古诗词大全

热度:4 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|写人|宦游|

昔人何事爱吾庐,燕雀鸾凰不并居。

乡社鸣琴欣日永,宦游退鶂恨风初。

迷楼赋罢梦何处,双扇诗成泪不疏。

莫问今朝多白发,年时曾奏万言书。

méng yòng zhū rén yùn shī jiàn yòng yùn xiè zhī · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
rén shì ài yàn què luán huáng bìng        xiāng shè míng qín xīn yǒng huàn yóu tuì 退 hèn fēng chū        lóu mèng chù shuāng shàn shī chéng lèi shū        wèn jīn cháo duō bái nián shí céng zòu wàn yán shū       
热度:2 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写花|写人|写茶|

一年几相筑新沙,鼙鼓难开上苑花。

顾我何堪鸣玉佩,如君不得侍金华。

隐身思傍悬壶树,仙驭须求蒙顶茶。

辜负麒麟功业志,只教人唤作诗家。

méng yòng zhū rén yùn shī jiàn yòng yùn xiè zhī
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
nián xiàng zhù xīn shā nán kāi shàng yuàn huā        kān míng pèi jun1 shì jīn huá        yǐn shēn bàng xuán shù xiān qiú méng dǐng chá        lín gōng zhì zhī jiāo rén huàn zuò shī jiā       
热度:5 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写人|

春来脉脉示轮囷,满地飞英委玉尘。

荀令香残端有意,石家锦碎更堪珍。

目成霄汉星前石,肠断骊驹掌上人。

我久飘零本憔悴,为君今日恨轮巾。

luò huā xué shān
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
chūn lái shì lún qūn mǎn fēi yīng wěi chén        xún lìng xiāng cán duān yǒu shí jiā jǐn suì gèng kān zhēn        chéng xiāo hàn xīng qián shí cháng duàn zhǎng shàng rén        jiǔ piāo líng běn qiáo cuì wéi jun1 jīn hèn lún jīn       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|写山|写人|写草|悲凉|

山中萱草三赤长,山中高人万事忘。

欲借忘忧汝辈力,世间儿女徒颠狂。

汝亦忘忧非世忧,临风恐汝亦分将。

愿尔忘忧忘终始,莫教老大空悲凉。

xuān cǎo
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
shān zhōng xuān cǎo sān chì zhǎng shān zhōng gāo rén wàn shì wàng        jiè wàng yōu bèi shì jiān ér diān kuáng        wàng yōu fēi shì yōu lín fēng kǒng fèn jiāng        yuàn ěr wàng yōu wàng zhōng shǐ jiāo lǎo kōng bēi liáng       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雪|写花|写人|

莫道飘零天一涯,安时自胜孰与嗟。

已春庭宇不留雪,逢闰园林无早花。

素履款游禅老室,白头惯见富人家。

胡然齐赵贼蜂起,自是司戎好盗夸。

dào
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
dào piāo líng tiān ān shí shèng shú jiē        chūn tíng liú xuě féng rùn yuán lín zǎo huā        kuǎn yóu chán lǎo shì bái tóu guàn jiàn rén jiā        rán zhào zéi fēng shì róng hǎo dào kuā       
热度:2 作者: [宋朝] 晁说之
类型:

祸根妃子尝珍嗜,今日何须有荔枝。

玉树後庭那结实,也能亡国更堪悲。

zhī sòng guō yuán zuò · · líng
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
huò gēn fēi cháng zhēn shì jīn yǒu zhī        shù hòu tíng jié shí néng wáng guó gèng kān bēi       
热度:4 作者: [宋朝] 晁说之
类型:

荔枝一骑红尘後,便有渔阳万骑来。

郭令诸孙今得味,却同羯鼓逞诗才。

zhī sòng guō yuán zuò
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
zhī hóng chén hòu biàn 便 yǒu yáng wàn lái        guō lìng zhū sūn jīn wèi què tóng jié chěng shī cái       
热度:5 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写风|写山|写水|写人|写鬼|写酒|

晁子被放逐,四方何所止。

随众到淮口,脱身乱兵里。

长淮岁暮风,舟楫不得舣。

因之狂雨来,青山白浪底。

风雨与波浪,三者酷斗靡。

北客怖未尝,波神得自喜。

舟子言勿怖,此是冲风尔。

前风冲後风,纵神杂横鬼。

吼怒夜潮落,倏忽熟风起。

冲风如小人,熟风若君子。

明日复冲风,又非前之比。

舟子言可贺,此风即当死。

盛大不死者,从何睹神理。

京贯黼攸辈,万货他手委。

官知其然欤,几年干天纪。

神降与人言,化酒幻桃李。

上真怒中华,实锡羯胡祉。

破我诸州镇,胡阵风从指。

汉兵遂喜北,不走即降矣。

风伯不佑我,岂独在兹水。

舟子语可书,聊以视知己。

zhōu
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
cháo bèi fàng zhú fāng suǒ zhǐ        suí zhòng dào huái kǒu tuō shēn luàn bīng        zhǎng huái suì fēng zhōu        yīn zhī kuáng lái qīng shān bái làng        fēng làng sān zhě dòu        běi wèi cháng shén        zhōu yán shì chōng fēng ěr        qián fēng chōng hòu fēng zòng shén héng guǐ        hǒu cháo luò shū shú fēng        chōng fēng xiǎo rén shú fēng ruò jun1        míng chōng fēng yòu fēi qián zhī        zhōu yán fēng dāng        shèng zhě cóng shén        jīng guàn yōu bèi wàn huò shǒu wěi        guān zhī rán nián gàn tiān        shén jiàng rén yán huà jiǔ huàn táo        shàng zhēn zhōng huá shí jié zhǐ        zhū zhōu zhèn zhèn fēng cóng zhǐ        hàn bīng suí běi zǒu jiàng        fēng yòu zài shuǐ        zhōu shū liáo shì zhī       
热度:6 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写人|征人|

橹声出入如讴发,昼长夜短睡蛇绝。

船窗局蹐天地隘,出向船头望寒月。

月寒不照孤征人,自与红炉得意亲。

何日有田吾意得,躬耕垅首待阳春。

zhōu zhōng juàn shèn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
shēng chū ōu zhòu zhǎng duǎn shuì shé jué        chuán chuāng tiān ài chū xiàng chuán tóu wàng hán yuè        yuè hán zhào zhēng rén hóng qīn        yǒu tián gōng gēng lǒng shǒu dài yáng chūn       
热度:7 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写人|

厚矣皇恩得谢休,萧然白发更何求。

雨声中夜生高兴,不似官人身外愁。

zhì shì hòu wén
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
hòu huáng ēn xiè xiū xiāo rán bái gèng qiú        shēng zhōng shēng gāo xìng guān rén shēn wài chóu