古诗词大全

热度:0 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:

忆昨南游日,今余二十年。

扶舆潘母健,举案孟光贤。

远宦徒劳耳,重来倍怆然。

若非吾小阮,只影更谁怜。

chún jiāng mìng guǎng 广 dōng shì qīn xié shí yuè zhì ān rén liú
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
zuó nán yóu jīn èr shí nián        pān jiàn àn mèng guāng xián        yuǎn huàn láo ěr zhòng lái bèi chuàng rán        ruò fēi xiǎo ruǎn zhī yǐng gèng shuí lián       
热度:0 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:

玄冥作意逞雄豪,陵压东君惨不骄。

一气回春何太晚,群阴见晛未全消。

漫夸呈瑞宜新麦,那似为霖救旱苗。

造物深机虽莫测,愿言六气自均调。

cài jiè qīng xuě zhōng fēng · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
xuán míng zuò chěng xióng háo líng dōng jun1 cǎn jiāo        huí chūn tài wǎn qún yīn jiàn xiàn wèi quán xiāo        màn kuā chéng ruì xīn mài wéi lín jiù hàn miáo        zào shēn suī yuàn yán liù jun1 diào       
热度:4 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:写花|写人|写草|写梅|写桥|

等閒栽遍小园花,剩拟春来赏物华。

不觉琼英先满树,更看缟带暗随车。

光摇玉镜冰初泮,冻屈金钩草未芽。

料得小桥人不到,江梅欺压任横斜。

cài jiè qīng xuě zhōng fēng
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
děng jiān zāi biàn xiǎo yuán huā shèng chūn lái shǎng huá        jiào qióng yīng xiān mǎn shù gèng kàn gǎo dài àn suí chē        guāng yáo jìng bīng chū pàn dòng jīn gōu cǎo wèi        liào xiǎo qiáo rén dào jiāng méi rèn héng xié       
热度:1 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:

舜禹相传日,元非倦万几。

慈闱躬至养,别殿奉遗衣。

易月心何忍,通丧礼不违。

煌煌新庙号,万古播音徽。

xiào zōng huáng líng jià yǐn shī · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
shùn xiàng chuán yuán fēi juàn wàn        wéi gōng zhì yǎng bié diàn 殿 fèng        yuè xīn rěn tōng sàng wéi        huáng huáng xīn miào hào wàn yīn huī       
热度:1 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:写雨|

历数承尧禅,讴歌戴舜仁。

规模自宠远,法度谨持循。

俭约身先下,忧勤志在民。

万方无以报,雨泣但沾巾。

xiào zōng huáng líng jià yǐn shī
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
shù chéng yáo chán ōu dài shùn rén        guī chǒng yuǎn jǐn chí xún        jiǎn yuē shēn xiān xià yōu qín zhì zài mín        wàn fāng bào dàn zhān jīn       
热度:2 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:写水|

老来不复叹飘零,游宦真如水上萍。

绵力何堪分阃寄,宽恩犹许奉祠庭。

休夸仙去骑鲸李,剩喜归来化鹤丁。

料得亲朋相慰藉,还惊双鬓失青青。

fèng dōng guī · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
lǎo lái tàn piāo líng yóu huàn zhēn shuǐ shàng píng        mián kān fèn kǔn kuān ēn yóu fèng tíng        xiū kuā xiān jīng shèng guī lái huà dīng        liào qīn péng xiàng wèi jiè hái jīng shuāng bìn shī qīng qīng       
热度:0 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:写风|写人|

书生贱分动多奇,浪得声名毁亦随。

绝口不须谈世事,扪心唯有仗天知。

人间变态浑如戏,眼底风光总是诗。

白石清泉无限好,挂冠神武未为迟。

fèng dōng guī
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
shū shēng jiàn fèn dòng duō làng shēng míng huǐ suí        jué kǒu tán shì shì mén xīn wéi yǒu zhàng tiān zhī        rén jiān biàn tài hún yǎn fēng guāng zǒng shì shī        bái shí qīng quán xiàn hǎo guà guàn shén wèi wéi chí       
热度:2 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:写雪|写风|写人|人生|写桥|写云|

千里同云欲曛黑,风掠寒郊声摵摵。

初疑窗外忽增明。

俄见阶前已纷积。

晓来戏作漫天飞,腊后喜占平地尺。

回飙凌乱竞穿帘,作态横斜巧投隙。

乾坤浩荡迷俯仰,唯有寒江湛空碧。

扁舟远访漫乘兴,败履徐行间留迹。

向晚渔蓑入画图,清夜鸡窗映文籍。

从教高卧野人庐,未饶低谒王侯宅。

灞桥才子更清绝,强把枯肠苦搜索。

最怜扰扰雪中人,晨突无烟有饥色。

何当三白兆丰年,尽挽八荒归乐国。

不但新春压空瘴,且喜明年饫麩麦。

我家赖有二顷田,老去功名慵转剧。

人生一饱复何求,卒岁优游聊自得。

fèng zhēn xué shì yǒng xuě zhī shí
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
qiān tóng yún xūn hēi fēng luě hán jiāo shēng shè shè        chū chuāng wài zēng míng        é jiàn jiē qián fēn        xiǎo lái zuò màn tiān fēi hòu zhàn píng chǐ        huí biāo líng luàn jìng chuān 穿 lián zuò tài héng xié qiǎo tóu        qián kūn hào dàng yǎng wéi yǒu hán jiāng zhàn kōng        biǎn zhōu yuǎn fǎng 访 màn chéng xìng bài háng jiān liú        xiàng wǎn suō huà qīng chuāng yìng wén        cóng jiāo gāo rén wèi ráo wáng hóu zhái        qiáo cái gèng qīng jué qiáng cháng sōu suǒ        zuì lián rǎo rǎo xuě zhōng rén chén yān yǒu        dāng sān bái zhào fēng nián jìn wǎn huāng guī guó        dàn xīn chūn kōng zhàng qiě míng nián mài        jiā lài yǒu èr qǐng tián lǎo gōng míng yōng zhuǎn        rén shēng bǎo qiú suì yōu yóu liáo       
热度:1 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:写花|写人|

壁立千峰紫浮,一峰直上更孤遒。

世间有花擎天柱,何用人怀杞国忧。

tiān zhù fēng
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
qiān fēng fēng zhí shàng gèng qiú        shì jiān yǒu huā qíng tiān zhù yòng rén huái 怀 guó yōu       
热度:3 作者: [宋朝] 蔡戡
类型:写风|写花|写山|写水|写人|山川|看花|写湖|写云|

玄冥一怒天地黑,巽二前驱声摵摵。

须臾白帝振轩裳,龙凤幡旂交委积。

旧传洛邑深丈余,今比常山才数尺。

天公作意逞阴机,翦水裁霜巧无隙。

云涛万顷俱浩荡,海风吹散琉璃碧。

坤轴摧压几欲颓,日轮埋没浑无迹。

定知谪堕万玉妃,紫府清都削名籍。

可惜飞琼天不管,等閒幻作神仙宅。

诗人嘲弄困万象,苦思不妨闭门索。

攒眉呵手捻冻髯,得意忻然见颜色。

英词逸气吞江湖,窃比君才如楚国。

看花君子待新晴,又见春风摇燕麦。

我方叠石筑小坡,人笑老翁似儿剧。

何当蹑履共登临,一览山川皆尽得。

xuě zhǐ zài jiāo qián
[ [ sòng cháo ] ] cài kān
xuán míng tiān hēi xùn èr qián shēng shè shè        bái zhèn xuān shang lóng fèng fān jiāo wěi        jiù chuán luò shēn zhàng jīn cháng shān cái shù chǐ        tiān gōng zuò chěng yīn jiǎn shuǐ cái shuāng qiǎo        yún tāo wàn qǐng hào dàng hǎi fēng chuī sàn liú        kūn zhóu cuī tuí lún mái méi hún        dìng zhī zhé duò wàn fēi qīng dōu xuē míng        fēi qióng tiān guǎn děng jiān huàn zuò shén xiān zhái        shī rén cháo nòng kùn wàn xiàng fáng mén suǒ        zǎn méi shǒu niǎn dòng rán xīn rán jiàn yán        yīng tūn jiāng qiè jun1 cái chǔ guó        kàn huā jun1 dài xīn qíng yòu jiàn chūn fēng yáo yàn mài        fāng dié shí zhù xiǎo rén xiào lǎo wēng ér        dāng niè gòng dēng lín lǎn shān chuān jiē jìn