古诗词大全

热度:10 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写人|写云|

白云自悠然,幽人此栖息。

去留果何心,变化了无迹。

俗客不曾来,沙鸥尽相识。

何处动吟情,渔村数声笛。

yún lóu
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
bái yún yōu rán yōu rén        liú guǒ xīn biàn huà le        céng lái shā ōu jìn xiàng shí        chù dòng yín qíng cūn shù shēng       
热度:8 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写风|写人|写草|

彭泽门前閒草木,丝丝那向路傍生。

便教系得春风住,也与时人管送迎。

liǔ yán
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
péng mén qián jiān cǎo xiàng bàng shēng        biàn 便 jiāo chūn fēng zhù shí rén guǎn sòng yíng       
热度:5 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写花|写人|

岸柳飞花老却春,负前何事巧随人。

都缘漂荡先归处,全似天涯倦客身。

liǔ huā
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
àn liǔ fēi huā lǎo què chūn qián shì qiǎo suí rén        dōu yuán piāo dàng xiān guī chù quán tiān juàn shēn       
热度:5 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写风|

妸娜绿杨阴,深於夏屋深。

居来身自在,胜与俗浮沉。

坐暑堪忘箑,乘风或散襟。

清閒消不尽,乞与野莺吟。

liǔ xià yín
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
ē 绿 yáng yīn shēn xià shēn        lái shēn zài shèng chén        zuò shǔ kān wàng zhá chéng fēng huò sàn jīn        qīng jiān xiāo jìn yīng yín       
热度:7 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写雨|写雪|写花|写人|

荒烟迷小市,细雨隔遥津。

麦浪农畴晚,桐花客路春。

几番时序换,两鬓雪霜新。

唯有溪边鹭,相看似故人。

zhè dào zhōng
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
huāng yān xiǎo shì yáo jīn        mài làng nóng chóu wǎn tóng huā chūn        fān shí huàn liǎng bìn xuě shuāng xīn        wéi yǒu biān xiàng kàn rén       
热度:13 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写风|写草|

野岸多柔桑,春风长新绿。

叶叶是罗纨,不同凡草木。

róu sāng
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
àn duō róu sāng chūn fēng zhǎng xīn 绿        shì luó wán tóng fán cǎo       
热度:10 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写风|写湖|写鱼|

为鱼当深潜,深潜身可肥。

勿以风涛便,踊跃图奋飞。

风涛或遽止,处陆胡能归。

汝骸既已腊,泣河计还非。

生荣与死辱,二者相因依。

富贵而亢极,后患亦岂微。

功成泛五湖,鸱夷独知几。

guò
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
wéi dāng shēn qián shēn qián shēn féi        fēng tāo biàn 便 yǒng yuè fèn fēi        fēng tāo huò zhǐ chù néng guī        hái hái fēi        shēng róng èr zhě xiàng yīn        guì ér kàng hòu huàn wēi        gōng chéng fàn chī zhī       
热度:4 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写人|

高木引修藤,藤束树身死。

慎莫进小人,终当负君子。

君子思报德,小人易忘恩。

所与苟非类,反为祸之元。

诚能远小人,终身乃无患,世莫轻斯言,亦足以为谏。

shù yáo
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
gāo yǐn xiū téng téng shù shù shēn        shèn jìn xiǎo rén zhōng dāng jun1        jun1 bào xiǎo rén wàng ēn        suǒ gǒu fēi lèi fǎn wéi huò zhī yuán        chéng néng yuǎn xiǎo rén zhōng shēn nǎi huàn shì qīng yán wéi jiàn       
热度:6 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写风|写山|写水|写人|写梅|

抱璞肯自剖,藏之在深椟。

嗟彼荆山人,不能卫其足。

生先有良贵,那爱分□禄。

閒居五十年,祗着山人服。

华衮有何好,此服安且燠。

童鹤亦清真,梅边伴幽独。

身后无子孙,高风许谁续。

疎澹水边萤,飞来照吟屋。

lín jìng shān jiù yǐn
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
bào kěn pōu cáng zhī zài shēn        jiē jīng shān rén néng wèi        shēng xiān yǒu liáng guì ài fèn        jiān shí nián zhī zhe shān rén        huá gǔn yǒu hǎo ān qiě        tóng qīng zhēn méi biān bàn yōu        shēn hòu sūn gāo fēng shuí        shū dàn shuǐ biān yíng fēi lái zhào yín       
热度:3 作者: [宋朝] 释文珦
类型:写人|岁月|

林卧岁月久,閒襟颇孤清。

静中观庶类,因之感予情。

木伐以其材,膏煎以其明。

兽槛以狡彯,禽笼以音声。

人苟矜智虑,自械伤神形。

纵使功业崇,或爱鼎鑊烹。

今古无不然,念之殊可惊。

世用常致患,时弃乃全生。

所以箕颍客,翛然竟遗名。

吾幸拙而愚,冀可终余龄。

lín
[ [ sòng cháo ] ] shì wén xiàng
lín suì yuè jiǔ jiān jīn qīng        jìng zhōng guān shù lèi yīn zhī gǎn qíng        cái gāo jiān míng        shòu kǎn jiǎo piāo qín lóng yīn shēng        rén gǒu jīn zhì xiè shāng shén xíng        zòng shǐ 使 gōng chóng huò ài dǐng huò pēng        jīn rán niàn zhī shū jīng        shì yòng cháng zhì huàn shí nǎi quán shēng        suǒ yǐng xiāo rán jìng míng        xìng zhuō ér zhōng líng