng shū        cháo xiá wéi shí yún wéi chē        jiān jué 西 wàng kōng        jun1 jīn dìng fán mǎi shān { { shàng jīng xià tián } } shē        shàng fāng qiē céng xiāo bǎi        yáo cǎo shōu qīng jīng líng chú        wǎng wǎng féng yíng jiān sōng qiáo yún        wéi xiàn mén wèn xùn jīn       
热度:4 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写草|悲歌|

扫地绿覆牖,拨醅香绕墙。

是非閒处少,日月醉中长。

薤滴悲歌露,柯寒落叶霜。

百年成底事,宿草任苍茫。

zhāng gōng shēng wǎn shī
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
sǎo 绿 yǒu pēi xiāng rào qiáng        shì fēi jiān chù shǎo yuè zuì zhōng zhǎng        xiè bēi hán luò shuāng        bǎi nián chéng shì xiǔ 宿 cǎo rèn cāng máng       
热度:2 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写景|写风|写人|写云|

散怀谁与俦,风月兹吾赏。

好景会人心,宿约每不爽。

蓐收溅明河,玉露洗穹壤。

肃肃夜气寂,皎皎素沆漭。

飞出未半弓,已照天地广。

兹夕岂易得,久矣俟清赏。

云师谁尔忤,屏翳蔽虚敞。

万事不可必,变化如反掌。

太清一滓秽,幽娥动悬想。

谁为披层霄,快哉心技疗。

闻君洗瓦盏,倒榼有余盎。

何当数列炬,酣歌散清响。

有月固来游,无月须一往。

jiàn yán gēng zhōng qiū tóng guān xiàng yuè xià wéi wán yún zhàng
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
sàn huái 怀 shuí chóu fēng yuè shǎng        hǎo jǐng huì rén xīn xiǔ 宿 yuē měi shuǎng        shōu jiàn míng qióng rǎng        jiǎo jiǎo hàng mǎng        fēi chū wèi bàn gōng zhào tiān guǎng 广        jiǔ qīng shǎng        yún shī shuí ěr píng chǎng        wàn shì biàn huà fǎn zhǎng        tài qīng huì yōu é dòng xuán xiǎng        shuí wéi céng xiāo kuài zāi xīn liáo        wén jun1 zhǎn dǎo yǒu àng        dāng shù liè hān sàn qīng xiǎng        yǒu yuè lái yóu yuè wǎng       
热度:3 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写风|写人|

振振鹭,鹭于飞。

白华遗音咏洁白,故此翔鹭呈鲜仪。

萱堂八十癯仙姿,无心更出风絮词。

夜入佛观灯耿耿,晨翻贝叶多发丝。

郎君风档晋人上,芙蕖照映清涟漪。

晨昏定省履声细,鹭兮飞跃随彩衣。

吾闻击石百兽舞,又闻上世巢可窥。

余生眼明见异事,感今怀昔为此诗。

guǎng 广 ān zhū cóng wéi shàng shuāng tái zhī rén nián shí
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
zhèn zhèn fēi        bái huá yīn yǒng jié bái xiáng chéng xiān        xuān táng shí xiān 姿 xīn gèng chū fēng        guān dēng gěng gěng chén fān bèi duō        láng jun1 fēng dàng jìn rén shàng zhào yìng qīng lián        chén hūn dìng shěng shēng fēi yuè suí cǎi        wén shí bǎi shòu yòu wén shàng shì cháo kuī        shēng yǎn míng jiàn shì gǎn jīn huái 怀 wéi shī       
热度:9 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写山|写人|感时|写酒|

东南上流蜀之门,领略形胜斯楼存。

岷峨之西江发源,势如建瓴注平原。

出门顿息波涛喧,五溪七泽相吐吞。

蜿蜒纡余带城垣,山亦却立且踞蹲。

排青叠翠来庭轩,座隅仿佛闻清猿。

我来新律当正元,天地清夷日晏温。

主人延客开清樽,酒酣疏襟忽孤骞。

北望两京手可扪,感时抚事销客魂。

比闻狂酋如封豚,灰飞烟灭华夷分。

赤县神州宜细论,翠华几时驱育贲,归挽天河洗乾坤。

愿见从来中国尊,老夫日拭双瞳昏。

xiá zhōu chǔ sāi lóu
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
dōng nán shàng liú shǔ zhī mén lǐng luè xíng shèng lóu cún        mín é zhī 西 jiāng yuán shì jiàn líng zhù píng yuán        chū mén dùn tāo xuān xiàng tūn        wān yán dài chéng yuán shān què qiě dūn        pái qīng dié cuì lái tíng xuān zuò fǎng 仿 wén qīng yuán        lái xīn dāng zhèng yuán tiān qīng yàn wēn        zhǔ rén yán kāi qīng zūn jiǔ hān shū jīn qiān        běi wàng liǎng jīng shǒu mén gǎn shí shì xiāo hún        wén kuáng qiú fēng tún huī fēi yān miè huá fèn        chì xiàn shén zhōu lùn cuì huá shí bēn guī wǎn tiān qián kūn        yuàn jiàn cóng lái zhōng guó zūn lǎo shì shuāng tóng hūn       
热度:3 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写风|写山|写湖|写云|往事|

肃霜闻渡雁,湖海发归舡。

烟树开吴泽,风帆尽楚天。

经过成往事,信宿是明年。

诗句随元礼,云山共一天。

suì zhōu jīng zhōu chéng yáo
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
shuāng wén yàn hǎi guī chuán        yān shù kāi fēng fān jìn chǔ tiān        jīng guò chéng wǎng shì xìn xiǔ 宿 shì míng nián        shī suí yuán yún shān gòng tiān       
热度:4 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写风|写山|写水|写人|写茶|写草|写酒|

溪带三弓地,山开一盖天。

茅檐低没雾,藤路细迷悬。

恶草翻新耨,狞彪突旧穿。

争鸡喧臂膊,静鹭立挛拳。

翠著衣襟湿,岚薰草树鲜。

老夫甘废弃,末路寄沈绵。

水出桃源俗,人来谷口贤。

心期如水冷,世事绝风传。

瘠瘵高眠稳,疏慵入静便。

酒缸开半熟,茶饼索新煎。

温饱无余事,安閒得剩年。

胜游欣此始,妄想置从前。

出处非吾浪,乘除计亦全。

况因心地静,粗了佛家缘。

零落余生在,宁无火裹莲。

shān
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
dài sān gōng shān kāi gài tiān        máo yán méi téng xuán        è cǎo fān xīn nòu níng biāo jiù chuān 穿        zhēng xuān jìng luán quán        cuì zhe jīn shī 湿 lán xūn cǎo shù xiān        lǎo gān fèi shěn mián        shuǐ chū táo yuán rén lái kǒu xián        xīn shuǐ lěng shì shì jué fēng chuán        zhài gāo mián wěn shū yōng jìng biàn 便        jiǔ gāng kāi bàn shú chá bǐng suǒ xīn jiān        wēn bǎo shì ān jiān shèng nián        shèng yóu xīn shǐ wàng xiǎng zhì cóng qián        chū chù fēi làng chéng chú quán        kuàng yīn xīn jìng le jiā yuán        líng luò shēng zài níng huǒ guǒ lián       
热度:4 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写风|写山|写人|黄昏|叹息|

虎叩门,山风枭枭吹黄昏。

编蓬为户邻虎穴,敢於虎口寄浮生。

干戈时有人相食,吏猛於虎角而翼。

虎叩门,不敢入,使我怆恻长叹息。

shān zhōng xiǔ 宿 xiǎo mín jiā wén yīn yǒu gǎn
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
kòu mén shān fēng xiāo xiāo chuī huáng hūn        biān péng wéi lín xué gǎn kǒu shēng        gàn shí yǒu rén xiàng shí měng jiǎo ér        kòu mén gǎn shǐ 使 chuàng zhǎng tàn       
热度:0 作者: [宋朝] 冯时行
类型:写山|写马|写羊|

闻道巫山县,秋深好白醪。

形神须此物,觞咏本吾曹。

马杓胜鹦鹉,羊羹当蟹螯。

暮寒催渴肺,径欲卖青袍。

jiù shèng zhài qiǎn rén shān mǎi jiǔ
[ [ sòng cháo ] ] féng shí háng
wén dào shān xiàn qiū shēn hǎo bái láo        xíng shén shāng yǒng běn cáo        sháo shèng yīng yáng gēng dāng xiè áo        hán cuī fèi jìng mài qīng páo