古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写花|写山|

欲脱羇愁暂媾春,花先木末傲难亲。

无才与作山居赋,遮莫山花处处新。

shān tóu duì huā
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
tuō chóu zàn gòu chūn huā xiān ào nán qīn        cái zuò shān zhē shān huā chù chù xīn       
热度:4 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写山|写人|

笙箫婉娈落人间,目极灵芝宫不还。

犹喜遗音吾独识,且教明月住空山。

shān chéng wén shēng xiāo líng zhī gōng shì zuò
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
shēng xiāo wǎn luán luò rén jiān líng zhī gōng hái        yóu yīn shí qiě jiāo míng yuè zhù kōng shān       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写花|写山|

山酝今朝熟,黄花老不香。

沈阴千万里,何处有重阳。

shān zhōng jiǔ shú
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
shān yùn jīn cháo shú huáng huā lǎo xiāng        shěn yīn qiān wàn chù yǒu zhòng yáng       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:

建康庾令岂多愁,未识皇恩覆九州。

初讶单于陵大汉,重惊玁狁犯宗周。

今朝不见安边策,前日空多定远侯。

江海张公漂泊久,即看谠议动前旒。

shàng yōu
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
jiàn kāng lìng duō chóu wèi shí huáng ēn jiǔ zhōu        chū dān líng hàn zhòng jīng xiǎn yǔn fàn zōng zhōu        jīn cháo jiàn ān biān qián kōng duō dìng yuǎn hóu        jiāng hǎi zhāng gōng piāo jiǔ kàn dǎng dòng qián liú       
热度:10 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写山|写人|写云|

山以石得名,土惟山之贼。

如何云此山,土石相充斥。

土上而石下,无良跻有德。

土实最下底,位高忝厥职。

或云三千年,此土化为石。

顽阴不坚阳,如寄暂容迹。

因知造化功,不出纤毫力。

君子自苦辛,小人多羽翼。

念从开辟来,久矣莫变革。

吾其柰此何,唧唧复唧唧。

shū chù
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
shān shí míng wéi shān zhī zéi        yún shān shí xiàng chōng chì        shàng ér shí xià liáng yǒu        shí zuì xià wèi gāo tiǎn jué zhí        huò yún sān qiān nián huà wéi shí        wán yīn jiān yáng zàn róng        yīn zhī zào huà gōng chū xiān háo        jun1 xīn xiǎo rén duō        niàn cóng kāi lái jiǔ biàn        nài       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写风|

挂帆到何处,明月古扬州。

百计随愁尽,一生为客休。

干戈临暮境,风雨困春柔。

为问荀文若,能惭诸葛不。

shū hèn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
guà fān dào chù míng yuè yáng zhōu        bǎi suí chóu jìn shēng wéi xiū        gàn lín jìng fēng kùn chūn róu        wéi wèn xún wén ruò néng cán zhū       
热度:5 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写人|

古木江亭懒不开,书空自笑兴悠哉。

苍台一径浅深遍,知道无人向此来。

shū huái 怀 èr jué · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
jiāng tíng lǎn kāi shū kōng xiào xìng yōu zāi        cāng tái jìng qiǎn shēn biàn zhī dào rén xiàng lái       
热度:5 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|

老境才来便辄留,龙门胜韵去悠悠。

此怀京洛愁无限,更对沧江烟雨愁。

shū huái 怀 èr jué
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
lǎo jìng cái lái biàn 便 zhé liú lóng mén shèng yùn yōu yōu        huái 怀 jīng luò chóu xiàn gèng duì cāng jiāng yān chóu       
热度:4 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雪|写人|

志苦言危凛雪霜,何人敢唤作刘郎。

休论瑞应夸图牒,羞死当年顾野王。

shū liú zhòng gèng chūn qiū zāi hòu
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
zhì yán wēi lǐn xuě shuāng rén gǎn huàn zuò liú láng        xiū lùn ruì yīng kuā dié xiū dāng nián wáng       
热度:9 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写花|写人|怀旧|写云|

吟兴随花发,高帘对雨疏。

人家南郭外,云出北窗虚。

笋蕨何时歇,诗书几世居。

我来怀旧隐,便拟返柴车。

shū gòng shì
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
yín xìng suí huā gāo lián duì shū        rén jiā nán guō wài yún chū běi chuāng        sǔn jué shí xiē shī shū shì        lái huái 怀 jiù yǐn biàn 便 fǎn chái chē