古诗词大全

热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写鱼|

吾友陈无己,文会班生庐。

是时与林侯,有若同队鱼。

相见元无约,相别讵有谟。

那知数岁後,聚首如当初。

眷言二三子,今来安稳无。

意气充眉宇,比昔姣且都。

乃见松与柏,不似柳与蒲。

怜我守枯禅,谈笑便甘腴。

何如又为别,泪下青霜俱。

男儿志四海,不辱黄金躯。

试看习主簿,穷悴能著书。

zèng bié péng lái 簿 lín mèng chún
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
yǒu chén wén huì bān shēng        shì shí lín hóu yǒu ruò tóng duì        xiàng jiàn yuán yuē xiàng bié yǒu        zhī shù suì hòu shǒu dāng chū        juàn yán èr sān jīn lái ān wěn        chōng méi jiāo qiě dōu        nǎi jiàn sōng bǎi liǔ        lián shǒu chán tán xiào biàn 便 gān        yòu wéi bié lèi xià qīng shuāng        nán ér zhì hǎi huáng jīn        shì kàn zhǔ 簿 qióng cuì néng zhe shū       
热度:5 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写水|写人|

若说真州水,时人不道甘。

天宁老谁识,板齿毛鬖鬖。

zèng zhēn tiān níng lǎo
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
ruò shuō zhēn zhōu shuǐ shí rén dào gān        tiān níng lǎo shuí shí bǎn chǐ 齿 máo sān sān       
热度:5 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写风|山水|写山|写水|写人|

丈人一别今何阔,菊雨兰风自岁年。

茅屋归来思叙旧,绳床老去不谈禅。

世无孔子徒为尔,今愧孙登重惘然。

幸有阳城山水在,更留佳处待夤缘。

yùn jiàn shàng zhàng rén jiàn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
zhàng rén bié jīn kuò lán fēng suì nián        máo guī lái jiù shéng chuáng lǎo tán chán        shì kǒng wéi ěr jīn kuì sūn dēng zhòng wǎng rán        xìng yǒu yáng chéng shān shuǐ zài gèng liú jiā chù dài yín yuán       
热度:4 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写风|写山|写马|

青山群若好,此山何清特。

如见孙登辈,高耸不可及。

山神亦喜我,轻风鸣马勒。

马上欲高哦,才窘开口涩。

城墉半夜深,楼阙中天辟。

六曲屏风张,五两布帆屹。

莲柄生旱陆,松角自空植。

偏将司斥候,中军罗矛戟。

道冠不著簪,女鬟未劳栉。

碧衣翼而趋,青童拱以立。

风雨若可摇,日月去无迹。

出此摹写语,敢谓得百一。

亦欲纵笔书,南山诗见嫉。

dào shì jiàn shān shī shàng chéng mìng zuò
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
qīng shān qún ruò hǎo shān qīng        jiàn sūn dēng bèi gāo sǒng        shān shén qīng fēng míng        shàng gāo ò cái jiǒng kāi kǒu        chéng yōng bàn shēn lóu què zhōng tiān        liù píng fēng zhāng liǎng fān        lián bǐng shēng hàn sōng jiǎo kōng zhí        piān jiāng chì hòu zhōng jun1 luó máo        dào guàn zhe zān huán wèi láo zhì        ér qīng tóng gǒng        fēng ruò yáo yuè        chū xiě gǎn wèi bǎi        zòng shū nán shān shī jiàn       
热度:5 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写山|写人|

贫贱不可恶,白首不敢辞。

圣人为我戒,敢不周旋之。

山王亦何事,五君讵见遗。

奈彼後世何,论评相瑕疵。

虽有解嘲人,正自漫尔为。

寄言宦达子,努力向金闺。

pín jiàn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
pín jiàn è bái shǒu gǎn        shèng rén wéi jiè gǎn zhōu xuán zhī        shān wáng shì jun1 jiàn        nài hòu shì lùn píng xiàng xiá        suī yǒu jiě cháo rén zhèng màn ěr wéi        yán huàn xiàng jīn guī       
热度:6 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写人|

敢期芍药边城见,本是人间第一流。

我有无穷羇旅恨,为君今日到扬州。

xiè wèi zǎi huì sháo yào
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
gǎn sháo yào biān chéng jiàn běn shì rén jiān liú        yǒu qióng hèn wéi jun1 jīn dào yáng zhōu       
热度:2 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写人|悲秋|写云|

我有潇湘泪,还供阊阖愁。

故人过我窗灯下,谓言客子宜悲秋。

往体格律乍相视,久矣揉练几百过。

不然何以解能云,是中不放客愁破。

文字能自达,何处有富贵。

莫爱离骚亡国音,学乎大雅则知未。

xiè gāo shí áng shī juàn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
yǒu xiāo xiāng lèi hái gòng chāng chóu        rén guò chuāng dēng xià wèi yán bēi qiū        wǎng zhà xiàng shì jiǔ róu liàn bǎi guò        rán jiě néng yún shì zhōng fàng chóu        wén néng chù yǒu guì        ài sāo wáng guó yīn xué zhī wèi       
热度:6 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雪|写风|写人|

论思献纳方自代,海舶鮹人岂识渠。

长啸清风含雪语,怜侬不解读新书。

xiè qián yuàn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
lùn xiàn fāng dài hǎi shāo rén shí        zhǎng xiào qīng fēng hán xuě lián nóng jiě xīn shū       
热度:2 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写风|写人|咏怀|

我尝为历学,上元要极远。

上元有远迩,疏密出早晚。

顾惟尔大父,皇极探其本。

唐尧上百代,日月来衮衮。

因之知百索,孰可妄憎噂。

子前视我诗,与子论诗壶。

子诗既焕烂,我言得安稳。

为子极源流,无难如瓴建。

风雅辟大田,骚些助锄垦。

曹刘鲍谢辈,风雨得荐藨。

闲居既识陶,咏怀宜知阮。

不有鲍与谢,白也胡婉娩。

苟无阮与陶,苏州曷息偃。

上下曹刘来,少陵自益捐。

岂易少陵学,浪走徒多踠。

况复尔来人,不灶而市饭。

大儿夸苏豪,小儿争黄謇。

讵知韩柳先,学大忘赫烜。

余事五七言,朝鸾参暮鶠。

又如万仞姿,松岩绝兰畹。

念彼形似徒,涩舌吞枯菌。

何人分诗文,两队有鲂鳟。

子早知此病,我语出复返。

何以谢子勤,王道不可缓。

凛凛易春秋,南面俨龙衮。

礼书朝万邦,宝辂粲朱幰。

颜曾侍珪璋,荀孟陈干盾。

老谩怜骥枥,壮当勇虎圈。

明朝役高兴,蜀道横碧巘。

我实爱子才,语长情缱绻。

xiè shào sān shí láng shī juàn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
cháng wéi xué shàng yuán yào yuǎn        shàng yuán yǒu yuǎn ěr shū chū zǎo wǎn        wéi ěr huáng tàn běn        táng yáo shàng bǎi dài yuè lái gǔn gǔn        yīn zhī zhī bǎi suǒ shú wàng zēng zǔn        qián shì shī lùn shī        shī huàn làn yán ān wěn        wéi yuán liú nán líng jiàn        fēng tián sāo xiē zhù chú kěn        cáo liú bào xiè bèi fēng jiàn biāo        xián shí táo yǒng huái 怀 zhī ruǎn        yǒu bào xiè bái wǎn miǎn        gǒu ruǎn táo zhōu yǎn        shàng xià cáo liú lái shǎo líng juān        shǎo líng xué làng zǒu duō        kuàng ěr lái rén zào ér shì fàn        ér kuā háo xiǎo ér zhēng huáng jiǎn        zhī hán liǔ xiān xué wàng huǐ        shì yán cháo luán cān yǎn        yòu wàn rèn 姿 sōng yán jué lán wǎn        niàn xíng shé tūn jun1        rén fèn shī wén liǎng duì yǒu fáng zūn        zǎo zhī bìng chū fǎn        xiè qín wáng dào huǎn        lǐn lǐn chūn qiū nán miàn yǎn lóng gǔn        shū cháo wàn bāng bǎo càn zhū xiǎn        yán céng shì guī zhāng xún mèng chén gàn dùn        lǎo màn lián zhuàng dāng yǒng quān        míng cháo gāo xìng shǔ dào héng yǎn        shí ài cái zhǎng qíng qiǎn quǎn       
热度:6 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|无奈|

无奈国风怨,荠荼论苦甘。

王孙旧肥羜,汤饼亦多惭。

xiè yùn wén cài hún tún
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
nài guó fēng yuàn lùn gān        wáng sūn jiù féi zhù tāng bǐng duō cán