天地穷东野,江湖困子长。
逢人双白眼,炫俗小红裳。
旧句传枫冷,新吟带柳香。
还能相料理,亦足慰凄凉。
wú
吴
zhǒng
种
liǔ
柳
wǎng
枉
jiāo
教
zhé
辄
fù
复
fèng
奉
dá
答
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
ài
艾
xìng
性
fū
夫
tiān
天
dì
地
qióng
穷
dōng
东
yě
野
,
,
jiāng
江
hú
湖
kùn
困
zǐ
子
zhǎng
长
。
。
féng
逢
rén
人
shuāng
双
bái
白
yǎn
眼
,
,
xuàn
炫
sú
俗
xiǎo
小
hóng
红
shang
裳
。
。
jiù
旧
jù
句
chuán
传
fēng
枫
lěng
冷
,
,
xīn
新
yín
吟
dài
带
liǔ
柳
xiāng
香
。
。
hái
还
néng
能
xiàng
相
liào
料
lǐ
理
,
,
yì
亦
zú
足
wèi
慰
qī
凄
liáng
凉
。
。