古诗词大全

热度:9 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写雨|写风|写水|江南|写云|

疏楼压渚玻璃光,玉沙粼粼生象床。

回唐杂华结春雾,江女濯锦胭脂香。

东风夜入蒲芽紫,暖绿摇空一千里。

倚极青阑泛滟明,并刀剪得银河水。

水穷云阙露微岚,远碧斜飞十二帘。

日晚愁吹箫底月,小龙行雨过江南。

gāo shì cuì lóu
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
shū lóu zhǔ guāng shā lín lín shēng xiàng chuáng        huí táng huá jié chūn jiāng zhuó jǐn yān zhī xiāng        dōng fēng nuǎn 绿 yáo kōng qiān        qīng lán fàn yàn míng bìng dāo jiǎn yín shuǐ        shuǐ qióng yún què wēi lán yuǎn xié fēi shí èr lián        wǎn chóu chuī xiāo yuè xiǎo lóng háng guò jiāng nán       
热度:7 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写雨|写风|写花|写鸟|写马|凄凉|写塔|

晓阁疏钟午店鸡,客途风物剩堪题。

葡萄引蔓青缘屋,苜蓿垂花紫满畦。

雁塔雨痕迷鸟篆,龙池柳色送莺啼。

前朝冠盖多黄土,翁仲凄凉石马嘶。

zhǎng ān liú
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
xiǎo shū zhōng diàn fēng shèng kān        táo yǐn màn qīng yuán xu chuí huā mǎn        yàn hén niǎo zhuàn lóng chí liǔ sòng yīng        qián cháo guàn gài duō huáng wēng zhòng liáng shí       
热度:8 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写雨|写山|写水|写人|湖水|岁月|日出|写湖|故乡|黄昏|春雨|写云|月下|写鱼|

先生京国来,称有母氏丧。

问之几何时,二十余星霜。

八月发秦淮,九月下涛江。

旦闻云海滴,夜视星斗芒。

短服双鬓秃,千里一苇航。

山回指会乩,孤城水中央。

昔雉堞未建,今青青者杨。

伤心至正末,四海沸鼎铛。

县官高不闻,藩将贪如狼。

城守人自敌,乐祸甘不祥。

一家当此时,赤脚相扶将。

水行乏舟楫,陆又无仆僮。

俄然母疾革,药石不可攻。

暨乎属纩际,疾敛不及停。

藤皮束木匣,藁葬东城傍。

对餐岂暇饱,欲哭且吞声。

奉父复西迈,乞食三吴中。

三吴鱼米区,辛苦副所望。

一留日颇久,沈痛割中肠。

越山岂不佳,不及我故乡。

故乡既已通,寒暑亦已更。

蹉跎岁月晚,念之颠且僵。

松楸日凋摧,白昼狐狸鸣。

死者若春雨,生者如晨星。

今日复何日,夙负始克偿。

日出启母欑,恸哭天无光。

黄昏问娥水,又欲趣四明。

云有一长兄,客死与母同。

翩翩两丹鍈,逝欲共回翔。

走也忝越人,知先生甚详。

先子昔筮仕,两子同榜名。

先生文章族,冠盖望宣城。

公侯卿大夫,郡守尚书郎。

下者仕州县,富贵莫与京。

先生蚤有闻,秀出子弟行。

玉杯繁露学,曳履升其堂。

手中金仆姑,一发必叠双。

大官走致馈,扫閤拜于庭。

执经问谁来,无非侯与公。

家学远不替,新声日揄扬。

况先生孝弟,至性合天常。

明神鉴在兹,母兄得返葬。

纷然鸱枭群,欻见孤凤凰。

《白华》古笙诗,《棠棣》歌脊令。

锡类者颖叔,感寤于齐庄。

善始必有终,天禄非所量。

宣之山峨峨,南湖水泱泱。

玉衡夜插子,寒日朝在房。

少忍慎眠食,善达无咎殃。

我歌代虞殡,窃喜还窃伤。

sòng gòng xiān shēng shí yùn
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
xiān shēng jīng guó lái chēng yǒu shì sàng        wèn zhī shí èr shí xīng shuāng        yuè qín huái jiǔ yuè xià tāo jiāng        dàn wén yún hǎi shì xīng dòu máng        duǎn shuāng bìn qiān wěi háng        shān huí zhǐ huì chéng shuǐ zhōng yāng        zhì dié wèi jiàn jīn qīng qīng zhě yáng        shāng xīn zhì zhèng hǎi fèi dǐng chēng        xiàn guān gāo wén fān jiāng tān láng        chéng shǒu rén huò gān xiáng        jiā dāng shí chì jiǎo xiàng jiāng        shuǐ háng zhōu yòu tóng        é rán yào shí gōng        shǔ kuàng liǎn tíng        téng shù xiá gǎo zàng dōng chéng bàng        duì cān xiá bǎo qiě tūn shēng        fèng 西 mài shí sān zhōng        sān xīn suǒ wàng        liú jiǔ shěn tòng zhōng cháng        yuè shān jiā xiāng        xiāng tōng hán shǔ gèng        cuō tuó suì yuè wǎn niàn zhī diān qiě jiāng        sōng qiū diāo cuī bái zhòu míng        zhě ruò chūn shēng zhě chén xīng        jīn shǐ cháng        chū zuàn tòng tiān guāng        huáng hūn wèn é shuǐ yòu míng        yún yǒu zhǎng xiōng tóng        piān piān liǎng dān yāng shì gòng huí xiáng        zǒu tiǎn yuè rén zhī xiān shēng shèn xiáng        xiān shì shì liǎng tóng bǎng míng        xiān shēng wén zhāng guàn gài wàng xuān chéng        gōng hóu qīng jun4 shǒu shàng shū láng        xià zhě shì zhōu xiàn guì jīng        xiān shēng zǎo yǒu wén xiù chū háng        bēi fán xué shēng táng        shǒu zhōng jīn dié shuāng        guān zǒu zhì kuì sǎo bài tíng        zhí jīng wèn shuí lái fēi hóu gōng        jiā xué yuǎn xīn shēng yáng        kuàng xiān shēng xiào zhì xìng tiān cháng        míng shén jiàn zài xiōng fǎn zàng        fēn rán chī xiāo qún jiàn fèng huáng        bái huá shēng shī táng lìng        lèi zhě yǐng shū gǎn zhuāng        shàn shǐ yǒu zhōng tiān fēi suǒ liàng        xuān zhī shān é é nán shuǐ yāng yāng        héng chā hán cháo zài fáng        shǎo rěn shèn mián shí shàn jiù yāng        dài bìn qiè hái qiè shāng       
热度:10 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写风|书法|

闲坐乐从戎,将军得上公。

佩刀悬玉虎,缸烬剔金虫。

远柝微侵月,清笳迥带风。

香腾炉面紫,火射箭头红。

舞剑知书法,谈棋识战功。

明朝当阅武,传令选雕弓。

yíng zhōng xián liù yùn
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
xián zuò cóng róng jiāng jun1 shàng gōng        pèi dāo xuán gāng jìn jīn chóng        yuǎn tuò wēi qīn yuè qīng jiā jiǒng dài fēng        xiāng téng miàn huǒ shè jiàn tóu hóng        jiàn zhī shū tán shí zhàn gōng        míng cháo dāng yuè chuán lìng xuǎn diāo gōng       
热度:11 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写雨|写风|写雷|写草|写云|

郡学旧辟雍,中有岐阳鼓。

古今所闻十,左右各惟五。

离离大星陨,兀兀坏云补。

累累营灶减,落落陈沙聚。

质若切玄玉,制若覆冷釜。

气若熔五金,文若断钗股。

孤峰割秋瘦,千葩耀春妩。

森严列戈矛,尔雅冠章甫。

厓冰溜静悬,海暖浪掀舞。

摧裛半折轴,败舫或遗橹。

小龙彭蠡归,大鹏扶摇举。

断苔明碎锦,古墨渍润础。

思昔委秦郊,雷电惊草莽。

耒牛砺其角,凿臼加以杵。

幸今依黉宫,星日照廊庑。

圭璧逊其仪,俎豆与之伍。

脱非天意怜,或是神明祐。

深檐白昼永,老屋祥鸾翥。

晴连画戟阴,冷湿宫墙雨。

诸生获讲解,髦士资训诂。

启钥烦竖阍,拓本利商贾。

韦辞表姬周,韩语怀李杜。

雄章迭铿鍧,遗恨寄酸楚。

纷纭欧苏作,诘屈郑吾谱。

称评虽靡定,仿像讵非古。

鲰生千载下,匏系三江浒。

神徒驰周南,足不出城府。

适从辽碣役,遂作幽燕旅。

平生慕奇闻,一日获嘉睹。

初临色愈庄,欲狎气斯沮。

如亲至东都,揖让申与甫。

如亲与田猎,搏攫兕与虎。

如虚藜苋腹,烹太牢肥羜。

如洗蜩蝉耳,聆笙磐柷敔。

羁愁破昏懵,喜气泆眉宇。

时维躔寿星,岁甲在强圉。

天寒号鸱枭,城荒茂禾黍。

宗周本余怀,览古亦天与。

摩挲重图训,蹙蹜愧庠序。

聊陈曹郐风,式继韩苏武。

shí shī
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
jun4 xué jiù yōng zhōng yǒu yáng        jīn suǒ wén shí zuǒ yòu wéi        xīng yǔn huài yún        lèi lèi yíng zào jiǎn luò luò chén shā        zhì ruò qiē xuán zhì ruò lěng        ruò róng jīn wén ruò duàn chāi        fēng qiū shòu qiān yào 耀 chūn        sēn yán liè máo ěr guàn zhāng        bīng liū jìng xuán hǎi nuǎn làng xiān        cuī bàn shé zhóu bài fǎng huò        xiǎo lóng péng guī péng yáo        duàn tái míng suì jǐn rùn chǔ        wěi qín jiāo léi diàn jīng cǎo mǎng        lěi niú jiǎo záo jiù jiā chǔ        xìng jīn hóng gōng xīng zhào láng        guī xùn dòu zhī        tuō fēi tiān lián huò shì shén míng yòu        shēn yán bái zhòu yǒng lǎo xiáng luán zhù        qíng lián huà yīn lěng shī 湿 gōng qiáng        zhū shēng huò jiǎng jiě máo shì xùn        yào fán shù hūn tuò běn shāng jiǎ        wéi biǎo zhōu hán huái 怀        xióng zhāng dié kēng hōng hèn suān chǔ        fēn yún ōu zuò jié zhèng        chēng píng suī dìng fǎng 仿 xiàng fēi        zōu shēng qiān zǎi xià páo sān jiāng        shén chí zhōu nán chū chéng        shì cóng liáo jié suí zuò yōu yàn        píng shēng wén huò jiā        chū lín zhuāng xiá        qīn zhì dōng dōu ràng shēn        qīn tián liè jué        xiàn pēng tài láo féi zhù        tiáo chán ěr líng shēng pán zhù        chóu hūn měng méi        shí wéi chán shòu 寿 xīng suì jiǎ zài qiáng        tiān hán hào chī xiāo chéng huāng mào shǔ        zōng zhōu běn huái 怀 lǎn tiān        suō zhòng xùn kuì xiáng        liáo chén cáo kuài fēng shì hán       
热度:9 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写花|儿童|写马|写人|妇女|

毛沧儿,毛沧儿,沧儿生在兰沧西。

兰沧去天万有三千里,土人花脚金两齿。

沧儿之父名声达天子,天子遣使远召之,沧儿随父来京师。

沧儿年几何?

三岁尚不足,两岁颇有余。

顶犀眼漆唇抹朱,学语未成意态殊。

麒麟之子,宛马之驹,产自绝域升天衢,人言传书有种非尔雏?

尔父年几何?

五十逾六未及耆。

十五年落西南夷,西南之人愚不识,长官麾呵妇女笑骂儿童欺。

昔辞乡里六亲俱,白发黄口同系累。

一家尽死,一身在载锡,尔胤惟有天公知。

天公知,又锡尔冠爵,带而裳衣,脱尔介胄,参龙虎夔。

毛沧儿,毛沧儿,好儿子,尔父老矣。

望尔似尔父,尔宗有光。

祝尔长大,无诸祸殃。

吐尔锦心绣肠,出擅昭代之文章,如马、班、燕、许鸣汉唐。

毛沧儿,毛沧儿,父友作歌听勿忘。

máo cāng ér
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
máo cāng ér máo cāng ér cāng ér shēng zài lán cāng 西        lán cāng tiān wàn yǒu sān qiān rén huā jiǎo jīn liǎng chǐ 齿        cāng ér zhī míng shēng tiān tiān qiǎn shǐ 使 yuǎn zhào zhī cāng ér suí lái jīng shī        cāng ér nián ? ?        sān suì shàng liǎng suì yǒu        dǐng yǎn chún zhū xué wèi chéng tài shū        lín zhī wǎn zhī chǎn jué shēng tiān rén yán chuán shū yǒu zhǒng fēi ěr chú ? ?        ěr nián ? ?        shí liù wèi        shí nián luò 西 nán 西 nán zhī rén shí zhǎng guān huī xiào ér tóng        xiāng liù qīn bái huáng kǒu tóng lèi        jiā jìn shēn zài zǎi ěr yìn wéi yǒu tiān gōng zhī        tiān gōng zhī yòu ěr guàn jué dài ér shang tuō ěr jiè zhòu cān lóng kuí        máo cāng ér máo cāng ér hǎo ér ěr lǎo        wàng ěr ěr ěr zōng yǒu guāng        zhù ěr zhǎng zhū huò yāng        ěr jǐn xīn xiù cháng chū shàn zhāo dài zhī wén zhāng bān yàn míng hàn táng        máo cāng ér máo cāng ér yǒu zuò tīng wàng       
热度:7 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写风|写人|写草|写云|

蔡子横笛处,名存音则亡。

常时亭上人,念此一慨慷。

悄然官涂迥,杂树夹疏篁。

先秋气已袭,纟风爽若含霜。

渔樵夜各归,月出斗有芒。

微云翳河汉,龙火干正阳。

狐狸草中号,熠燿又宵行。

龟亡凤不至,何以尉轩皇。

我有嶰竹枝,颇复谐宫商。

藏之五百秋,正气惨不扬。

天地所爱惜,神人共嗟伤。

恒愿起九泉,从子返虞唐。

tíng
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
cài héng chù míng cún yīn wáng        cháng shí tíng shàng rén niàn kǎi kāng        qiāo rán guān jiǒng shù jiá shū huáng        xiān qiū jiǎo fēng shuǎng ruò hán shuāng        qiáo guī yuè chū dòu yǒu máng        wēi yún hàn lóng huǒ gàn zhèng yáng        cǎo zhōng hào shuò yòu xiāo háng        guī wáng fèng zhì wèi xuān huáng        yǒu jiè zhú zhī xié gōng shāng        cáng zhī bǎi qiū zhèng cǎn yáng        tiān suǒ ài shén rén gòng jiē shāng        héng yuàn jiǔ quán cóng fǎn táng       
热度:7 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写雨|

玉龙行空不成雨,首触银河落秋浦。

帝遣神工种白榆,皓鹤飞来老鹇舞。

榜儿踏船依楚竹,不钓齐璜饵荆玉。

波寒月黑大星稀,万斛骊珠岂胜掬。

夜阑缄素报麻姑,桑下尘飞海欲枯。

何如去作蓬莱主,五城不夜无寒暑。

lóng mián huà xuě zhōng
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
lóng háng kōng chéng shǒu chù yín luò qiū        qiǎn shén gōng zhǒng bái hào fēi lái lǎo xián        bǎng ér chuán chǔ zhú diào huáng ěr jīng        hán yuè hēi xīng wàn zhū shèng        lán jiān bào sāng xià chén fēi hǎi        zuò péng lái zhǔ chéng hán shǔ       
热度:7 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写马|写人|

马声龙影半天来,月殿霞扉次第开。

一自踏歌归碧落,人间空筑望仙台。

wàng xiān lóu
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
shēng lóng yǐng bàn tiān lái yuè diàn 殿 xiá fēi kāi        guī luò rén jiān kōng zhù wàng xiān tái       
热度:7 作者: [明朝] 唐之淳
类型:写人|写草|

百顷清江一草庐,乡人齐识病相如。

不知吟得秋多少,柿叶红时好细书。

mèng yùn
[ [ míng cháo ] ] táng zhī chún
bǎi qǐng qīng jiāng cǎo xiāng rén shí bìng xiàng        zhī yín qiū duō shǎo shì hóng shí hǎo shū