古诗词大全

热度:6 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写雪|写花|梅花|写水|落寞|黄昏|写梅|写云|

老来宠辱两无闻,才见梅花喜十分。

冰雪相看虽属我,乾坤独步却输君。

受知和靖黄昏月,入梦昌龄落寞云。

从此暗香来不断,何消更把水沈焚。

guān méi · · líng
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
lǎo lái chǒng liǎng wén cái jiàn méi huā shí fèn        bīng xuě xiàng kàn suī shǔ qián kūn què shū jun1        shòu zhī jìng huáng hūn yuè mèng chāng líng luò yún        cóng àn xiāng lái duàn xiāo gèng shuǐ shěn fén       
热度:1 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写人|写梅|

东阁观梅效少陵,巡檐索笑面生春。

试将心事从渠道,恰又无言领略人。

guān méi
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
dōng guān méi xiào shǎo líng xún yán suǒ xiào miàn shēng chūn        shì jiāng xīn shì cóng dào qià yòu yán lǐng luè rén       
热度:2 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写风|写花|

琳宫深处小桃红,当日玄都事已空。

今见花开浑似旧,不知又隔几春风。

guān zhōng táo huā yǒu rén yùn
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
lín gōng shēn chù xiǎo táo hóng dāng xuán dōu shì kōng        jīn jiàn huā kāi hún jiù zhī yòu chūn fēng       
热度:6 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写景|写风|写人|写云|

目欲穷千里,楼头著意看。

云横知岫远,野迥觉天宽。

对景诗怀壮,乘风衣袂寒。

主人还解事,容我恣凭兰。

jiàn hái lóu mǐn zhāi chén xiān shēng yùn
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
qióng qiān lóu tóu zhe kàn        yún héng zhī xiù yuǎn jiǒng jiào tiān kuān        duì jǐng shī huái 怀 zhuàng chéng fēng mèi hán        zhǔ rén hái jiě shì róng píng lán       
热度:4 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写水|写云|

琅玕万个碧云深,长覆晴川数亩阴。

渭水侯封元有节,葛陂龙化本无心。

波光静处涵清影,滩濑鸣时和好音。

除却寒相映色外,此君那许俗尘侵。

jiàn zhú luó quán
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
láng gān wàn yún shēn zhǎng qíng chuān shù yīn        wèi shuǐ hóu fēng yuán yǒu jiē bēi lóng huà běn xīn        guāng jìng chù hán qīng yǐng tān lài míng shí hǎo yīn        chú què hán xiàng yìng wài jun1 chén qīn       
热度:1 作者: [宋朝] 杨公远
类型:秋夜|

翩翩旌旆下吾邦,六邑喧传姓字香。

不著一尘秋夜月,谨施三尺晓天霜。

平反狱讼缧囚喜,劝课农桑惰叟忙。

昨拜荆州天与幸,敢趋行幕献诗章。

jiàn wáng shū shǐ àn chá suǒ wěi píng fǎn quàn
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
piān piān jīng pèi xià bāng liù xuān chuán xìng xiāng        zhe chén qiū yuè jǐn shī sān chǐ xiǎo tiān shuāng        píng fǎn sòng léi qiú quàn nóng sāng duò sǒu máng        zuó bài jīng zhōu tiān xìng gǎn háng xiàn shī zhāng       
热度:2 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写山|

栗里幽深自结庐,东篱采菊足清娱。

偶然触目南山好,相对沈吟一语无。

jiàn shān zhēn
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
yōu shēn jié dōng cǎi qīng        ǒu rán chù nán shān hǎo xiàng duì shěn yín       
热度:1 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写风|写花|写山|

万木风饕冻欲痴,孤根逗暖正斯时。

树槎牙历百千岁,花摘索开三两枝。

兄弟山礬应未称,交朋松竹恐相宜。

玉堂标致和羹味,可是香名满世知。

jiàn méi jiāo
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
wàn fēng tāo dòng chī gēn dòu nuǎn zhèng shí        shù chá bǎi qiān suì huā zhāi suǒ kāi sān liǎng zhī        xiōng shān fán yīng wèi chēng jiāo péng sōng zhú kǒng xiàng        táng biāo zhì gēng wèi shì xiāng míng mǎn shì zhī       
热度:3 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写花|

款款穿芳径,双双度短墙。

不知身是幻,抵死恋花香。

dié èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
kuǎn kuǎn chuān 穿 fāng jìng shuāng shuāng duǎn qiáng        zhī shēn shì huàn liàn huā xiāng       
热度:2 作者: [宋朝] 杨公远
类型:写雪|写花|梅花|赠诗|写梅|

一种孤芳别样奇,化工鎔蜡雪霜时。

正怜粉蝶归何处,却怪黄蜂集满枝。

衣效道妆香惹袖,面侔拂相脸无脂。

清名也受梅花号,底事林逋不赠诗。

méi
[ [ sòng cháo ] ] yáng gōng yuǎn
zhǒng fāng bié yàng huà gōng róng xuě shuāng shí        zhèng lián fěn dié guī chù què guài huáng fēng mǎn zhī        xiào dào zhuāng xiāng xiù miàn móu xiàng liǎn zhī        qīng míng shòu méi huā hào shì lín zèng shī