古诗词大全

热度:0 作者: [宋朝] 李新
类型:

鸣蛙千鼓吹,修竹万琅玕。

日下欲归去,豀光生晚寒。

yóu nán shuǐ yuàn · · líng
[ [ sòng cháo ] ] xīn
míng qiān chuī xiū zhú wàn láng gān        xià guī guāng shēng wǎn hán       
热度:4 作者: [宋朝] 李新
类型:写雨|写风|写山|写水|写茶|写云|

山色从来不世情,水光分与万家清。

连云种竹官租薄,入谷收茶野屩轻。

小雨结缘留俗客,好风吹梦过江城。

这回劝饮休辞醉,后日西山第几程。

yóu huà chéng
[ [ sòng cháo ] ] xīn
shān cóng lái shì qíng shuǐ guāng fèn wàn jiā qīng        lián yún zhǒng zhú guān báo shōu chá juē qīng        xiǎo jié yuán liú hǎo fēng chuī mèng guò jiāng chéng        zhè huí quàn yǐn xiū zuì hòu 西 shān chéng       
热度:2 作者: [宋朝] 李新
类型:写山|写水|写马|写云|

宰官得度却无能,直断曹溪一点灯。

脱体化为牛马走,只身归是水云僧。

晚烟破灶迷村落,桴鼓哗空走稻塍。

弄水看山元未足,半规初月上觚棱。

yóu yún mén shān
[ [ sòng cháo ] ] xīn
zǎi guān què néng zhí duàn cáo diǎn dēng        tuō huà wéi niú zǒu zhī shēn guī shì shuǐ yún sēng        wǎn yān zào cūn luò huá kōng zǒu dào chéng        nòng shuǐ kàn shān yuán wèi bàn guī chū yuè shàng léng       
热度:4 作者: [宋朝] 李新
类型:写花|写山|写水|写人|江水|写桥|写云|写鱼|写酒|

黄蓑老翁守钓车,卖鱼得钱还酒家。

醉中乘潮过别浦,睡起不知船在沙。

篱根半落春江水,稚子蓬头采洲芷。

莼丝芹甲满筠笼,日暮豀桥得红米。

秋山远,秋木黄,斜汀曲屿苕花香。

归云带暝卷寒色,晚吹吹回双雁行。

鲈肥酒熟莼丝美,独钓孤舟老烟水。

故人停浆问生涯,湘水光摇碧千里。

[ [ sòng cháo ] ] xīn
huáng suō lǎo wēng shǒu diào chē mài qián hái jiǔ jiā        zuì zhōng chéng cháo guò bié shuì zhī chuán zài shā        gēn bàn luò chūn jiāng shuǐ zhì péng tóu cǎi zhōu zhǐ        chún qín jiǎ mǎn jun1 lóng qiáo hóng        qiū shān yuǎn qiū huáng xié tīng 屿 tiáo huā xiāng        guī yún dài míng juàn hán wǎn chuī chuī huí shuāng yàn háng        féi jiǔ shú chún měi diào zhōu lǎo yān shuǐ        rén tíng jiāng wèn shēng xiāng shuǐ guāng yáo qiān       
热度:4 作者: [宋朝] 李新
类型:写风|写云|

晓踏高坡日始悬,清泉未见口生烟。

飞凫欲到二千里,挟策徒劳三十年。

绣带长川初背眼,云根双剑远磨天。

骕骦齿健嘶风去,更敢披头重著鞭。

qīng quán guǎn
[ [ sòng cháo ] ] xīn
xiǎo gāo shǐ xuán qīng quán wèi jiàn kǒu shēng yān        fēi dào èr qiān jiā láo sān shí nián        xiù dài zhǎng chuān chū bèi yǎn yún gēn shuāng jiàn yuǎn tiān        shuāng chǐ 齿 jiàn fēng gèng gǎn tóu zhòng zhe biān       
热度:5 作者: [宋朝] 李新
类型:写风|写花|写水|写鸟|写人|水乡|

烟鼎金颜碧线长,是中日日载春阳。

翠翰结屋惊鳌北,绿叶翻波梦水乡。

静昼鸟啼三月老,路人风送百花香。

从它流出红英去,化作人间有韵粧。

chūn zhāi
[ [ sòng cháo ] ] xīn
yān dǐng jīn yán xiàn 线 zhǎng shì zhōng zǎi chūn yáng        cuì hàn jié jīng áo běi 绿 fān mèng shuǐ xiāng        jìng zhòu niǎo sān yuè lǎo rén fēng sòng bǎi huā xiāng        cóng liú chū hóng yīng huà zuò rén jiān yǒu yùn zhuāng       
热度:1 作者: [宋朝] 李新
类型:写雨|写花|写山|写人|

雨霁笼山碧破赊。

小园围屋粉墙斜。

朱门间掩那人家。

素腕拨香临宝砌,层波窥客擘轻纱。

隔窗隐隐见簪花。

huàn shā · · líng
[ [ sòng cháo ] ] xīn
lóng shān shē        xiǎo yuán wéi fěn qiáng xié        zhū mén jiān yǎn rén jiā        wàn xiāng lín bǎo céng kuī qīng shā        chuāng yǐn yǐn jiàn zān huā       
热度:4 作者: [宋朝] 李新
类型:写雨|写风|写山|写人|写云|写羊|

谁倣王郎子,庭前种修竹。

清阴生晓云,远意近幽谷。

岁久太昏翳,客来为湔沐。

掠地芟蒙茸,挥空除朴樕。

碧篠恶微琐,孤根赏幽独。

惟防高节伤,不厌冗材秃。

露枝借蝉附,风干贻凤宿。

筠消蝼蚁惊,影浅虻蚋哭。

减裁终瘦骨,潇洒自空腹。

初劳拣择手,终入穷淡目。

月浪细摇金,秋声寒戛玉。

差肩存挺直,乱眼憎拳曲。

洞然大夫心,卓尔高士躅。

春风雨零红,林木霜换绿。

长久此君操,正可起颓俗。

山阴牛羊侵,谓滨斤斧辱。

持君易金钱,伐尽犹不足。

是中主人贤,不作薪藁束。

zhú shí yùn
[ [ sòng cháo ] ] xīn
shuí fǎng wáng láng tíng qián zhǒng xiū zhú        qīng yīn shēng xiǎo yún yuǎn jìn yōu        suì jiǔ tài hūn lái wéi jiān        luě shān méng róng huī kōng chú        xiǎo è wēi suǒ gēn shǎng yōu        wéi fáng gāo jiē shāng yàn rǒng cái        zhī jiè chán fēng gàn fèng xiǔ 宿        jun1 xiāo lóu jīng yǐng qiǎn méng ruì        jiǎn cái zhōng shòu xiāo kōng        chū láo jiǎn shǒu zhōng qióng dàn        yuè làng yáo jīn qiū shēng hán jiá        chà jiān cún tǐng zhí luàn yǎn zēng quán        dòng rán xīn zhuó ěr gāo shì zhú        chūn fēng líng hóng lín shuāng huàn 绿        zhǎng jiǔ jun1 cāo zhèng tuí        shān yīn niú yáng qīn wèi bīn jīn        chí jun1 jīn qián jìn yóu        shì zhōng zhǔ rén xián zuò xīn gǎo shù       
热度:3 作者: [宋朝] 李新
类型:写风|写水|写人|写湖|西湖|

吾爱西湖段干木,凛然节概凌孤竹。

遗风扫地青冢存,汾水千年为谁渌。

水边剑佩锵寒玉,熊车来作江阳牧,忠梗峨峨一面霜,想像古人今在目。

我叹今人似古人,丝桐为播汾阴曲。

fén yīn
[ [ sòng cháo ] ] xīn
ài 西 duàn gàn lǐn rán jiē gài líng zhú        fēng sǎo qīng zhǒng cún fén shuǐ qiān nián wéi shuí        shuǐ biān jiàn pèi qiāng hán xióng chē lái zuò jiāng yáng zhōng gěng é é miàn shuāng xiǎng xiàng rén jīn zài        tàn jīn rén rén tóng wéi fén yīn       
热度:1 作者: [宋朝] 李新
类型:写景|写风|写山|写水|写人|写云|写酒|

项没黄茆疑虎蹲,风摇脱木一浮云。

忘机沙溆双鶬远,小景人家一水分。

野寺钟声昏后寂,寒衣砧子夜深闻。

山中悦老无亭榭,白酒长新橡栗肥。

jiāng dào zhōng
[ [ sòng cháo ] ] xīn
xiàng méi huáng máo dūn fēng yáo tuō yún        wàng shā shuāng qiāng yuǎn xiǎo jǐng rén jiā shuǐ fèn        zhōng shēng hūn hòu hán zhēn shēn wén        shān zhōng yuè lǎo tíng xiè bái jiǔ zhǎng xīn xiàng féi