古诗词大全

热度:4 作者: [明朝] 吴宽
类型:写雪|写风|写花|梅花|写山|写人|写梅|

孤城钟漏促寒鸡,风雪残灯梦欲迷。

静夜独眠高榻上,故人遥在数峰西。

空林松子时时落,绝涧梅花树树低。

知是山中有佳兴,柴门清晓候封题。

xuě yǒu rén xiǔ 宿 lóng shān zhōng
[ [ míng cháo ] ] kuān
chéng zhōng lòu hán fēng xuě cán dēng mèng        jìng mián gāo shàng rén yáo zài shù fēng 西        kōng lín sōng shí shí luò jué jiàn méi huā shù shù        zhī shì shān zhōng yǒu jiā xìng chái mén qīng xiǎo hòu fēng       
热度:9 作者: [明朝] 吴宽
类型:写雨|写雪|写花|写人|写茶|写酒|

茫茫巨海流银沙,光分民舍并官衙。

诗人说诗等说法,四坐缤纷天雨花。

寥寥小巷绝人迹,谁肯柱杖过吾家。

曲中合沓失《朱鹭》,谷口联翩多白鸦。

青葱摇落上林苑,一夜乱缀琼瑶葩。

故人相送定石炭,恶客好饮惟江茶。

清晨忽报有苏墨,折简邀看门频挝。

形疑虾蟆似曾压,技痒虮虱谁为爬。

料知刻本来广右,醉笔漫灭犹堪嗟。

坐当大雪发长笑,新酒正热浮红霞。

xuě zhōng shì xián zhāo guān dōng qīng táng shī zhēn
[ [ míng cháo ] ] kuān
máng máng hǎi liú yín shā guāng fèn mín shě bìng guān        shī rén shuō shī děng shuō zuò bīn fēn tiān huā        liáo liáo xiǎo xiàng jué rén shuí kěn zhù zhàng guò jiā        zhōng shī zhū kǒu lián piān duō bái        qīng cōng yáo luò shàng lín yuàn luàn zhuì qióng yáo        rén xiàng sòng dìng shí tàn è hǎo yǐn wéi jiāng chá        qīng chén bào yǒu shé jiǎn yāo kàn mén pín        xíng xiā céng yǎng shī shuí wéi        liào zhī běn lái guǎng 广 yòu zuì màn miè yóu kān jiē        zuò dāng xuě zhǎng xiào xīn jiǔ zhèng hóng xiá       
热度:4 作者: [明朝] 吴宽
类型:写花|写人|

斑斑遗墨宛如新,安得交亲更此人。

信矣行间浑茂密,翛然物外最清真。

世家传菊根初断,公署听莺语自频。

扶病玉延亭上坐,槿花残照独伤神。

yuè zhōu yuán shū zhá
[ [ míng cháo ] ] kuān
bān bān wǎn xīn ān jiāo qīn gèng rén        xìn háng jiān hún mào xiāo rán wài zuì qīng zhēn        shì jiā chuán gēn chū duàn gōng shǔ tīng yīng pín        bìng yán tíng shàng zuò jǐn 槿 huā cán zhào shāng shén       
热度:4 作者: [明朝] 吴宽
类型:写风|写山|写水|写人|写鬼|地点|写羊|

终南老馗状酕醄,虎靴乌弁鸭色袍。

青天白日不肯出,上元之夜始出为游遨。

鬼门关头月轮高,乌犍背稳如駼駣。

鬼妇涂两颊,鬼子垂一髦,徒御杂沓声嗷嘈。

导以灵姑旗,翼以大食刀。

荼垒左执鞭,质矫右属櫜。

方明前持漆灯,张若后拥牦旄。

离未罔两不可一二数,肩担背负手且操。

奇形狞色使人怕,一似貙驳枭獍兼猿猱。

战伤人血化磷火,各出照地点点如焚膏。

阴风飒飒吹荒皋,百怪屏气不敢号。

汝辈远遁莫我遭,我欲饮汝血,甘如饮醇醪,我欲啖汝肉,美如啖羊羔,肯容汝辈在世长贪饕。

吁嗟乎老馗,真为百鬼中一豪。

所以唐皇想其像,诏令道子写以五色毫。

吾尝疑其事,展图不觉再把短发临风搔。

忆当天宝年,左右皆鬼曹。

林甫朝中逞狐媚,禄山殿上作虎嗥。

当时设有老馗者,安得纵彼二鬼逃。

便须缚以苍水使者所扪之赤绦,献于天阍,尸诸兽牢,寝其皮,拔其毛。

效尔一日驱驰劳,坐令温泉生污泥,骊山长蓬蒿?

上除唐家百年害,下受唐史千年褒。

却来上元夜,任尔烧灯并伐鼛。

zhōng kuí yuán chū yóu
[ [ míng cháo ] ] kuān
zhōng nán lǎo kuí zhuàng máo táo xuē biàn páo        qīng tiān bái kěn chū shàng yuán zhī shǐ chū wéi yóu áo        guǐ mén guān tóu yuè lún gāo jiān bèi wěn táo        guǐ liǎng jiá guǐ chuí máo shēng áo cáo        dǎo líng shí dāo        lěi zuǒ zhí biān zhì jiǎo yòu shǔ gāo        fāng míng qián chí dēng zhāng ruò hòu yōng máo máo        wèi wǎng liǎng èr shù jiān dān bèi shǒu qiě cāo        xíng níng shǐ 使 rén chū xiāo jìng jiān yuán náo        zhàn shāng rén xuè huà lín huǒ chū zhào diǎn diǎn fén gāo        yīn fēng chuī huāng gāo bǎi guài píng gǎn hào        bèi yuǎn dùn zāo yǐn xuè gān yǐn chún láo dàn ròu měi dàn yáng gāo kěn róng bèi zài shì zhǎng tān tāo        jiē lǎo kuí zhēn wéi bǎi guǐ zhōng háo        suǒ táng huáng xiǎng xiàng zhào lìng dào xiě háo        cháng shì zhǎn jiào zài duǎn lín fēng sāo        dāng tiān bǎo nián zuǒ yòu jiē guǐ cáo        lín cháo zhōng chěng mèi shān diàn 殿 shàng zuò háo        dāng shí shè yǒu lǎo kuí zhě ān zòng èr guǐ táo        biàn 便 cāng shuǐ shǐ 使 zhě suǒ mén zhī chì tāo xiàn tiān hūn shī zhū shòu láo qǐn máo        xiào ěr chí láo zuò lìng wēn quán shēng shān zhǎng péng hāo ? ?        shàng chú táng jiā bǎi nián hài xià shòu táng shǐ qiān nián bāo        què lái shàng yuán rèn ěr shāo dēng bìng gāo       
热度:2 作者: [明朝] 吴宽
类型:写风|写水|写人|人生|不满|写桥|写云|

年过四十不作官,还将短发笼儒冠。

平生一经已烂熟,胡为挟入桥门观。

前年乡书名始刊,曲江又避春风寒。

重来桥门住三载,打头矮屋聊盘桓。

朝齑暮盐不满盘,何须故人劝加餐。

日高对案笑扪腹,自有五色之琅玕。

侧身西北望长安,眼中一朵红云团。

天门欲往涩如棘,若比蜀道尤云难。

嗟哉出处谁得似,颇似吴下吴生宽。

吴生作诗忽盈纸,送君还到春闱里。

春闱多士多如蚁,勿将老少分忧喜。

君不见韩昌黎、张童子,同是陆公门下士。

昌黎文章如皦日,童子声名逐流水。

人生传世有如此,区区科第何难耳。

sòng yàn chāo
[ [ míng cháo ] ] kuān
nián guò shí zuò guān hái jiāng duǎn lóng guàn        píng shēng jīng làn shú wéi jiā qiáo mén guān        qián nián xiāng shū míng shǐ kān jiāng yòu chūn fēng hán        zhòng lái qiáo mén zhù sān zǎi tóu ǎi liáo pán huán        cháo yán mǎn pán rén quàn jiā cān        gāo duì àn xiào mén yǒu zhī láng gān        shēn 西 běi wàng zhǎng ān yǎn zhōng duǒ hóng yún tuán        tiān mén wǎng ruò shǔ dào yóu yún nán        jiē zāi chū chù shuí xià shēng kuān        shēng zuò shī yíng zhǐ sòng jun1 hái dào chūn wéi        chūn wéi duō shì duō jiāng lǎo shǎo fèn yōu        jun1 jiàn hán chāng zhāng tóng tóng shì gōng mén xià shì        chāng wén zhāng jiǎo tóng shēng míng zhú liú shuǐ        rén shēng chuán shì yǒu nán ěr       
热度:11 作者: [明朝] 吴宽
类型:写雨|写雪|写山|写水|父母|

公署席未暖,求去何嗷嗷。

济河先焚舟,预卖冠与袍。

我不更劝子,知子意殊牢。

昨者见章疏,陈情欲长号。

谓臣心腹间,有疾刺如刀。

自宜针石恶,不任簿书劳。

蒙恩赐封典,父母喜俱叨。

雨露不知感,臣岂如蓬蒿。

壮年可驱策,正合从时髦。

臣实自知愧,奈缘病相遭。

当道奖恬退,幸尔遇山涛。

九重遂俯从,孰谓天居高。

郎官信美秩,视之等秋毫。

未论子所能,此足称贤豪。

纷纷投牒者,群然赴仪曹。

其间或衰迈,虚名尚贪饕。

如子真难得,识者争嘉褒。

而我复增愧,头颅已霜毛。

归心觉愈急,如索更加綯。

子归免羁绊,槛兽初奔逃。

卬首不回顾,跳舞向林皋。

岁暮多冰雪,长河阻轻舠。

河神不世情,助子水滔滔。

旧宅傍吴市,门前是南濠。

性不耐居处,志惟嗜游遨。

南指天目山,誓将友猿猱。

归来必自得,有乐斯陶陶。

发泄胸中奇,文场战当鏖。

多事反自今,笔墨肯停操。

已忘虞卿愁,且著屈子骚。

sòng yáng jun1 qiān zhì shì
[ [ míng cháo ] ] kuān
gōng shǔ wèi nuǎn qiú áo áo        xiān fén zhōu mài guàn páo        gèng quàn zhī shū láo        zuó zhě jiàn zhāng shū chén qíng zhǎng hào        wèi chén xīn jiān yǒu dāo        zhēn shí è rèn 簿 shū láo        méng ēn fēng diǎn dāo        zhī gǎn chén péng hāo        zhuàng nián zhèng cóng shí máo        chén shí zhī kuì nài yuán bìng xiàng zāo        dāng dào jiǎng tián tuì 退 xìng ěr shān tāo        jiǔ zhòng suí cóng shú wèi tiān gāo        láng guān xìn měi zhì shì zhī děng qiū háo        wèi lùn suǒ néng chēng xián háo        fēn fēn tóu dié zhě qún rán cáo        jiān huò shuāi mài míng shàng tān tāo        zhēn nán shí zhě zhēng jiā bāo        ér zēng kuì tóu shuāng máo        guī xīn jiào suǒ gèng jiā táo        guī miǎn bàn kǎn shòu chū bēn táo        áng shǒu huí tiào xiàng lín gāo        suì duō bīng xuě zhǎng qīng dāo        shén shì qíng zhù shuǐ tāo tāo        jiù zhái bàng shì mén qián shì nán háo        xìng nài chù zhì wéi shì yóu áo        nán zhǐ tiān shān shì jiāng yǒu yuán náo        guī lái yǒu táo táo        xiè xiōng zhōng wén chǎng zhàn dāng áo        duō shì fǎn jīn kěn tíng cāo        wàng qīng chóu qiě zhe sāo       
热度:5 作者: [明朝] 吴宽
类型:写风|写人|写酒|

子有好学名,得之直从幼。

矻矻忘其疲,每以夜为昼。

谁令不自爱,坐与简编斗。

旋致心腹间,有病见脉候。

乡人尝谓子,文笔真似舅。

舅也昔养疴,亦在掇科后。

七日仪部官,在告月且又。

服药未见功,具疏遂入奏。

昨朝获愈音,颜面喜欲皱。

西风作新寒,南去不可逗。

相过一何疏,相别一何骤。

子去固欣然,孰与箴老缪。

惟子有书癖,舍书莫能救。

譬如病酒人,戒饮貌愈瘦。

何如稍饮之,病去渐复旧。

子病偶类兹,简编实醇酎。

茹多仍吐之,纸上发奇秀。

三年当复来,观子所成就。

sòng yáng jun1 qiān
[ [ míng cháo ] ] kuān
yǒu hǎo xué míng zhī zhí cóng yòu        wàng měi wéi zhòu        shuí lìng ài zuò jiǎn biān dòu        xuán zhì xīn jiān yǒu bìng jiàn hòu        xiāng rén cháng wèi wén zhēn jiù        jiù yǎng zài duō hòu        guān zài gào yuè qiě yòu        yào wèi jiàn gōng shū suí zòu        zuó cháo huò yīn yán miàn zhòu        西 fēng zuò xīn hán nán dòu        xiàng guò shū xiàng bié zhòu        xīn rán shú zhēn lǎo miù        wéi yǒu shū shě shū néng jiù        bìng jiǔ rén jiè yǐn mào shòu        shāo yǐn zhī bìng jiàn jiù        bìng ǒu lèi jiǎn biān shí chún zhòu        duō réng zhī zhǐ shàng xiù        sān nián dāng lái guān suǒ chéng jiù       
热度:2 作者: [明朝] 吴宽
类型:写风|写人|写桥|

引去谁谋及故人,买田阳羡遂成真。

张公洞口终期我,金母桥边早置身。

郡志续修知旧事,乡筵初会得佳宾。

百年风节人争仰,笑对秋波白发新。

sòng zhēn zhì shì
[ [ míng cháo ] ] kuān
yǐn shuí móu rén mǎi tián yáng xiàn suí chéng zhēn        zhāng gōng dòng kǒu zhōng jīn qiáo biān zǎo zhì shēn        jun4 zhì xiū zhī jiù shì xiāng yàn chū huì jiā bīn        bǎi nián fēng jiē rén zhēng yǎng xiào duì qiū bái xīn       
热度:2 作者: [明朝] 吴宽
类型:写风|写人|

都门无计可留公,况是秋来有便风。

尚忆陆机游洛下,莫疑张翰向江东。

词林前辈晨星少,乡社无人海月空。

定有天书还召入,暂将留务托南宫。

sòng shì xián nán jīng shì láng
[ [ míng cháo ] ] kuān
dōu mén liú gōng kuàng shì qiū lái yǒu biàn 便 fēng        shàng yóu luò xià zhāng hàn xiàng jiāng dōng        lín qián bèi chén xīng shǎo xiāng shè rén hǎi yuè kōng        dìng yǒu tiān shū hái zhào zàn jiāng liú tuō nán gōng       
热度:3 作者: [明朝] 吴宽
类型:写山|写水|写马|写人|民生|写云|

幽燕建都邑,九鼎从而迁。

八政一日食,仰此东南偏。

岁漕四百万,舳舻相后先。

云帆罢转海,江淮达且沿。

迤逦经齐鲁,有渠昔人穿。

噫此寻丈耳,譬若沟浍然。

置闸以启闭,相时为节宣。

岩岩鲁山下,平地多流泉。

泉流入漕渠,其始才涓涓。

奫沦惟自足,安知可浮船。

疏导非人力,济世嗟何缘。

张君官水部,治水思昔年。

往来相度之,涤源同九川。

功成既归朝,大臣慕其贤。

封章始朝荐,行李仍夕旋。

维此百泉眼,利博人争传。

入渠有余沥,可溉万顷田。

只今东方民,老幼咸颠连。

槁项与黄馘,嗷嗷口流涎。

潴泄倘有策,旱涝何须怜。

漕粟国用足,种粟民生全。

他年司马氏,载入《河渠》篇。

sòng zhāng dōu shuǐ
[ [ míng cháo ] ] kuān
yōu yàn jiàn dōu jiǔ dǐng cóng ér qiān        zhèng shí yǎng dōng nán piān        suì cáo bǎi wàn zhú xiàng hòu xiān        yún fān zhuǎn hǎi jiāng huái qiě yán 沿        jīng yǒu rén chuān 穿        xún zhàng ěr ruò gōu huì rán        zhì zhá xiàng shí wéi jiē xuān        yán yán shān xià píng duō liú quán        quán liú cáo shǐ cái juān juān        yūn lún wéi ān zhī chuán        shū dǎo fēi rén shì jiē yuán        zhāng jun1 guān shuǐ zhì shuǐ nián        wǎng lái xiàng zhī yuán tóng jiǔ chuān        gōng chéng guī cháo chén xián        fēng zhāng shǐ cháo jiàn háng réng xuán        wéi bǎi quán yǎn rén zhēng chuán        yǒu gài wàn qǐng tián        zhī jīn dōng fāng mín lǎo yòu xián diān lián        gǎo xiàng huáng guó áo áo kǒu liú xián        zhū xiè tǎng yǒu hàn lào lián        cáo guó yòng zhǒng mín shēng quán        nián shì zǎi piān