古诗词大全

热度:5 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写山|写人|

万古波心寺,金山名目新。

天多剩得月,地少不生尘。

过橹妨僧定,惊涛溅佛身。

谁言张处士,题后更无人。

jīn shān
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
wàn xīn jīn shān míng xīn        tiān duō shèng yuè shǎo shēng chén        guò fáng sēng dìng jīng tāo jiàn shēn        shuí yán zhāng chù shì hòu gèng rén       
热度:2 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写水|写人|

何处不相见,烟苗捧露心。

萋萋绿远水,苒苒在空林。

野吹闲摇阔,游人醉卧深。

南朝古城里,碑石又应沈。

fāng cǎo
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
chù xiàng jiàn yān miáo pěng xīn        绿 yuǎn shuǐ rǎn rǎn zài kōng lín        chuī xián yáo kuò yóu rén zuì shēn        nán cháo chéng bēi shí yòu yīng shěn       
热度:6 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写花|写人|

意态天生异,转看看转新。

百花休放艳,三月始为春。

蝶死难离槛,莺狂不避人。

其如豪贵地,清醒复何因。

dān
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
tài tiān shēng zhuǎn kàn kàn zhuǎn xīn        bǎi huā xiū fàng yàn sān yuè shǐ wéi chūn        dié nán kǎn yīng kuáng rén        háo guì qīng xǐng yīn       
热度:10 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写雨|写雪|写风|写花|写马|写人|寂寞|桃花|杨柳|自由|写桥|写云|秋千|

茏葱二月初,青软自相纡。

意态花犹少,风流木更无。

影繁晴陌上,烟重古城隅。

炀帝河声里,几番荣又枯。

数树新栽在画桥,春来犹自长长条。

东风多事刚牵引,已解纤纤学舞腰。

金堤堤上一林烟,况近清明二月天。

别有数枝遥望见,画桥南面拂秋千。

春物牵情不奈何,就中杨柳态难过。

也知是处无花去,争奈看时未觉多。

小眉初展绿条稠,露压烟濛不自由。

莫是折来偏属意,依稀相似是风流。

九衢春霁湿云凝,着地毵毵碍马行。

拟折无端抛又恋,乱穿来去羡黄莺。

千树阴阴盖御沟,雪花金穗思悠悠。

先朝事后应无也,惟是荒根逐碧流。

摇荡和风恃赖春,蘸流遮路逐年新。

颠狂絮落还堪恨,分外欺凌寂寞人。

暖催春促吐芳芽,伴雨从风处处斜。

莫道玄功无定配,不然争得见桃花。

小池前后碧江滨,窣翠抛青烂熳春。

不是和风为抬举,可能开眼向行人。

深绿依依配浅黄,两般颜色一般香。

到头袅娜成何事,只解年年断客肠。

liǔ shí shǒu
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
lóng cōng èr yuè chū qīng ruǎn xiàng        tài huā yóu shǎo fēng liú gèng        yǐng fán qíng shàng yān zhòng chéng        yáng shēng fān róng yòu        shù shù xīn zāi zài huà qiáo chūn lái yóu zhǎng zhǎng tiáo        dōng fēng duō shì gāng qiān yǐn jiě xiān xiān xué yāo        jīn shàng lín yān kuàng jìn qīng míng èr yuè tiān        bié yǒu shù zhī yáo wàng jiàn huà qiáo nán miàn qiū qiān        chūn qiān qíng nài jiù zhōng yáng liǔ tài nán guò        zhī shì chù huā zhēng nài kàn shí wèi jiào duō        xiǎo méi chū zhǎn 绿 tiáo chóu yān méng yóu        shì shé lái piān shǔ xiàng shì fēng liú        jiǔ chūn shī 湿 yún níng zhe sān sān ài háng        shé duān pāo yòu liàn luàn chuān 穿 lái xiàn huáng yīng        qiān shù yīn yīn gài gōu xuě huā jīn suì yōu yōu        xiān cháo shì hòu yīng wéi shì huāng gēn zhú liú        yáo dàng fēng shì lài chūn zhàn liú zhē zhú nián xīn        diān kuáng luò hái kān hèn fèn wài líng rén        nuǎn cuī chūn fāng bàn cóng fēng chù chù xié        dào xuán gōng dìng pèi rán zhēng jiàn táo huā        xiǎo chí qián hòu jiāng bīn cuì pāo qīng làn màn chūn        shì fēng wéi tái néng kāi yǎn xiàng háng rén        shēn 绿 pèi qiǎn huáng liǎng bān yán bān xiāng        dào tóu niǎo chéng shì zhī jiě nián nián duàn cháng       
热度:3 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写雨|写风|写人|写桥|雨后|

灵和风暖太昌春,舞线摇丝向昔人。

何似晓来江雨后,一行如画隔遥津。

彭泽初栽五树时,只应闲看一枝枝。

不知天意风流处,要与佳人学画眉。

暖傍离亭静拂桥,入流穿槛绿摇摇。

不知落日谁相送,魂断千条与万条。

春来绿树遍天涯,未见垂杨未可夸。

晴日万株烟一阵,闲坊兼是莫愁家。

十首当年有旧词,唱青歌翠几无遗。

未曾得向行人道,不为离情莫折伊。

· · yáng liǔ zhī
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
líng fēng nuǎn tài chāng chūn xiàn 线 yáo xiàng rén        xiǎo lái jiāng hòu háng huà yáo jīn        péng chū zāi shù shí zhī yīng xián kàn zhī zhī        zhī tiān fēng liú chù yào jiā rén xué huà méi        nuǎn bàng tíng jìng qiáo liú chuān 穿 kǎn 绿 yáo yáo        zhī luò shuí xiàng sòng hún duàn qiān tiáo wàn tiáo        chūn lái 绿 shù biàn tiān wèi jiàn chuí yáng wèi kuā        qíng wàn zhū yān zhèn xián fāng jiān shì chóu jiā        shí shǒu dāng nián yǒu jiù chàng qīng cuì        wèi céng xiàng háng rén dào wéi qíng shé       
热度:4 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写山|写雷|写湖|写云|

有山来便有,万丈落云端。

雾喷千岩湿,雷倾九夏寒。

图中僧写去,湖上客回看。

却羡为猿鹤,飞鸣近碧湍。

shān bào
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
yǒu shān lái biàn 便 yǒu wàn zhàng luò yún duān        pēn qiān yán shī 湿 léi qīng jiǔ xià hán        zhōng sēng xiě shàng huí kàn        què xiàn wéi yuán fēi míng jìn tuān       
热度:2 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写雨|写马|夜雨|

底物最牵吟,秋苔独自寻。

何时连夜雨,叠翠满松阴。

湘岸荒祠静,吴宫古砌深。

侯门还可惜,长被马蹄侵。

chūn tái
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
zuì qiān yín qiū tái xún        shí lián dié cuì mǎn sōng yīn        xiāng àn huāng jìng gōng shēn        hóu mén hái zhǎng bèi qīn       

热度:2 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写花|游子|写云|

游子未归去,野花愁破心。

划多灰渐冷,坐久席成痕。

结宇孤峰上,安禅巨浪间。

分开朝海浪,留住过江云。

划多灰杂苍虬迹,坐久烟消宝鸭香。

[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
yóu wèi guī huā chóu xīn        huá duō huī jiàn lěng zuò jiǔ chéng hén        jié fēng shàng ān chán làng jiān        fèn kāi cháo hǎi làng liú zhù guò jiāng yún        huá duō huī cāng qiú zuò jiǔ yān xiāo bǎo xiāng       
热度:123 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写雨|写风|夕阳|

郁郁复苍苍,秋风韵更长。

空心应有□,老叶不知霜。

子落生深涧,阴清背夕阳。

如逢东岱雨,犹得覆秦王。

lǎo sōng
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
cāng cāng , , qiū fēng yùn gèng zhǎng       
kōng xīn yīng yǒu , , lǎo zhī shuāng       
luò shēng shēn jiàn , , yīn qīng bèi yáng       
féng dōng dài , , yóu qín wáng
热度:181 作者: [唐朝] 孙鲂
类型:写人|写湖|写云|

辍棹南湖首重回,笑青吟翠向崔嵬。

天应不许人全见,长把云藏一半来。

shàng wàng shān
[ [ táng cháo ] ] sūn fáng
chuò zhào nán shǒu zhòng huí , , xiào qīng yín cuì xiàng cuī wéi       
tiān yīng rén quán jiàn , , zhǎng yún cáng bàn lái