古诗词大全

热度:2 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|读书|

韩王孙子何楚楚,不用根源论魏武。

读书射猎固自如,剧谈大笑能尔汝。

为君相遇在东州,与我中分万斛愁。

我归未得君归去,风流应复属曹刘。

sòng cáo shēn shòu dài hái jīng jiān jiǎn liú yǎng zhèng
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
hán wáng sūn chǔ chǔ yòng gēn yuán lùn wèi        shū shè liè tán xiào néng ěr        wéi jun1 xiàng zài dōng zhōu zhōng fèn wàn chóu        guī wèi jun1 guī fēng liú yīng shǔ cáo liú       
热度:5 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写花|寂寞|送春|

雨里花开过,愁中燕到迟。

一春都寂寞,不作送春诗。

sòng chūn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
huā kāi guò chóu zhōng yàn dào chí        chūn dōu zuò sòng chūn shī       
热度:6 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写花|写草|

我见刘颍川,昏困不暇寐。

忽还便娟儿,白日思寝被。

此头各未白,相逢当有地。

讵惜草草别,但嗟言负意。

是时菊正花,迸散青铅泪。

摇策如骑电,到国何容易。

莱衣媚家府,芳樽延国士。

相知问阿侬,为言只尔耳。

sòng jīng
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
jiàn liú yǐng chuān hūn kùn xiá mèi        hái biàn 便 juān ér bái qǐn bèi        tóu wèi bái xiàng féng dāng yǒu        cǎo cǎo bié dàn jiē yán        shì shí zhèng huā bèng sàn qīng qiān lèi        yáo diàn dào guó róng        lái mèi jiā fāng zūn yán guó shì        xiàng zhī wèn ā nóng wéi yán zhī ěr ěr       
热度:1 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写花|写水|

先生身干若浮查,舌响霜锺激水车。

平生乐逐胡雁起,倏游吴会忽京华。

公卿到门问穷达,未易可置吾齿牙。

今我何事亦青衫,掉头弃掷如泥沙。

数术因之为道术,净居与世不交加。

一醉十日醒五日,双环妆罢觅新花。

胡尘满眼独不怕,此非净居之胜耶。

sòng lǎn sàn xiān shēng dōng guī
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
xiān shēng shēn gàn ruò chá shé xiǎng shuāng zhōng shuǐ chē        píng shēng zhú yàn shū yóu huì jīng huá        gōng qīng dào mén wèn qióng wèi zhì chǐ 齿        jīn shì qīng shān diào tóu zhì shā        shù shù yīn zhī wéi dào shù jìng shì jiāo jiā        zuì shí xǐng shuāng huán zhuāng xīn huā        chén mǎn yǎn fēi jìng zhī shèng       
热度:8 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写雨|写风|写花|写山|写水|写马|写人|江南|写梅|

昔时江南士人轻吴会,正如长安洛阳论宾主。

自从九州花开一日来,欣欣不复闻此语。

明州太守江南英,信美之乡是吾土,莫言只饮甬水便无情。

黄鹄排赤霄,垂翅一再举。

御厨赐食紫驼峰,情多犹忆马夹柱。

依然梦断四明山,花信风里怜梅雨。

潮平驩喜浪婆儿,莫错举棹新城江上去。

sòng tán shǒu què
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
shí jiāng nán shì rén qīng huì zhèng zhǎng ān luò yáng lùn bīn zhǔ        cóng jiǔ zhōu huā kāi lái xīn xīn wén        míng zhōu tài shǒu jiāng nán yīng xìn měi zhī xiāng shì yán zhī yǐn yǒng shuǐ biàn 便 qíng        huáng pái chì xiāo chuí chì zài        chú shí tuó fēng qíng duō yóu jiá zhù        rán mèng duàn míng shān huā xìn fēng lián méi        cháo píng huān làng ér cuò zhào xīn chéng jiāng shàng       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|写山|写人|山川|写湖|公文|

尊公文律自瑰奇,虽持使节未相宜。

子敝青袍哦五字,州家不喜县家嗤。

十年主簿今迁陟,县衙簿尉来趋揖。

越绝山川舒啸时,莫叹监湖今几尺。

监湖几尺吾其那,闻道新昌佛仍大。

昔贤墨妙谁识之,一日清风千嶂破。

人间月色过中秋,天际风光称远游。

阳关本是西州曲,鹭舞兰桡不解愁。

sòng zhōu xiù shí zhī xīn chāng
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
zūn gōng wén guī suī chí shǐ 使 jiē wèi xiàng        qīng páo ò zhōu jiā xiàn jiā chī        shí nián zhǔ 簿 jīn qiān zhì xiàn 簿 wèi lái        yuè jué shān chuān shū xiào shí tàn jiān jīn chǐ        jiān chǐ wén dào xīn chāng réng        xián miào shuí shí zhī qīng fēng qiān zhàng        rén jiān yuè guò zhōng qiū tiān fēng guāng chēng yuǎn yóu        yáng guān běn shì 西 zhōu lán ráo jiě chóu       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|悲秋|思归|写湖|

窃独悲秋霖,江湖难为客。

短发思归时,柰此西行色。

念君诸王孙,风骨秀而整。

衣冠旧诸生,不羞见狭领。

邂逅托末契,君室献可孙。

岂但姻娅旧,有感风义敦。

君知前辈好,宁用文墨期。

颍麟陈留言,为君爱吾诗。

sòng gōng wàng
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
qiè bēi qiū lín jiāng nán wéi        duǎn guī shí nài 西 háng        niàn jun1 zhū wáng sūn fēng xiù ér zhěng        guàn jiù zhū shēng xiū jiàn xiá lǐng        xiè hòu tuō jun1 shì xiàn sūn        dàn yīn jiù yǒu gǎn fēng dūn        jun1 zhī qián bèi hǎo níng yòng wén        yǐng lín chén liú yán wéi jun1 ài shī       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写山|写水|书信|

颍水箕山已卜休,忽逢新政悮恩收。

白头不识为郎叹,黄帽难供作客愁。

何事京师书信断,谩从泽国稻粱谋。

和亲莫恃河为界,百骑东来破一州。

zhuī gǎn
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
yǐng shuǐ shān bo xiū féng xīn zhèng ēn shōu        bái tóu shí wéi láng tàn huáng mào nán gòng zuò chóu        shì jīng shī shū xìn duàn màn cóng guó dào liáng móu        qīn shì wéi jiè bǎi dōng lái zhōu       
热度:2 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|写山|写人|身世|写草|

寒暑平分,东南之徼,何多暍哉。

远望炎洲,近观火井,相与朝烬而夕灰。

名曰冰纨霜练,服之一缕如十袭,而信衣冠之不能。

敢疑夏祖之居会稽,短发文身自蔽以草莱。

浪婆儿,身世世,共道常年不如是。

谁复怜北客,此日真憔悴。

深山乳虎想腾倚,清风不来空啸死。

安得人如葛稚川,脱身直下坐井底。

奈何沧海浊沸,日不敢浴,金波自烂玉兔熟。

四方上下浊氛满,何许层冰映雕玉。

苦热何不可,浊氛端恼我。

lián shǔ cháng shū mèn ér zuò
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
hán shǔ píng fèn dōng nán zhī jiǎo duō zāi        yuǎn wàng yán zhōu jìn guān huǒ jǐng xiàng cháo jìn ér huī        míng yuē bīng wán shuāng liàn zhī shí ér xìn guàn zhī néng        gǎn xià zhī huì duǎn wén shēn cǎo lái        làng ér shēn shì shì gòng dào cháng nián shì        shuí lián běi zhēn qiáo cuì        shēn shān xiǎng téng qīng fēng lái kōng xiào        ān rén zhì chuān tuō shēn zhí xià zuò jǐng        nài cāng hǎi zhuó fèi gǎn jīn làn shú        fāng shàng xià zhuó fēn mǎn céng bīng yìng diāo        zhuó fēn duān nǎo       
热度:3 作者: [宋朝] 晁说之
类型:写风|

许州秀才周若蒙,星官占罢泪无从。

欧阳公死不过夏,天上文星已告凶。

常秩王回暨姚辟,排斥先儒不少容。

回第曰向窃笑之,学问文章众所问。

识此二事王氏孙,酸枣先生称祖翁。

先生易老净肇乐,晚奏象系明光中。

清净之化浃百年,寡欲爱民自祖宗。

潜仁畜德流必远,譬如乔岳生寒松。

天之生材弗浪与,不世其美安得雄。

君之积学万石虡,笔力仍关千石钟。

遑遑欲谈谁听此,秋江好渡多柔风。

lián xìng zhī wáng jun1 tán lái gào bié yīn zuò
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
zhōu xiù cái zhōu ruò méng xīng guān zhàn lèi cóng        ōu yáng gōng guò xià tiān shàng wén xīng gào xiōng        cháng zhì wáng huí yáo pái chì xiān shǎo róng        huí yuē xiàng qiè xiào zhī xué wèn wén zhāng zhòng suǒ wèn        shí èr shì wáng shì sūn suān zǎo xiān shēng chēng wēng        xiān shēng lǎo jìng zhào wǎn zòu xiàng míng guāng zhōng        qīng jìng zhī huà jiā bǎi nián guǎ ài mín zōng        qián rén chù liú yuǎn qiáo yuè shēng hán sōng        tiān zhī shēng cái làng shì měi ān xióng        jun1 zhī xué wàn shí réng guān qiān shí zhōng        huáng huáng tán shuí tīng qiū jiāng hǎo duō róu fēng